Chương 1938: Vì thiên nối hồng hà (2)
Chương 1938: Vì thiên nối hồng hà (2)Chương 1938: Vì thiên nối hồng hà (2)
Chương 1938: Vì thiên nối hông hà (2)
Sau khi từ xa nhìn thấy Hứa Thanh, một tên trong đó cười lạnh một tiếng, giơ tay ném ra một khối ngọc giản rơi tới trên mặt đất trước phòng, vừa muốn mở miệng.
Nhưng trong nháy mắt tiếp theo, Hứa Thanh dừng chân lại, lướt qua ngọc giản bên dưới sau đó xoay người, nhìn về phía thanh niên vừa ném ngọc giản.
Thân thể của tên thanh niên nọ run lên, vừa muốn mở miệng nói gì đó, nhưng sau khi nhìn thấy ánh mắt của Hứa Thanh lại cứng rắn nuốt xuống.
Theo ánh mắt Hứa Thanh nhìn tới, một cỗ cảm giác băng hàn lan tràn đến, nháy mắt bao phủ toàn thân của gã, càng vào trong thời khắc này, trong cơ thể gã bỗng nổi lên cảm giác nguy cơ sinh tử mãnh liệt đến cực hạn.
Cái loại cảm giác máu thịt toàn thân tựa hồ có ý thức riêng, tất cả đều đang truyền lại cảm giác nguy hiểm đến tột cùng, khiến cho gã ta theo bản năng lui ra phía sau vài bước, hô hấp dồn dập.
Những đồng bạn bên cạnh cũng lần lượt ném ra ngọc giản thách thức, nhưng sau khi thấy một màn như vậy đồng thời bị ánh mắt Hứa Thanh đảo qua, toàn thân từng người rung động lắc lư, một cổ cảm giác bất an bỗng nhiên bốc lên trong lòng.
Vào thời khắc này, thiên địa giống như đã biến thành rét đậm.
Trong đó mơ hồ có một chút bông tuyết huyết sắc giao thoa giữa hư ảo và chân thật, bay xuống khắp bốn phương, cuốn lên những khối ngọc giản nọ, đưa tới trước mặt Hứa Thanh.
Nhìn những khối ngọc giản trước mặt, Hứa Thanh giơ tay lên.
Đúng lúc này cửa lớn mở ra, thân ảnh đội trưởng đứng ở trước cửa nhìn qua bóng lưng Hứa Thanh, y muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng vẫn thay đổi câu định nói ra.
"Tiểu sư đệ, muốn làm thì làm, ý niệm trong đầu thông suốt mới là quan trọng."
Tay Hứa Thanh chạm vào trên những khối ngọc giản, hơi nắm, tất cả ngọc giản vỡ vụn, khế ước thách thức, thành lập!
Nương theo giọng nói khàn khàn của Hứa Thanh, nhiệt độ bốn phía bỗng trở lên thấp hơn.
"Ta tiếp nhận."
Chớp mắt nói xong, thân ảnh Hứa Thanh trực tiếp mơ hồ, cùng mơ hồ còn có năm sáu tên tu sĩ Viêm Nguyệt cùng với toàn bộ tu sĩ đã ném ngọc giản thách thức tới đây ngày hôm nay.
Chỉ cần là vẫn còn bên trong Thánh thành, như vậy mặc kể bọn họ đang ở vị trí nào, một khắc khế ước thành lập, thân thể lập tức trở lên mơ hồ, bị truyên tống ra bên ngoài.
Cho nên chỉ trong chốc lát, thân ảnh Hứa Thanh tan biến khỏi chỗ cũ, lúc xuất hiện thinh lình đã ở trong thiên địa ngoài thành trì.
Cùng lúc xuất hiện là hơn mười tên tu sĩ Viêm Nguyệt thách thức hôm nay.
Đám người đó hô hấp dồn dập, có người sững sờ có người hoảng sợ và kinh hoảng, có người muốn lui ra phía sau.
Bọn họ chỉ vì muốn tăng thêm một chút thanh danh mà thôi.
Việc Hứa Thanh tiếp nhận là không phù hợp lý trí, cũng là điều bọn họ không cách nào đoán trước, dẫu sao nửa tháng trước hầu như Hứa Thanh đều sẽ lơ qua, nhưng hôm nay. . . thế mà lại đồng ý.
Vì vậy lúc này nội tâm từng người không khỏi xuất hiện gợn sóng, có người vừa muốn mở miệng nói gì đó.
Nhưng trong nháy mắt tiếp theo, trong mắt Hứa Thanh bộc phát hàn ý, thân thể đạp tới, trực tiếp đến trước mặt tên thanh niên ném ra ngọc giản cuối cùng.
Chiến lực chênh lệch cực lớn khiến cho ten thanh nien no khong ca kip phan ứng, trong chớp mắt, tay trái Hứa Thanh nắm trên cổ của gã.
Thân thể nhanh chóng khô quắt, bị Hứa Thanh hấp thu.
Linh hồn liên tục ảm đạm, bị Hứa Thanh thôn phệ.
Cả người thanh niên như một quả khí cầu bị hút khí, trong thời gian ngắn ngủi một cái hô hấp, đã đi qua một đời.
Nhìn thấy mà giật mình, đồng thời còn có tiếng kêu rên thê thảm tột cùng vang vọng trong thiên địa.
Một màn này khiến cho nội tâm của chúng tu bốn phía nổ vang, trong mắt bọn họ, Hứa Thanh đã không phải là nhân tộc có thể bị tùy ý thách thức, mà đã trở thành một tên hung ma.
Vì vậy theo cơn hoảng sợ tràn ngập, bọn họ theo bản năng muốn chạy trốn, nhưng đã chậm.
Thân ảnh Hứa Thanh nháy mắt tan biến, lúc xuất hiện đã ở sau lưng một tu sĩ khác, dao găm lướt qua cổ của đối phương.
Cảm giác lạnh như băng hiện ra, trên bầu trời tràn ngập hàn ý, đầu lâu và máu tươi tung bay.
Thiên địa, xoay tròn.
Âm thanh nổ tung vang vọng, đó là tiếng máu thịt thân thể tan vỡ cùng với đầu lâu chưa rơi xuống đất đã vỡ vụn.
Giết!
Lệ khí tích lũy trong nội tâm Hứa Thanh bốc lên, thân thể lần nữa di chuyển, đến bên cạnh tên tu sĩ Viêm Nguyệt thứ ba, căn bản không thèm liếc mắt nhìn, một khắc đi qua tên tu sĩ đó lập tức phát ra tiếng kêu rên thê lương, huyết dịch toàn thân tự động tuôn ra khỏi cơ thể.
Đó là máu bị khống chế.
Biến thành một đóa hoa huyết sắc lơ lửng ở giữa không trung, sau đó bay thẳng đến Hứa Thanh, vờn quanh người hắn. Từ xa nhìn lại, yêu dị mà lại tuyệt mỹ.
Giờ khắc này Hứa Thanh không muốn cân nhắc cái gì nữa, hai giọng nói trong nội tâm giao hòa lại với nhau, trở thành một chữ.
Giết!
Trong thời gian ngắn, từng đóa hoa máu nở rộ ở ngoài Thánh thành, theo sau là âm thanh kêu gào thê thảm, rất nhiều máu tươi tràn ra từ trong cơ thể đám tu sĩ, hội tụ tới Hứa Thanh.
Mà thân ảnh của hắn không ha dừng lại, những nơi đi qua chính là tử vong.
Vô số thân thể tan vỡ, từng cái đầu bay lên.
Vào thời khắc này, dường như ý nghĩa của sinh mệnh chỉ là để hiến tế cho lưỡi đao.
Mảnh vải quấn xác chết trên thanh chủy thủ đã bị nhuộm đỏ, tràn ra cảm giác khát máu, mà mũi nhọn của dao găm cũng đã trở thành ánh sáng cuối cùng có thể nhìn thấy của sinh mạng. Hơn mười tu sĩ, trong thời gian chưa đến mười hơi thở, toàn bộ tử vongl
Mà Hứa Thanh giết chóc giống như tôn tại một loại nghệ thuật thích sạch sẽ, cho nên trong thiên địa ngoài thành, không có bất kỳ thi thể nào giữ lại.
Chỉ có máu tươi xoay tròn bốn phía, cùng với hoàng hôn sắp tản đi phía chân trời chiếu rọi tới, như là tô điểm thêm cho tràng cảnh này.
Trong hào quang huyết sắc, Hứa Thanh ngẩng đầu nhìn qua Thánh thành, không nói gì.
Bởi vì hành vi cùng với ánh mắt và khí thế của hắn, tất cả đã tạo thành lời nói.
Toàn bộ kẻ thách thức, ta chờ các ngươi. .. Tới chiến!
Ứng dụng Truyện Dịch ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ