Chương 1939: Đại thiên kiêu của nhân tộc (1)
Chương 1939: Đại thiên kiêu của nhân tộc (1)Chương 1939: Đại thiên kiêu của nhân tộc (1)
Chương 1939: Đại thiên kiêu của nhân tộc (1)
Bên trong Thánh thành truyền ra âm thanh xôn xao, những tu sĩ Viêm Nguyệt đã từng thách thức qua Hứa Thanh, trong mắt từng người lập lòe, không có hành động thiếu suy nghĩ.
Đối với bộ phận người trong đó mà nói, giá trị thách thức không phải là giao chiến, mà là tranh thủ một phần thanh danh mà thôi.
Bởi vì lúc trước thấy Hứa Thanh thủy chung không dám ứng chiến, lại có có bàn tay phía sau trợ giúp, cho nên bọn họ đã lựa chọn đứng ra, vê phần bây giờ... .. Bọn họ không hề có ý nghĩ xuất thủ.
Tất cả, đều chỉ muốn đứng xem cuộc VI.
Nhưng mà cũng có một chút tu sĩ Viêm Nguyệt thật sự muốn thách thức Hứa Thanh, bọn họ không cách nào tiếp nhận việc có một tên nhân tộc áp đảo phía trên bổn tộc.
Loại cảm giác sỉ nhục đó khiến cho cõi lòng bọn họ tức giận không thôi.
Mà loại tu sĩ đó cũng thường thường có đòn sát thủ nhất định, có đủ tự tin đối với bản thân, cho dù đã nghe thấy chiến tích một đường của Hứa Thanh, cũng nghe được tin Minh Nam Thế tử bị tử vong, nhưng....
Đối với bọn họ mà nói, ý nghĩa của sinh mệnh không phải thể hiện trên độ dài, mà là độ sáng.
So với việc cúi đầu trường thọ, bọn họ càng muốn trở lên xán lạn huy hoàng, dù chỉ trong một chớp mắt, nhưng vẫn cảm thấy kiếp này đáng giá.
Viêm Nguyệt Huyền Thiên tộc, vốn chính là một tộc quần có dân phong bưu hãn, cũng là một tộc đáng sợ.
Cho nên trong nháy mắt tiếp theo, lập tức có hơn mười tên tu sĩ Viêm Nguyệt bay lên trên không, lộ ra khí tức Quy Hư nhất giai, hóa thành cầu vồng bay thẳng đến ngoài thành.
Càng có lực lượng thiên phú thân thể hình thành khí huyết, bộc phát ra từ trên người của bọn họ.
Khiến cho thiên địa biến sắc, từng đạo ngân quang hiển lộ ở bên trong, tập hợp lực lượng của hơn mười tu sĩ, khiến cho màn trời nổi lên gợn sóng, giống như tạo thành một bàn tay vô hình trấn áp về chỗ Hứa Thanh.
Muốn nghiền nát huyết quang được hoàng hôn tô điểm thêm ở trên người Hứa Thanh.
Cũng có thể từ đó nhìn ra một chút nội tình của Viêm Nguyệt.
Phải biết rằng bên trong khu vực nhân tộc xa xôi, tu sĩ Quy Hư đã là bá chủ một phương rồi, nhưng ở Viêm Nguyệt Huyền Thiên tộc, bọn họ chỉ là nhân tài kiệt xuất mà thôi.
Giờ phút này hơn mười tên Quy Hư nhất giai khí thế như cầu vồng, trên người là khí thế diệt sạch cùng trấn áp, phá vỡ bâu trời, dấy lên tiếng gào thét phá không bén nhọn, một khắc lao ra thành trì, không có chút nào dừng lại, riêng phần mình ra tay tới chỗ Hứa Thanh.
Cho dù Viêm Nguyệt Huyền Thiên tộc thách thức, nhưng sẽ không cưỡng ép hạn chế một chọi một, trong nhận thức của Viêm Nguyệt Huyền Thiên, cường giả... . . không xuất hiện dưới tình huống một chọi một.
Cường giả chân chính, phải làm cho người khác tin phục, là người có thể lấy một địch trăm, lấy một địch ngàn, từ đó thể hiện ra khí phách trấn áp vô thượng, trấn áp vạn chúng cùng thời đại.
Chỉ có loại tu sĩ như vậy, mới được Viêm Nguyệt Huyền Thiên tộc nhận thức là thiên kiêu.
Cho nên bọn họ xuất thủ không hề có chút chân chờ, trong khoảng thời gian ngắn, trên màn trời xuất hiện từng cái đạo ngân, tựa như những con kim long màu bạc gầm thét bát phương.
Càng có vài chục kiện pháp bảo không tầm thường hiện lên, trong đó đao thương kiếm kích đều có, nương theo đạo ngân bay đến, mà ở chỗ cuối, thần thông và lực lượng thân thể của hơn mười tên tu sĩ bộc phát.
Pháp tắc bên trong sụp đổ, quy tắc không ngừng ảm đạm, phong vũ lôi điện giao thoa hỗn loạn, xuân hạ thu đông thay đổi không có thứ tự, đồng loạt phủ xuống chỗ Hứa Thanh.
Hứa Thanh ngẩng đầu, trong mắt hắn uẩn lạnh, hắn cảm nhận được quy tắc cùng pháp tắc mơ hồ bốn phía, cảm nhận được cao thấp toàn thân truyền đến cảm giác bị đè ép cùng cảm giác đang ở bên trong cực hạn.
Đây là do lực lượng thiên đạo ở nơi này bị khu trừ dẫn đến, cũng là dấu hiệu đến từ thiên đạo của địch nhân đã thay thế hết thảy.
Nhưng không sao cả, kể cả bốn mùa nơi đây trở lên hỗn loạn, lực lượng tự nhiên không còn trật tự, nhưng nếu... bản thân đủ mạnh, vậy thì kể cả gió to sóng lớn cũng đều không thể rung chuyển chút nào.
Trong nháy mắt tiếp theo, trong cơ thể Hứa Thanh bộc phát ra mấy trăm vạn đạo hồn tỉ, tất cả nhanh chóng hội tụ tới sau lưng, hình thái Thần Linh thứ nhất xuất hiện, tiếp theo là hình thái Thần Linh thứ hai rồi là hình thái Thần Linh thứ ba.
Hứa Thanh không có ý định kéo dài cũng sẽ không cho địch nhân cơ hội phản kích, cho nên hắn vừa ra tay đã lấy ra lực lượng nghiền ép.
Đây là thói quen của hắn.
Cho nên trong chốc lát, hình thái Thần Linh thứ ba tràn ra chấn động kinh khủng, lực lượng Độc Cấm bộc phát, lực lượng Tử Nguyệt bốc lên, máu tươi hô ứng, thiên địa một mảnh đỏ thẫm.
Như là rặng mây đỏ phủ xuống đất, bao lấp bát phương, che kín hết thảy dò xét.
Giờ khắc này bên trong ba tòa Thánh thành, từng ánh mắt từng sợi thân niệm đều đang lan tràn đến, thậm chí còn có một chút lăng không dựng lên, đứng từ xa xa chú ý tới bên đó.
Mặc dù không nhìn thấy cụ thể tình hình bên trong rặng mây đỏ, nhưng có thể thông qua chấn động cảm giác đại khái.
Trong đó có người xem cuộc vui, cũng có người chuẩn bị ra tay, bọn họ đều đang quan sát chiến lực chân chính của Hứa Thanh.
Nhưng nét mặt của bọn họ, phần lớn đều là thong dong bình tĩnh, mặc kệ là vẻ mặt hay là nội tâm, tuy có quan tâm tới nhưng thật ra không có gợn sóng lớn.
Bởi vì, bọn họ là Viêm Nguyệt Huyền Thiên tộc.
Bởi vì, bọn họ là một trong đại tộc siêu cấp của đại lục Vọng Cổ.
Bởi vì, bên trong tuyệt đại đa số khu vực trong thiên địa này, ba tôn Thần Linh của bọn họ đều là tôn tại cao cao tại thượng, mỗi một lần tộc quân mở ra đại săn bắn, đều có thể tác động tâm ý của vô số tộc quần khác.
Tôn nghiêm cùng với kiêu ngạo đến từ tộc quần bản thân, khiến cho bọn họ hoàn toàn không để ý tới hạ tộc.
Hứa Thanh cũng bởi vì lấy được vị trí đứng đầu khâu đại săn bắn thứ nhất, cùng với một loạt chiến tích, mới được đối xử đặc thù.
Chỉ la. . . . . sau khoảng mười hơi thở, theo bên trong rặng mây đỏ truyan ra từng tiếng kêu gào thê lương, Thong dong và bình tĩnh của bọn họ nhao nhao xuất hiện trình độ biến đổi khác biệt.