Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)

Chương 1769 - Chương 1951: Vị Thần Thứ Tư (1)

Chương 1951: Vị Thần thứ tư (1) Chương 1951: Vị Thần thứ tư (1)Chương 1951: Vị Thần thứ tư (1)

Chương 1951: Vị Thân thứ tư (1)

Huyết hải tràn ngập, khiến cho toàn bộ bầu trời biến thành một mảnh huyết sắc.

Từ xa nhìn lại như là tận thế phủ xuống, thiên địa biến sắc.

Giữa huyết hải cuồn cuộn là một thân ảnh mặc hắc y cao cao tại thượng, tràn ra khí thế bễ nghễ bát phương.

So sánh cùng đối phương, rõ ràng Hứa Thanh bên trong rừng rậm không bằng, đồng thời trong nội tâm của hắn cũng xuất hiện áp lực cực lớn.

Mỗi một tấc máu thịt trên toàn thân đều đang rung động lắc lư, Thiên Đạo cấp tốc truyền tới cảm giác nguy cơ sinh tử mãnh liệt.

Mạnh, phi thường mạnh!

Đây là thiên kiêu mạnh nhất Hứa Thanh gặp phải từ trước đến giờ.

Mặc kệ là Thác Thạch Sơn hay Phàm Thế Song, đều chưa từng tạo cho Hứa Thanh có cảm giác như thế, người phía trước hắn có thể đánh một trận, người sau có năng lực sàn sàn với hắn, nhưng đối mặt với Tịch Đông Tử, Hứa Thanh rất rõ ràng. .. Mình không phải là đối thủ.

Cho nên hắn lập tức lui ve phía sau, vận hành tu vi toàn thân, vô số hồn tỉ trong cơ thể bộc phát, lập tức hình thành hình thái Thân Linh thứ tư.

Nháy mắt hoàn thành, lại tiếp tục rút lui.

"Mặc dù cũng cơ trí, nhưng nếu nhìn thấy ta, ngươi đã mất đi tư cách sống sót.

Trên bầu trời, Tịch Đông Tử nhàn nhạt mở miệng và giơ tay phải lên, cách không nhấn một cái vê chỗ Hứa Thanh.

Một nhấn xuống dưới, huyết hải che đậy màn trời lập tức sóng cả mãnh liệt, toàn diện cuộn mình, mở rộng phạm vi ngàn dặm, như là biển lớn chân chính càn quét tới chỗ Hứa Thanh.

Những nơi đi qua, hư vô vỡ vụn thiên địa nổ vang, lấy Hứa Thanh làm trung tâm, rừng rậm trong vòng ngàn dặm đều đang rung động lắc lư, hết thảy cây cối nhuộm lên một màu huyết sắc, toàn bộ nước bùn đã thành bùn máu.

Trong một cái chớp mắt, tất cả sinh mạng trong phạm vi ngàn dặm đều phát ra tiếng kêu rên, mặc kệ hình thái gì, hung thú cũng tốt, quỷ dị cũng được, đều lập tức trở thành máu loãng bay lên trên không, hội tụ lại với nhau đến bên trong huyết hải.

Nhìn từ xa, vô số máu loãng bay lên trên không, tựa như nơi đây đã hóa thành một cái lồng giam bằng máu tươi.

Trong biển máu còn ẩn tàng rất nhiều huyết ảnh, chúng nó tham lam nhìn tới Hứa Thanh, phát ra âm thanh bén nhọn sau đó từ bát phương đánh tới.

Vừa ra tay, khí thế kinh thiên động địa, phong tỏa hết thảy phạm vi.

Trong lòng Hứa Thanh bộc phát cảm giác nguy cơ sinh tử mãnh liệt, sắc mặt hắn am trầm, cảm giác đường lui của mình đã bị phong ấn, dứt khoát không lui về sau nữa, một khắc quay người, hình thái Thân Linh thứ tư của Hứa Thanh khuếch tán Thần Nguyên, dị chất tăng vọt, bốn phương mơ hồ.

Cùng lúc đó, một tiếng như là Thần Linh lẩm bẩm truyền ra từ trong miệng Hứa Thanh.

"Huyết!"

Ngay khi một chữ này vang vọng thiên địa, huyết hải trấn áp trên bầu trời đang ập đến lập tức chấn động mạnh một cái, máu loãng bay lên trên không trong rừng rậm đồng dạng dừng lại, bắt đầu vặn vẹo.

Theo quyên hành với máu huyết của Hứa Thanh triển khai, một cỗ lực kéo cực lớn lăng không đến, dẫn dắt mảnh huyết hải muốn hình thành một vòng xoáy thuộc về Hứa Thanh.

Một khi hình thành, mảnh huyết hải đó sẽ bị Hứa Thanh điều khiển. "Quyên hành không tệ, vậy cực hạn của ngươi ở mức nào đây?"

Giữa không trung, thần sắc của Tịch Đông Tử như thường, bình tính mở miệng, sau đó giơ tay phải ra vung lên, huyết hải lập tức lần nữa bộc phát, toàn bộ huyết ảnh trong đó đồng loạt gào thét, riêng phân mình hòa tan.

Một màn kinh khủng chiếu vào trong mắt Hứa Thanh, khiến cho nội tâm của hắn nổi lên gợn sóng.

Bên trong huyết hải có trọn vẹn mấy nghìn huyết ảnh, mà sau khi mỗi một đạo huyết ảnh hòa tan, đều hình thành rất nhiều máu loãng, dung nhập vào trong đó, khiến mảnh huyết hải này càng thêm kinh người hơn.

Trong chớp mắt, sau khi hòa tan trên 100 huyết ảnh, phạm vi huyết hải bạo tăng tới 6000 dặm, vẫn còn tiếp tục.

7000. 8000. 9000... Cho đến vạn dặm.

Vạn dặm huyết hải ngập trời dấy lên, chỉ khí tức tràn ra, đã tạo thành khí thế hủy diệt, dù Hứa Thanh có được quyền hành với huyết, nhưng huyết hải tăng vọt như thế, để cho hắn cảm thấy rất áp lực.

Nhất là, vạn dặm không phải là cuối cùng.

Theo càng nhiều huyết ảnh hơn nữa dung hợp, hai vạn, ba vạn, bốn vạn dặm, cuối cùng sau khi hòa tan mấy nghìn huyết ảnh, mảnh huyết hải này đã đạt đến trình độ vô cùng kinh khủng, mười vạn dặm.

Rừng rậm bị ảnh hưởng cũng tương tự như thế.

Mà mười vạn dặm căn bản là quá lớn, không nhìn thấy cuối cùng, dường như đã chân chính thay thế bau trời, âm ầm hạ xuống phía Hứa Thanh, vả lại trong quá trình đó vẫn còn đang khuếch đại.

Toàn thân Hứa Thanh chấn động, cảm nhận được cực hạn của mình, thân thể xuất hiện bất ổn, linh hồn cũng truyền đến cảm giác xé rách đau đớn. Thời khắc nguy cơ, trực giác chiến đấu trong nội tâm của Hứa Thanh đã phát huy hiệu dụng mấu chốt, trong mắt hắn lộ ra quyết đoán, thay đổi quyền hành máu huyết từ trạng thái tản ra thành tụ lại, ngưng tụ ngoài thân thể, hình thành một mảnh huyết quang, chợt chuyển một cái, hóa thành một đạo vòng xoáy.

Hắn ở bên trong vòng xoáy, bên trong huyết sắc, chuyển hóa thân hình trở thành máu chảy, chia thành tốp nhỏ rơi vãi ra.

Nếu như không cách nào đối kháng, vậy lựa chọn dung nhập vào trong đó.

Cùng lúc đó, huyết hải mười vạn dặm che phủ màn trời cũng ập xuống đại địa.

Âm thanh nổ vang truyền ra đến phạm vi trên trăm vạn dặm, rất nhiều tu sĩ Viêm Nguyệt Huyền Thiên trong phạm vi này đều có chỗ phát hiện, tâm thần từng người chấn động, quay đầu nhìn về nơi xa.

Riêng phần mình kinh hãi. Mà khu vực rừng ram bị huyết hải mười vạn dặm hạ xuống cũng ngay lập tức tan thành mây khói, toàn bộ cây cối, hung thú, quỷ dị, đồng loạt diệt vong, mặt đất rung động lắc lư, xuất hiện vết lõm bị huyết hải nhồi vào.

Mười vạn dặm huyết hải dồi dào vô tận, cải biến hình dạng mặt đất, không ngừng bốc lên, bên trong có từng giọt máu tươi nhanh chóng bay lên trên không, hội tụ cùng một chỗ, tạo thành thân hình Hứa Thanh.
Bình Luận (0)
Comment