Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)

Chương 1796 - Chương 1978: Chờ Ngươi Tới Chiến (2)

Chương 1978: Chờ ngươi tới chiến (2) Chương 1978: Chờ ngươi tới chiến (2)Chương 1978: Chờ ngươi tới chiến (2)

Chương 1978: Chờ ngươi tới chiến (2)

"Ngươi biết Tịch Đông Tử ở nơi nào không?”

Hứa Thanh nhìn qua tên tu sĩ Tư Ách tộc trước mắt, nhàn nhạt mở miệng.

Theo lời nói của hắn vang vọng, ràng buộc trên người tên tu sĩ Tư Ách tộc buông lỏng ra một chút, trong miệng gã lập tức truyên ra tiếng thở hổn hển, nội tâm tràn ngập cảm giác sinh tử, thân thể cuối cùng đã có thể run ray.

Chỉ là mặc kệ thế nào cũng không thể tiêu tán cảm giác tử vong ở trong nội tâm, vì vậy gã nhanh chóng lắc đầu, gã thật sự không biết Tịch Đông Tử ở đâu.

"Không biết sao?"

Thần sắc của Hứa Thanh như thường, hết thảy mọi thứ của đối phương đều rõ ràng trong mắt của hắn, giờ phút này hắn vung tay lên, một đạo hồn ti lập tức bay lượn, quấn quanh tên tu sĩ Tư Ách tộc, hung hăng siết chặt gã rồi buộc lại sau lưng Hứa Thanh.

Hắn chỉ ràng buộc tu vi của gã, nhưng không có hạn chế gã truyên âm, thậm chí dưới trình độ phong ấn tinh chuẩn, đối phương còn có thể mở ra túi trữ vật, nhưng cũng chỉ có thể lấy ra ngọc giản chuyên dùng để truyền âm.

Hứa Thanh không định lập tức giết gã, thay vì tìm kiếm Tịch Đông Tử không có mục đích, Hứa Thanh cảm thấy không bằng để Tịch Đông Tử tự động tìm tới mình.

Nhưng muốn làm như vậy cần tên tu sĩ Tư Ách này phối hợp.

Vì vậy lão tổ Kim Cương Tông lập tức vọt ra, vờn quanh bốn phía tên tu sĩ Tư Ách tộc, lưỡi gai sắc nhọn trượt theo làn da của gã, vạch ra từng đạo vết cắt.

Hàn ý cùng với cảm giác sinh tử tràn ra để cho tên tu sĩ Tư Ách tộc càng lúc càng run rẩy.

"Ngươi muốn tự mình cầu cứu, hay để lão tổ ta tới giúp ngươi?"

Thân ảnh lão tổ Kim Cương Tông biến ảo, ngồi trên hàng ma xử, giọng ôn nhu nhắc nhở, đảo mắt qua trên người tên tu sĩ Tư Ách tộc.

"Lựa chọn xuyên một lổ thủng ở chỗ nào trên người ngươi đây, ngươi tốt nhất hãy hy vọng nhân duyên của mình đủ tốt, nếu không. .... Haha."

Dưới ánh mắt của lão tổ Kim Cương Tông, tên tu sĩ Tư Ách tộc không chút do dự, lập tức dựa theo yêu cầu của đối phương, bắt đầu truyền âm cầu cứu với đồng tộc.

Cứ như vậy, bởi lão tổ Kim Cương Tông thúc giục, trong khi Hứa Thanh tiếp tục bay về phía trước, tên tu sĩ Tư Ách tộc bị hồn ti trói phía sau không ngừng truyên âm cầu cứu.

Về phần nội dung trong truyên âm cầu cứu của đối phương có ẩn giấu một chút tâm tư, Hứa Thanh không quan tâm, hắn hy vọng tới nhiều người một chút. Chỉ là không biết do hung danh của Hứa Thanh quá thịnh, hay là quan hệ của tên tu sĩ Tư Ách tộc này không tốt, hoặc là do gã làm việc không đáng tin cậy, tới khi trôi qua mấy canh giờ cũng không thấy có đồng tộc nào tới cứu.

Hứa Thanh chờ đợi có chút không kiên nhẫn, dứt khoát đẩy nhanh tốc độ.

Cứ như vậy mấy ngày trôi qua.

Trong lúc này, tên tu sĩ Tư Ách tộc cầu cứu càng ngày càng yếu ớt, cho dù lão tổ Kim Cương Tông hung ác như thế nào, gã cũng tỏ ra bất lực, chỉ có thể kêu rên.

Cũng may, rất nhiêu đồng bạn của gã đã phân tán bớt đi gai sắc của lão tổ Kim Cương Tông.

Mấy ngày qua, phàm là gặp phải tu sĩ Bạch Trạch tộc và Tư Ách tộc, Hứa Thanh đều trực tiếp ra tay, buộc chặt kéo theo sau lưng.

Bây giờ số lượng đã được vài chục.....

Vài chục tu sĩ, trong lòng tất cả đều bị tuyệt vọng chiếm hết, dưới lão tổ Kim Cương Tông hành hạ và uy hiếp, bọn họ không ngừng truyên âm cầu cứu ra phía ngoài, đồng thời tiếng kêu thảm thiết cũng càng ngày càng khàn khàn.

Mà nhìn ngày càng có thêm nhiều đồng bạn, tên tu sĩ Tư Ách tộc bị Hứa Thanh bắt đầu tiên nọ, thân thể run rẩy cùng với sợ hãi trong tâm thân cũng càng ngày càng mãnh liệt.

Bởi vì trong mấy ngày này, gã không chỉ nhìn thấy sự hung tàn của Hứa Thanh.

Còn có sự dị thường của hung thú trong Sơn Hải đại vực!

Trên đường đi, đông đảo hung thú dữ tợn ngày bình thường gã gặp phải đều cân nghĩ biện pháp bỏ chạy, nhưng bây giờ một khắc nhìn thấy Hứa Thanh, bọn chúng lại chủ động nằm rạp xuống, bất kể là một mình hay là thành đàn cũng đều như thế.

Như là thân tử nhìn thấy quân vương! Một màn này quá mức rợn người, thế cho nên trong lòng gã cũng đã nhiều lần dâng lên cảm giác mờ mit.

Thật sự là cho đến bây giờ, gã chưa từng nghe nói qua tình huống như thế, cũng chưa từng thấy ghi chép trong điển tịch lịch sử.

Trong nhận thức của gã, hung thú trong Sơn Hải đại vực đều hung tàn và cương quyết, muốn thuần phục cần có thực lực, càng cần cơ duyên.

Vả lại thường thường sau khi thuần phục một con, muốn thuần phục con thứ hai khó khăn sẽ tăng lớn vô hạn.

Nhưng hôm nay. . . . . Ga nhớ lại toàn bộ hung thú nằm rạp xuống với Hứa Thanh trên cả đoạn đường, thậm chí một vài con trong đó đều có bài danh, được đông đảo tu sĩ khát vọng.

Nhưng nhìn qua bộ dáng của bọn nó, rõ ràng chỉ cần Hứa Thanh gật đầu, sẽ lập tức chạy tới cam tâm tình nguyện đi theo. Day. .Day.

Loại sự tình không thể tưởng tượng như vậy, khiến cho tâm thần của tên tu sĩ Tư Ách tộc run rẩy càng cường liệt.

Cho đến khi trôi qua sáu ngày, số lượng tu sĩ Tư Ách tộc và Bạch Trạch tộc phía sau Hứa Thanh đạt đến trên trăm, hàng người kéo dài phía sau nhìn thấy mà giật mình.

Bọn họ từng giây từng phút đều phát ra truyên âm cầu cứu, đưa tới phong bạo ngập trời trong Sơn Hải đại vực.

Tin tức Hứa Thanh không chết cũng theo đó cấp tốc truyền ra.

Đồng thời việc hắn dò hỏi tung tích của Tịch Đông Tử cũng khuếch trương trong cơn bão táp này.

Mà cảnh tượng trên trăm tu sĩ bị buộc chặt kéo theo sau trên màn trời, tự nhiên cũng bị tu sĩ bổn tộc Viêm Nguyệt và tộc khác tận mắt nhìn thấy, khiến cho phong bạo nơi đây càng thêm mạnh mẽ.

Vì vậy danh tiếng của Hứa Thanh lại một lần nữa hiện lên trong lòng toàn bộ người tham dự đại săn bắn, vả lại so với lúc trước càng thêm khắc sâu.

Hứa Thanh, đang dùng hành động đi nói với Tịch Đông Tử.

“Ta đang đợi ngươi!

ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bình Luận (0)
Comment