Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)

Chương 1797 - Chuong 1979: Gap Phai Hung Than (1)

Chuong 1979: Gap phai hung than (1) Chuong 1979: Gap phai hung than (1)Chuong 1979: Gap phai hung than (1)

Chuong 1979: Gap phai hung than (1)

Thời gian cứ thế trôi đi, lại qua ba ngày.

Trong ba ngày này, phong bạo do Hứa Thanh tạo ra di nhiên đã hoàn toàn truyền khắp trong Sơn Hải đại vực, trừ phi là một vài người độc hành, hoặc là không câu thông tiếp xúc cùng bên ngoài, nếu không hau như đều nghe nói tới sự tình của Hứa Thanh cùng Tịch Đông TỬ.

Đối với Tịch Đông Tử, toàn bộ tộc quần Viêm Nguyệt Huyền Thiên đều công nhận đối phương là đại thiên kiêu thứ hai đương đại, chúng tu Viêm Nguyệt hoặc trực tiếp hoặc gián tiếp hiểu rõ chiến lực cùng với chỗ kinh khủng của gã.

Cho nên sau khi biết được Hứa Thanh dùng loại phương pháp này đi thách thức Tịch Đông Tử, thật ra trong lòng phần lớn tu sĩ đều không coi trọng Hứa Thanh.

Cho dù lần này Hứa Thanh xuất hiện đã tỏ ra một loại thái độ cực kỳ cường thế, cũng không cách nào cải biến phán đoán của những tu sĩ khác.

Dau sao, hai tháng trước Tịch Đông Tử truyền ra tin tức tìm kiếm Hứa Thanh, sau đó tuyên bố Hứa Thanh đã chết, mặc dù cuối cùng Hứa Thanh không chết, nhưng khoảng thời gian mà hắn biến mất, cũng đủ nói rõ kết cục trận chiến của hai người.

Bây giờ mới cách 2 tháng, lại có thể thay đổi như thế nào.

Nhưng mà khiến người ta cảm thấy kỳ dị là, đối với việc bị Hứa Thanh thách thức, Tịch Đông Tử lại không có truyền ra bất kỳ tin tức nào, càng không có hiện thân, thậm chí ngay cả chúng tu Viêm Nguyệt cũng có rất ít người biết được tung tích của Tịch Đông Tử.

Việc này có chút ý vị sâu xa, không khỏi làm cho người khác cảm thấy miên man bất định.

Mà trên trăm tu sĩ Tư Ách tộc và Bạch Trạch tộc sau lưng Hứa Thanh, trong lúc suy yếu kêu rên thảm thiết, đáy lòng cũng bay lên vô số suy đoán.

Bọn họ đã tận lực rồi, trong mấy ngày qua gần như đã truyền âm tới toàn bộ người có thể liên lạc một lần.

Không những Tịch Đông Tử không tới, những người bọn họ truyền âm cũng không có một ai xuất hiện.

Dẫu sao. .. .. Không có ai ngốc, ở thời điểm thế này sẽ không lấy tính mạng của mình làm đại giới tới cứu người, trừ phi là có đủ nắm chắc nhất định.

Ví dụ như, hiện giờ.

Trên màn trời vào đầu buổi trưa, đây là một khắc ánh mặt trời nông đậm nhất trong một ngày của Sơn Hải đại vực, dương khí bốc lên, vào thời khắc này hết thảy hung thú âm u quỷ dị thường thường sẽ nghỉ ngơi.

Ánh mặt trời chiếu rọi thông thấu hết thay khiến cho thiên địa biến thành một mảnh sáng ngời, trên không trung, Hứa Thanh đang tiến về phía trước bỗng dừng lại, nhìn qua phía chân trời.

Theo hắn ngóng nhìn, trên trăm tu sĩ liên tục kêu rên thảm thiết sau lưng cũng đều lập tức im lặng, từng người căng thẳng và chờ mong nhìn theo.

Trong ánh mắt của bọn họ, giờ phút này ở phía chân trời có bốn đạo cầu vồng kinh thiên động địa, phá vỡ bầu trời, như muốn tê liệt màn trời, cấp tốc bay đến nơi đây.

Bên trong bốn đạo cầu vồng đều có riêng một vị tu sĩ diện mạo bất phàm, tu vi cường hãn.

Ba kẻ trong đó là Tư Ách tộc, vẻ mặt bọn họ tràn ngập âm trầm, ẩn chứa sát ý.

Một kẻ sau cùng thì là Bạch Trạch tộc, thân thể to lớn như một tòa núi nhỏ, tràn ra khí huyết nông đậm, tiếng tim đập như sấm rền, tạo cho người ta một loại cảm giác không thể địch nổi! Càng kinh người hơn là bốn bọn ho đều thu được tọa ky không tâm thường.

Tọa ky của tên Bạch Trạch tộc là một con cự mãng mọc cánh, hung tàn dữ tợn, đằng vân giá vũ.

Về phần tọa ky của ba tên Tư Ách tộc cũng riêng phần mình khác biệt, một con là đầu sư tử thân sói, toàn thân tràn ra khí tức nhiếp hồn, con khác là mai rùa hình voi, tạo cho người ta một loại cảm giác lực lớn vô cùng.

Cuối cùng lại là một con lệ quỷ dữ tợn, toàn thân đen nhánh, hình thái mơ hồ, vô cùng quỷ di.

Bốn con tọa ky gia trì cho bọn họ không ít, khí thế ảnh hướng đến màn trời, khiến cả bầu trời biến thành đen nhánh, như có sương mù bằng mực bốc lên, lan tràn bao trùm đến.

Mà ngay một khắc nhìn rõ bọn họ, trên trăm tu sĩ bị hồn ti buộc chặt sau lưng Hứa Thanh lập tức kích động, tất nhiên bọn họ đã gặp qua thiên kiêu của tộc mình.

Ba tên tu sĩ Tư Ách tộc, chính là thiên kiêu của Tư Ách tộc bên trong khâu đại săn bắn thứ hai, rõ ràng chỉ có tu vi Quy Hư nhị giai, nhưng lại có được chiến lực có thể so với Quy Hư tứ giai.

Mặc dù không thể so sánh cùng với Tịch Đông Tử tuyệt thế, nhưng đặt ở trong rất nhiều tộc quần, cũng đều là Thiên Kiêu Chi Tử.

Về phần tên thanh niên Bạch Trạch tộc to lớn, thân thể tương tự có thể so với Quy Hư tứ giai, thân phận lại càng thêm cao quý, là nhi tử thứ hai của tộc trưởng Bạch Trạch tộc!

Sau khi bốn người bọn họ nhận được lời câu cứu của tộc nhân, biết được phong bạo Hứa Thanh tạo ra, đã lựa chọn liên kết lại với nhau, cùng nhau đến đây.

Mà lâu như vậy mới xuất hiện, hiển nhiên là trong lòng bọn họ cũng có nắm chắc rất lớn. Vì vậy một khắc xuất hiện, bốn bọn ho không chần chờ chút nào, cũng không nói ra nửa câu lời nói, trước tiên lựa chọn ra tay tới Hứa Thanh.

Tốc độ nhanh nhất là vị thiếu chủ Bạch Trạch tộc, vẻ mặt của gã tràn đầy hung ác, thân thể to lớn tràn ra khí huyết lại có cảm giác trấn áp, hỗn hợp cùng khí tức của gã tạo thành áp bách, có thể chấn nhiếp tâm thần.

Nháy mắt tới gần, hai tay của gã bấm niệm pháp quyết, chợt vung lên, hư vô bốn phía Hứa Thanh lập tức truyền đến âm thanh xoẹt xẹt, tạo thành vô số vết rách, giống như muốn cùng nhau bị xé nứt cùng hắn.

Trong thời khắc này, lực lượng quy tắc hay vết tích pháp tắc đều tan vỡ, mà lần nữa tạo lại đã tổ hợp thành đạo thuộc về tên tu sĩ Bạch Trạch tộc kia.

Ngay sau đó con mắt thứ ba ở mi tâm trực tiếp phẫn nộ trợn lên, tràn ra hồng mang bao phủ toàn thân, phía sau huyễn hóa ra một người huyết sắc khổng lồ. Người khổng lồ vung vay hai cái cự chùy nhìn thấy mà giật mình, khiến cho thiên địa biến sắc, gió giục mây vần, hung hăng đập tới chỗ Hứa Thanh.

Đồng thời, tọa ky của tên tu sĩ Bạch Trạch tộc trong lúc đằng vân giá vũ, mở cái miệng rộng hung tàn, chợt nuốt tới phía Hứa Thanh.

Xa xa, trong ba tên tu sĩ Tư Ách tộc, tên khống chế lệ quỷ nhoáng một cái, lập tức xuất hiện ở sau lưng Hứa Thanh, ngăn cản đường lui hắn có thể sẽ lựa chọn, hai tay bấm niệm pháp quyết, trong miệng nói lẩm bẩm.

Vô số u hồn lao ra từ trong cơ thể gã, tạo thành một biển u hồn, không chỉ phong tỏa đường lui của Hứa Thanh, càng vờn quanh bốn phía hình thành phong ấn.

Hai tên tu sĩ Tư Ách tộc khác, một tên xuất hiện ở phía trên, một tên xuất hiện ở phía dưới Hứa Thanh.

Tên tu sĩ xuất hiện ở phía trên không có triển khai thân thông, mà lấy ra một ngọn nến màu đỏ, sau khi đốt lên lại truyền ra lời nói.

"Thần thúc!"

Bên trong cây nến đang cháy lập tức nổi lên thân ảnh Hứa Thanh.

Mà tu sĩ Tư Ách tộc ở phía dưới Hứa Thanh thì khoanh chân lại sau đó bấm niệm pháp quyết, toàn thân bắt đầu hư thối, triển khai chú pháp thần bí nào đó, hình thành ánh sáng màu xám, đó là ô nhiễm đối với linh hồn, bỗng nhiên bộc phát về phía Hứa Thanh.
Bình Luận (0)
Comment