Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)

Chương 1798 - Chuong 1980: Gap Phai Hung Than (2)

Chuong 1980: Gap phai hung than (2) Chuong 1980: Gap phai hung than (2)Chuong 1980: Gap phai hung than (2)

Chuong 1980: Gap phai hung than (2)

Giờ khắc này, bốn người ra tay có thể nói là bài sơn đảo hải, Bạch Trạch tộc ngạnh kháng, tên Tư Ách tộc thứ nhất phong ấn bát phương khiến Hứa Thanh không cách nào bỏ chạy, tên Tư Ách tộc thứ hai lựa chọn lấy pháp bảo chuyên môn trấn áp thân thể Hứa Thanh, khiến cho hắn khó có thể vùng vẫy, tên tu sĩ Tư Ách tộc thứ ba hình thành đòn sát thủ nguyền rủa, ô nhiễm linh hồn Hứa Thanh.

Mặt khác, tọa ky của ba tên tu sĩ Tư Ách tộc cũng riêng phần mình lao thẳng đến Hứa Thanh.

Đồng thời, trong mây mù cuốn ngược lại nơi chân trời xa xa, có một đạo thân ảnh như ẩn như hiện đang cất bước thong dong đến nơi đây.

Khí tức người này mặc dù không bằng Tịch Đông Tử, nhưng hình như cũng không chênh lệch quá nhiều. Chỉ là mây mù lượn quanh cho nên không thấy rõ bộ dạng cụ thể, thế nhưng khí phách toàn thân vẫn là cực kỳ rõ ràng.

Nhưng chẳng biết tại sao, thân ảnh tu sĩ thân bí đang cất bước di tới trong mây mù nọ, trong thời khắc này đột nhiên ngừng lại.

Bước chân giơ lên hình như không dám hạ xuống!

Vẻ mặt bị mây mù che khuất lại mơ hồ lộ ra một tia kinh ngạc cùng với hoảng sợ, khí phách cũng theo đó tản đi.

Mà ngay lúc gã dừng lại, trong mắt Hứa Thanh đồng thời nổi lên sương mù màu xám.

Trong nháy mắt tiếp theo, một mảnh sương mù xám bỗng nhiên bộc phát ra từ trên người hắn, lập tức khuếch tán về bốn phía, nháy mắt tràn ngập phạm vi ngàn trượng, cũng bao phủ trên trăm tu sĩ sau lưng cùng với bốn gã tới cứu viện ở bên trong. Búa tạ đập đến trực tiếp bị ảnh hướng, phong ấn bốn phía cũng là như vậy.

Mà xuất hiện biến hóa lớn nhất, là bốn con tọa ky, thân thể chúng nó chấn động, lại trực tiếp lựa chọn đào ngũ, lộ ra hung tàn trước đó chưa từng có, chợt đổi phe công kích tới chủ nhân của riêng mình.

Tiếp theo ánh mắt Hứa Thanh bình tĩnh, ngẩng đầu nhìn lên đỉnh đầu, nhìn qua tên tu sĩ Tư Ách tộc cầm ngọn nến màu đỏ trong tay.

Khoảnh khắc ánh mắt đụng chạm, Hứa Thanh giơ chân lên, bước đến phía đối phương.

Tâm thần của tên tu sĩ Tư Ách tộc nổ vang, ngọn nến trong tay từ trạng thái thiêu đốt chậm chạp cấp tốc cải biến, như là nhận lấy kích thích cực lớn, trong chốc lát trở lên kịch liệt, toàn bộ quá trình cũng chỉ là hai cái hô hấp. .. Ngọn nến đã thiêu đốt hầu như không còn!

Một khắc dập tắt, tên tu sĩ Tư Ách tộc vừa muốn lui ra phía sau, nhưng đã chậm.

Thân ảnh Hứa Thanh xuất hiện ở trước mặt gã, giơ tay phải lên nắm lấy cổ của gã, trong từng trận kêu rên thê lương, vô số sương mù xám theo thất khiếu cùng lỗ chân lông toàn thân, điên cuồng tràn vào trong thân hình tên tu sĩ Tư Ách tộc.

Thân thể gã run rẩy, tiếng kêu thảm thiết càng dần càng thê thảm, tu vi bị bài xích và thân hình đang hư thối, cho đến khi hình thân câu diệt.

Hứa Thanh buông lỏng tay ra, thân thể tan biến.

Lúc xuất hiện thình lình đã ở trước mặt tên tu sĩ Tư Ách tộc triển khai thuật phong ấn, tên tu sĩ nọ đang lui về phía sau với vẻ mặt hoảng sợ, gã đã cảm nhận được, bây giờ lực lượng mà Hứa Thanh trước mắt thể hiện ra không phải Quy Hư.

Gã cảm thấy đây đã đạt đến gần vô hạn Uẩn Thần!

Thứ ngoài ý muốn này khiến nội tâm của gã sợ hãi đạt đến tột đỉnh, vì vậy trong miệng đồn dập la lên.

“Thiên Mặc huynh, ngươi.....'

Nhưng thọ nguyên của gã không đủ để chống đỡ cho gã truyền ra nguyên vẹn lời nói, sau một khắc thân hình oanh một tiếng chia năm xẻ bảy, vô số hồn tỉ bay lượn lao ra từ trong.

Thân ảnh Hứa Thanh rời khỏi, đi về phía tên tu sĩ Tư Ách tộc sau cùng phía dưới.

Tên tu sĩ này run rẩy, muốn rời khỏi, nhưng mảnh sương mù xám giống như tôn tại nhân quả dẫn dắt, khiến gã không cách nào rời đi, mắt thấy Hứa Thanh đi tới, gã lo lắng, vẻ mặt tràn đầy điên cuồng, nhanh chóng triển khai rất nhiều nguyên rủa.

"Chết chết chết! !"

Từng đạo nguyền rủa tràn ra từ trong thân thể của gã, đại giới là thân hình không ngừng héo rũ, không ngừng tan rã. Nhưng mà những đạo nguyền rủa đó sau khi dung nhập trong cơ thể Hứa Thanh, lại như ném trâu vào biển, không dấy lên nửa điểm gợn sóng, cũng không ngăn cản được chút nào, cho đến sau một khắc Hứa Thanh sắc mặt bình tĩnh, tới trước mặt tên tu sĩ Tư Ách tộc.

Trong vẻ đắng chát và cơn tuyệt vọng của đối phương, Hứa Thanh thu hoạch hết thảy như là hái rau trong vườn nhà.

Sau cùng Hứa Thanh quay người, đi ra một bước tới tên thiếu chủ Bạch Trạch tộc đang gấp rút quay ngược lại.

Sau khi hạ xuống đã trực tiếp đến phía trước người khổng lồ huyết sắc do gã huyễn hóa ra, bỏ qua búa tạ đang đập xuống, xuất hiện ở trước người thiếu chủ Bạch Trạch tộc thân sắc kịch biến.

Nội tâm của tên thiếu chủ Bạch Trạch tộc nổ vang, đã hoảng sợ đến cực hạn, thật sự là sương mù xám xuất hiện khiến cho gã chấn động, cũng làm rối loạn tất cả bố trí của bọn họ, mà người đã bàn trước sẽ hỗ trợ rõ ràng cũng không xuất hien.

Còn có ba tên thiên kiêu Tu Ách tộc lại chết đơn giản như thế, đủ loại chênh lệch cực lớn giữa hai bên khiến cho tâm thần gã hầu như muốn tan vỡ.

"Đáng chết đáng chết đáng chết! !"

"Không phải nói hắn đã chiến đấu cùng với Tịch Đông Tử, bị Tịch Đông Tử truy sát sao, tại... sao giờ thực lực mà hắn thể hiện ra, còn muốn kinh khủng hơn so với Tịch Đông Tử?”

"Còn có sương mù xám nay. . . . . Đây là sương mù trong cấm địa Cửu Lê mà, sao hắn có thể phóng thích... Chẳng lẽ biến hóa trong Cửu Lê, có liên quan cùng hắn!"

Vô số ý niệm không cách nào điều khiển tự động bộc phát trong đầu, theo Hứa Thanh đi đến trước mặt, tất cả sương mù xám tràn vào trong cơ thể tên tu sĩ Bạch Trạch tộc, tiếng kêu rên thê thảm tột cùng vang lên, tên thiếu chủ Bạch Trạch tộc hình thần câu diệt. Sương mù xám, tan biến.

Cùng nhau biến mất, còn có trên 100 tên tu sĩ bị hồn ti buộc chặt, giá trị của bọn họ đã hết, toàn bộ tử vong.

Trên bầu trời, chỗ sương mù xám bao trùm chỉ có một mình Hứa Thanh đắm chìm trong nồng đậm ánh mặt trời.

Hắn nhìn qua mảnh mây mù phương xa, nhàn nhạt mở miệng.

"Thiên Mặc Tử."

Mây mù chấn động rất nhanh tiêu tán, một thanh niên tu sĩ bổn tộc Viêm Nguyệt, lập tức di ra.

Chính là Thiên Mặc Tử nhân tài kiệt xuất bài danh thứ tư của bổn tộc Viêm Nguyệt thế hệ này, tu vi Quy Hư tam giai lại có chiến lực Quy Hư đại viên mãn, sở thuộc tư quyền Tinh Viêm thượng thần.

Gã giao chiến cùng Thác Thạch Sơn, đánh bại Thác Thạch Sơn, từ đó có thể thấy được chiến lực trác tuyệt của gã.

Nhưng bây giờ thân sắc của gã vô cùng cung kính, chắp tay về phía Hứa Thanh, cúi đầu làm đại lễ.

"Thiên Mặc Tử bái kiến Hứa huynh!"

"Hôm nay Thiên Mặc tới đây, là để dâng lên hai phần đại lễ riêng cho Hứa huynh."

"Một là bốn tên nô tài nọ, để dập tắt lửa giận của Hứa huynh."

"Hai là tung tích về Tịch Đông Tử! Sau khi ta dò xét tỉ mỉ, đã tìm được cho Hứa huynhl"

Nói xong, Thiên Mặc Tử lập tức cung kính đưa ngọc giản vừa mới chế tạo ra ngoài.
Bình Luận (0)
Comment