Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)

Chương 1804 - Chương 1986: Thêm Một Roi Nữa Sẽ Chết (2)

Chương 1986: Thêm một roi nữa sẽ chết (2) Chương 1986: Thêm một roi nữa sẽ chết (2)Chương 1986: Thêm một roi nữa sẽ chết (2)

Chương 1986: Thêm một roi nữa sẽ chết (2)

Đây không phải là lân đâu Hứa Thanh nhìn thấy vị Thiên Đạo Viễn Cổ này, nhưng cũng không giống lúc trước hắn thấy, Tịch Đông Tử không phải chỉ mượn nhờ âm thanh của Thiên Đạo tới hình thành trấn áp.

Ga là..... tế hiến Thiên Đạo của chính mình!

Trong chớp mắt, năm tôn Thiên Đạo của gã bay thẳng đến hư vô, sau đó lại tự phân giải dung nhập vào trong cây roi, khiến cho cây roi nhiều hơn năm đạo an ký, uy lực cũng tăng lên một chút.

Loại phân giải này là không thể nghịch chuyển, đại biểu Tịch Đông Tử vĩnh viễn mất đi năm tôn Thiên Đạo nọ, điều đó có ảnh hưởng tới tu vi cực lớn, muốn khôi phục cần trả đại giới kinh người.

Đây cũng là nguyên nhân lúc trước đánh một trận cùng Hứa Thanh, gã không hề tung ra chiêu này.

Mà tế hiến như thế, tự nhiên cũng sẽ đổi lấy sức mạnh kinh thiên, trong thời gian ngắn xích sắt buộc chặt Thiên Đạo Viễn Cổ lại có một sợi buông ra, theo lỗ hổng trên màn trời nhanh chóng rủ xuống dưới, bên trong âm thanh râm rầm, rơi vào thế gian, quất vào bên trong phiến thiên địa của Quỷ Xa Ám Lâm.

Cấp tốc vung vay lấy một loại quy tắc không thể chống cự hay né tránh, bỗng nhiên quật tới phía Hứa Thanh.

Oanh một tiếng.

Toàn thân Hứa Thanh chấn động, xích sắt trực tiếp đập qua trên người hắn, khiến thân thể hắn bị đẩy lui ra ngoài ngàn trượng.

Lực lượng trong đó hóa thành vô số tia chớp màu đỏ chạy khắp toàn thân, Vu giáp toàn lực ngăn cản, dưới tia chớp màu đỏ kịch liệt rung động, chín đầu Cửu Lê biến ảo truyền ra tiếng gầm thét, hiện ra vết tích vỡ vụn. Linh hồn Hứa Thanh bi rung lắc, trong mắt lộ ra vẻ chấn động, chỉ là thật sâu trong đó lại ẩn núp một tia kinh ngạc.

Hắn có thể cảm giác được sự kinh khủng của xích sắt, cùng với đó là khả năng phòng hộ của Vu giáp đã nhận lấy toàn bộ thay hắn.

Mà sau khi Vu giáp Cửu Lê thừa nhận hết thảy, nhìn như muốn vỡ vụn, nhưng trên thực tế Hứa Thanh rõ ràng cảm ứng được ... Cửu Lê lại có dấu hiệu sớm dung hợp.

Tựa như bên trong xích sắt tồn tại một tia bản nguyên thuộc về Tổ Vu, mượn nhờ một quất này dung nhập đến.

Mà trong sự phán đoán lúc trước của Hứa Thanh, chín đầu Cửu Lê không phải là hình thái chân chính của Huyền Thiên Tổ Vu, cần hắn đột phá tu vi đến Quy Hư mới có thể hợp nhất chín đầu, hiện ra hình thái Tổ Vu chân chính.

"Xích sắt buộc chặt Thiên Đạo Viễn Cổ lại có hiệu quả như thế. ... -“ Hứa Thanh động tâm, nhìn qua địa phương hư vô trói chặt Thiên Đạo, trong đầu hắn bỗng nhiên hiện lên một suy đoán.

"Tuyệt Thần Đại Trận năm đó.... -

Hứa Thanh nheo mắt lại, không tiếp tục suy tư nữa.

Chú ý tới xích sắt rủ xuống đang co lại và xuất hiện dấu hiệu tan biến, hắn lập tức cắn chót lưỡi, phun ra một ngụm máu tươi.

Thân thể càng là chấn động, cố ý hiển lộ hình thái Thần Linh xuất hiện dấu hiệu tan vỡ, hình thành một bộ dạng miễn cưỡng thừa nhận, không cách nào đối kháng roi thứ hai quật tới.

Trên bầu trời, bởi vì thiếu sót tin tức, mặc kệ Tịch Đông Tử nghĩ thế nào cũng sẽ không đoán trước hiệu dụng của xích sắt đối với Cửu Lê, cho nên mắt thấy bộ dáng của Hứa Thanh bây giờ, gã đâm lao phải theo lao, trên mặt của mỗi một đạo thân ảnh đều lộ ra điên cuồng. "Tế hiến! !"

Lần này gã tế hiến chính là sinh cơ của bản thân.

Trong nháy mắt tiếp theo, toàn bộ thân hình của Tịch Đông Tử nhanh chóng héo rũ, từ bộ dáng thanh niên trực tiếp hóa thành lão giả, thậm chí hơn phân nửa thân ảnh đã thành là tro bụi.

Mà sinh cơ nông đậm như thế, sau khi tiến vào hư vô rốt cuộc cũng đã gọi tới sợi xích sắt thứ hai.

Trong chốc lát, sợi xích sắt thứ hai rủ xuống, dấy lên lực lượng ngập trời, hung hăng quất tới Hứa Thanh thoạt nhìn không chịu nổi một kích.

Âm!

Hứa Thanh phun ra ba ngụm máu tươi, hình thái Thần Linh trực tiếp tan vỡ, máu thịt mơ hồ, thậm chí còn lộ ra một chút xương cốt trên người, mà Vu giáp Cửu Lê càng là vỡ vụn hơn phân nửa, miễn cưỡng còn treo ở trên người.

Một bộ dạng bị thương rất nặng, giống như chỉ cần thừa nhận roi thứ ba thì hẳn phải chết.

Hứa Thanh liêu mạng bỏ chạy về xa xa, đồng thời cũng có một loại cảm giác nguy hiểm tràn ra từ trên người hắn, kiểu như ta còn chừa đòn sát thủ.

Điều này khiến cho Tịch Đông Tử tính cách cẩn thận không dám tới gần, nhưng đã giao chiến đến tình trạng như thế, gã đã bỏ ra rất nhiêu, nếu như không hoàn toàn chém giết được Hứa Thanh, hậu hoạn vô cùng.

Vì vậy Tịch Đông Tử hung hăng nghiến răng, sinh mệnh chỉ có một lần, gã không muốn sau khi mạo hiểm sinh cơ cùng với Thiên Đạo lại từ bỏ, chỉ cân mình sống sót, đều có thể thu hoạch lại.

Cho nên trong mắt gã lộ ra quyết đoán lần nữa mở miệng.

"Tế hiến!"

Lần này gã tế hiến đến tu vil

Trong tích tắc, tu vi Quy Hư trên người gã bộc phát, bị gã luyện hóa toàn bộ, tất cả quy tắc mà gã cảm ngộ đều hóa thành sao băng, bay thẳng đến địa phương trói buộc Thiên Đạo.

Sau khi phân giải ở đó, sợi xích sắt thứ ba như gã mong muốn, buông xuống.

"Chết!"

Tịch Đông Tử gầm nhẹ, xích sắt cuồng thét, quất vào trên người Hứa Thanh.

Trước lúc quất, Hứa Thanh vốn biểu hiện bị thương rất nặng, mà sau khi quất, dù hắn phun ra thêm mấy ngụm máu tươi, xương cốt cũng lộ ra nhiều hơn, Vu giáp vỡ vụn cũng là như thế.

Nhưng ... vẫn là bộ dáng bị thương rất nặng, vẫn tạo cảm giác chỉ cần nhận thêm một roi thứ tư sẽ chết.

Thân thể Tịch Đông Tử run lên, trên mặt lộ ra vẻ bi phẫn, gã không biết tại sao Hứa Thanh vẫn không chết... Nhưng đã đến bước này, dù không biết được duyên cớ, gã vẫn nhìn ra manh mối, có gì đó sai sai...

Vì vậy đám thân ảnh còn lại của Tịch Đông Tử nháy mắt dung hợp, trở thành một thân thể, sau đó đè xuống tâm tình trong lòng, bỗng nhiên bỏ chạy thật xa.

Mà ngay khi Tịch Đông Tử lập tức trốn đi xa, Hứa Thanh bộ dáng vô cùng thê thảm ngẩng đầu lên, lông mi nhăn lại.

Dưới sự vô tình trợ giúp của Tịch Đông Tử, hắn đã thành công dung hợp một nửa hình thái Cửu Lê, còn thiếu một nửa nữa là có thể hoàn toàn hợp nhất, thể hiện ra hình dạng Tổ Vu.

Nhưng đối phương lại không đánh nữa.

"Phế vật."

Ánh mắt Hứa Thanh lạnh lùng, toàn bộ thương thế trên thân thể lập tức khôi phục, thậm chí bởi vì Cửu Lê dung hợp một nửa, khí tức càng kinh khủng hơn so với trước, cất bước đi đến chỗ Tịch Đông Tử.

"Vậy thì một nửa còn lại, lấy trấn áp ngươi đến giải quyết là tốt rồi."

Tịch Đông Tử chạy xa cảm thụ thấy hết thay nội tâm bộc phát đủ loại cảm xúc, phun ra một ngụm máu tươi thật lớn.
Bình Luận (0)
Comment