Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)

Chương 1823 - Chương 2005: Lão Gia Gia Chả Thể Ngờ (1)

Chương 2005: Lão gia gia chả thể ngờ (1) Chương 2005: Lão gia gia chả thể ngờ (1)Chương 2005: Lão gia gia chả thể ngờ (1)

Chương 2005: Lão gia gia chả thể ngờ (1)

Đối với hành động điên cuồng của đội trưởng, Hứa Thanh cũng chỉ thở dài, không có bất kỳ ngoài ý muốn nào.

Lúc đại sư huynh nói muốn mượn Thự Quang Chi Dương cũng coi như đã lộ ra tất cả rồi, Hứa Thanh biết mình không ngăn cản được hành vi tự tìm đường chết của đội trưởng, chỉ có thể trốn xa một chút.

Mà giờ khắc này trên biển đông lạnh màu đỏ, mặc kệ là vẻ mặt hay là ánh mắt của đội trưởng đều lộ ra vẻ điên cuồng, hiển nhiên việc bản thân một mực cắn kẻ khác, nhưng hôm nay rõ ràng lại bị vỏ sò cắn ngược, khiến cho y cảm thấy rất mất mặt trước tiểu sư đệ, vì vậy bây giờ mới trở lên điên cuồng.

Đội trưởng nhìn qua vỏ sò phía dưới, cười ha hả.

"Để cho các ngươi biết, lão tử không phải tùy ý có thể cắn!"

Trong lúc nói, Thự Quang Chi Dương trong tay đã bị kích phát, tràn ra nhiệt độ cao kinh người.

Những vỏ sò xung quanh lần lượt đỏ lên, nước biển cũng xuất hiện dấu hiệu rung động.

Nhiệt độ kinh khủng lập tức bao trùm toàn bộ biển đông lạnh.

Thiên địa vặn vẹo, dù là Hứa Thanh chạy trốn tới ngoài mấy ngàn trượng cũng có thể cảm thụ nhiệt độ cao vô cùng đến từ sau lưng.

Nhưng mặc dù đội trưởng điên cuồng, cũng không phải muốn đồng quy vu tận, cũng có lẽ là vỏ sò cắn chưa đủ mạnh, cho nên đáy lòng của y vẫn còn có chút chừng mực, chỉ kích phát nhiệt độ cao của Thự Quang Chi Dương, không hề hoàn toàn để cho nó tự bạo.

Từ điểm đó cũng có thể nhìn ra, hình như đội trưởng rất có kinh nghiệm trong việc khống chế Thự Quang Chi Dương. Dau sao nguyên hình của nó, vốn là một viên mặt trời Viễn Cổ do đích thân đội trưởng vớt ra từ bên trong Tự Âm Trường Hà.

Mặc dù như thế, nhưng Thự Quang Chỉ Dương thân là Vực Bảo của nhân tộc, nhất là một viên này còn được Hứa Thanh sáp nhập thêm máu thịt Xích Mẫu, dĩ nhiên uy lực của nó đã vượt qua Thự Quang Chi Dương bình thường.

Cho nên dù là chỉ khuếch tán nhiệt độ, dẫu là ở trong Thần Vực, nó vẫn vô cùng kinh người.

Trực tiếp khiến cho mảnh biển màu đỏ đông lạnh từ rung động đến sôi trào, mà hình thái đông lạnh cũng theo đó hòa tan dường như đã trở thành biển khơi chân chính.

Về phân những chiếc vỏ sò ở bên trên. .. phóng tâm mắt nhìn đi, toàn bộ đều trở lên đỏ thâm, cự ưng đang nhắm mắt bên trong cũng rung động.

Dưới nhiệt độ cao của Thự Quang Chi Dương, ngay cả dị chất cũng bị cưỡng ép bài xích ra, khiến cho nơi đây trong một cái chớp mắt đã trở thành một giới tràn ngập ánh rạng đồng.

Đội trưởng cuồng tiếu, thân thể nhoáng một cái bay thẳng đến vỏ sò cắn mình, trong chớp mắt nhảy vào đào lấy thân châu rồi bỏ chạy.

Tốc độ cực kỳ nhanh chóng, thừa dịp những vỏ sò khác đều mở miệng trong khi nhiệt độ tăng cao, y dốc toàn lực xuyên thẳng qua, vừa đào hạt châu vừa đắc ý truyền ra giọng nói ngạo ngha.

"Một đám đồ bỏ đi, ngoan ngoãn để ta lấy hạt châu ra không phải được rồi sao, cứ phải bắt lão tử dùng đại chiêu, rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt."

"Năm đó lão tử có thể đông cứng bọn ngươi rồi tự do lấy hạt châu, các ngươi ngay cả cái rắm cũng không dám thả, tuy rằng hôm nay tu vi của lão tử không bằng đời trước, nhưng ta vẫn có biện pháp chỉnh đốn các ngươi, lần này ta không đông lạnh các ngươi nữa, ta nấu các ngươi luôn!"

Đội trưởng vô cùng sảng khoái hô to một tiếng với Hứa Thanh vẫn còn đang tiếp tục kéo xa khoảng cách.

"Tiểu sư đệ, ngươi cũng quá nhát rồi, đến đây, giúp ta cùng nhau lấy hạt châu."

Ngoài... 5000 trượng, Hứa Thanh không hề quay đầu lại, tiếp tục tăng tốc rời đi.

Đội trưởng nhìn thấy như vậy lắc đầu, y cảm thấy tiểu Thanh còn phải rèn luyện nhiều hơn, thế là tự mình ngâm nga khúc hát, tiếp tục đi đào hạt châu, nhưng vào lúc y đào hơn 100 hạt. . .

Theo nước biển sôi trào tăng mạnh cùng với nhiệt độ cao ngập trời lan tràn, từ xa nhìn lại, toàn bộ biển như nước nấu sôi, mà vỏ sò trong đó cũng đã đỏ đến cực hạn, do sự kích thích cực đoan nên cự ưng bên trong cũng nhao nhao mở mắt ra.

Mắt bọn nó lộ hắc mang, trong miệng truyền ra tiếng gao thét.

Mấy nghìn thậm chí càng nhiều vỏ sò hơn nữa đồng loạt gào thét, âm thanh hội tụ cùng một chỗ tạo thành tiếng động đỉnh tai nhức óc, như khai thiên tích địa, nổ vang khắp bát phương.

Cũng ở trong một cái chớp mắt này, chúng nó vùng vẫy trực tiếp đạt đến đỉnh điểm, thậm chí có một chút vỏ sò không ngừng kích động giống như có được đôi cánh, bay lên trên.

Biển khơi đã bắt đầu dị biến!

Nước biển như suối phun, bỗng nhiên phun trào lên trên không trung, một đạo tiếp một đạo.

Đội trưởng sững sờ, nhìn qua những chiếc vỏ sò đang đập cánh.

"Biết bay?"

Trong trí nhớ của y, mảnh biển đông lạnh màu đỏ này chưa từng có biến hóa như thế, những vỏ sò ưng nọ cũng chưa bao giờ bay lên. Trong khi đội trưởng đang kinh ngạc, biển khơi lập tức nổ vang, vô số vỏ sò ở đây nhanh chóng bay lên, trong lúc vỏ sò không ngừng vỗ cánh, biển khơi cũng hoàn toàn bạo phát.

Nước biển bay lên trên không!

Những tiếng gào thét đến từ cự ưng càng thêm sục sôi, trong mắt cự ưng bộc phát sát ý phẫn nộ, nhìn chằm chằm tới đội trưởng.

Tiếp theo cấp tốc đuổi theo về chỗ của y.

Nếu như chỉ là như vậy thì cũng đành, trong mắt đội trưởng lóe lên hàn mang.

"Hù dọa ai đấy!"

Đội trưởng hừ lạnh một tiếng vừa muốn ra tay, nhưng trong nháy mắt tiếp theo, coi như là y cũng phải hít vào một hơi....

Bởi vì trong khi biển khơi đang nổ vang và nước biển bay lên không trung, thế mà lại hoàn toàn trôi nổi lên, thậm chí phía dưới nước biển còn xuất hiện rất nhiều xúc tu. ....

Đội trưởng ngây người, theo bản năng thu hồi Thự Quang Chi Dương, quay người liều mạng chạy như điên về chỗ Hứa Thanh.
Bình Luận (0)
Comment