Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)

Chương 1824 - Chương 2006: Lão Gia Gia Chả Thể Ngờ (2)

Chương 2006: Lão gia gia chả thể ngờ (2) Chương 2006: Lão gia gia chả thể ngờ (2)Chương 2006: Lão gia gia chả thể ngờ (2)

Chương 2006: Lão gia gia chả thể ngờ (2)

Hứa Thanh ở phía xa cảm nhận được chấn động kinh khủng sau lưng, nhịn không được quay lại nhìn thoáng qua.

Trong mắt Hứa Thanh, thứ bay lên trên không đâu phải là nước biển, đó rõ ràng là một con sứa màu đỏ vô cùng to lớn!

Con sứa đó quá khổng lồ, nó vốn đang nghỉ lại ở đó, phần đầu chính là nước biển.

Giờ phút này rõ ràng là bị kích thích mà thức tỉnh, sau khi bay lên trên không, đội trưởng so sánh cùng nó giống như là bụi bặm vậy.

Nhìn qua con sứa kinh khủng phía sau, da đầu của Hứa Thanh run lên, quay người tăng tốc độ nhanh hơn, đội trưởng sau lưng kêu rên, bộc phát ra toàn bộ tốc độ, càng là hô to cầu cứu với Hứa Thanh.

"Tiểu sư đệ.... “ Hứa Thanh không nói câu nào, tay phải cách không trảo một cái về phía sau, trợ lực giúp đội trưởng, trong nháy mắt tiếp theo, đội trưởng mượn nhờ cỗ lực lượng đó tăng tốc nhanh hơn, tránh được một cái xúc tu sứa cực lớn sau lưng.

Đội trưởng hô hấp dồn dập, nhanh chóng ném dây thừng da của mình ra.

Hứa Thanh bắt lấy kéo một cái, khoảng cách cùng đội trưởng lập tức rút ngắn.

"Tiểu sư đệ, lần này là ngoài ý mu6n. ˆ"

Sau khi tới gân Hứa Thanh, đội trưởng nhỏ giọng mở miệng, Hứa Thanh không nói gì, cấp tốc vọt về phía trước.

Phía sau của bọn họ, mấy nghìn cự ưng gào thét, con sứa cực lớn trôi nổi truy kích đến.

Từng tiếng gào thét vang vọng lộ ra ý không chết không thôi.

Cũng may có mạng nhện ở đây, mà thân hình con sứa đó quá lớn, trong lúc bay qua khó tránh khỏi đụng chạm cùng mạng nhện, khiến cho tốc độ của nó bị chậm đi, hành động không phải rất linh hoạt.

Nhưng cũng chính là như vậy mới lộ ra sự đáng sợ của con sứa đó, trong lúc nó tiến về phía trước, lại có một ít mạng nhện đứt gãy ra.

Còn có một số Tri Chu lập tức bị con sứa hất lên, sau khi va chạm lập tức tan VỠ.

Hứa Thanh nhìn thấy thế đáy lòng run lên, đội trưởng cũng vô cùng run sợ.

"Kiếp trước ta tới nơi đây, mảnh biển này không phải như vậy, đây đây... Thế mà lại là một con sứa khổng lồ!"

Hứa Thanh chẳng muốn đi nói thêm cái gì, nghiến răng chạy trối chết.

Thời gian cứ như vậy trôi qua.

Mấy ngày sau, trên bầu trời Thân Vực cũng có một người giống đội trưởng và Hứa Thanh, đang chạy như điên. Người no chính là Thác Thạch Sơn, giờ phút này tóc tai của gã bù xù, bộ dáng rất là chật vật, có thể thấy sau lưng là hai con Tu Ngư cực lớn đã khóa chặt và truy kích gã.

"Tại sao ta lại xui xẻo như vậy chứ?”

Thác Thạch Sơn cảm thấy rất bất đắc dĩ, càng có một chút lo lắng, sau khi gã vào Thần Vực, cũng không biết là bị làm sao, mặc dù lúc đầu còn thuận lợi nhưng về sau lại rất không thuận ý.

Thậm chí còn gặp con mắt hủy diệt mở mắt.

Nếu như không phải lão gia gia trong thân thể lấy ngủ say làm đại giới để tương trợ, gã đã hình thần câu diệt bởi con mắt đó rồi.

Vốn tưởng rằng vận rủi đã qua, không nghĩ đến sau đó lại bị hai con Tu Ngư khóa chặt, bây giờ lão gia gia lại không thức tỉnh...

Thác Thạch Sơn thở dài, trừ phi đến cực hạn, nếu không gã không muốn cưỡng ép gọi lão gia gia tỉnh lại, gã cảm thấy như vậy rất đáng thương cho sự trả giá của lão gia gia.

"Không sao hết, còn có những biện pháp khác, đặc tính của Tu Ngư là chỉ cần săn bắn thành công sẽ yên tĩnh lại. . “

Thác Thạch Sơn thì thào trong lòng, nhanh chóng quan sát bốn phía, dự định tìm người để dẫn họa.

Vì vậy dưới sự cố gắng tìm kiếm của gã, một lúc lâu sau, gã với bộ dáng chật vật đứng trên một mỏm đá, nhìn thấy nơi chân trời xa có hai thân ảnh đang bay thật nhanh đến.

"Hứa Thanh? Người còn lại là ai, cũng là nhân tộc?”

Hai mắt của Thác Thạch Sơn sáng lên, đáy lòng có chút xoắn xuýt có nên hại Hứa Thanh hay không, nhưng gã lập tức cắn răng, thâm nghĩ đạo hữu chết bần đạo không chết, vô độc bất trượng phu.

Hứa Thanh à Hứa Thanh, hai ta không có giao tình gì, nếu như đã gặp phải. . . Chỉ có thể coi như ngươi xui xẻol

Nghĩ tới đây Thác Thạch Sơn không chần chừ nữa, gã chợt xông lên kích phát dư lực, khiến tốc độ lần nữa tăng vọt, dẫn hai con Tu Ngư sau lưng bay thẳng đến phía Hứa Thanh.

Lúc này Hứa Thanh và đội trưởng cũng đúng lúc tâm lực tiều tụy, mấy ngày nay bị con sứa lớn truy sát không chết không thôi, mặc dù bọn họ chuyên tìm những nơi mạng nhện dày đặc, khiến cho tốc độ của sứa càng ngày càng chậm chạp.

Nhưng mà truy sát vẫn không hề dừng lại, hình như trong nhận thức của con sứa đó, hai chữ Vô Tự trên người Hứa Thanh và đội trưởng cũng đã mất đi hiệu dụng.

"Không phải ẩn nấp của chúng ta đã mất đi tác dụng, mà là bị nhân quả khóa kín, chỉ cần kéo khoảng cách ra thật xa, trong mấy canh giờ không bị nó khóa chặt nữa sẽ có thể trảm đứt sợi dây nhân quả."

Đội trưởng nhanh chóng mở miệng, Hứa Thanh gật đầu, cũng nhìn thấy Thác Thạch Sơn từ xa bay tới cùng với hai con Tu Ngư phía sau.

Hứa Thanh nhướn lông mi lên.

Cùng lúc đó, sau lưng Hứa Thanh và đội trưởng truyên đến một tiếng gào thét kinh thiên động địa, con sứa lớn bị mạng nhện quấn quanh lần nữa đuổi theo tới, thân ảnh đã hiển lộ ở phương xa.

Cái loại kích cỡ khổng lồ và khí thế đó, có thể nói là chấn động bát phương.

Thác Thạch Sơn vốn đang chú ý tới chỗ Hứa Thanh dẫn Tu Ngư phía sau đến, nhưng giờ phút này không khỏi theo bản năng ngẩng đầu, chú ý đến phương xa.

Thấy được con sứa kinh khủng nơi chân trời cùng với vô số vỏ sò ưng.

Chỉ liếc một cái là trán của gã đã đổ mồ hôi, hai con Tu Ngư phía sau càng là lập tức dừng lại, không chút do dự quay nguoi bo chay nhanh chong an nap vao trong hư vô, nháy mắt không còn thấy tung tích. ...

Trong lúc nội tâm của Thác Thạch Sơn đang sôi trào, Hứa Thanh và đội trưởng đã tới gân, ánh mắt cũng xuất hiện một chút kỳ dị nhìn qua trên người Thác Thạch Sơn, bọn họ đều thấy được lúc trước Thác Thạch Sơn đang dẫn theo hai con Tu Ngư phía sau.

Cảm giác nguy cơ sinh tử ngay lập tức bộc phát trong lòng Thác Thạch Sơn, gã không chút do dự, vẻ mặt tràn đầy chính nghĩa, lớn tiếng mở miệng.

"Hứa Thanh đạo hữu, ta tới giúp ngươi giúp một tay!"

Nói xong gã lập tức cưỡng ép kích thích lão gia gia trong cơ thể, phất tay gọi ra một mảnh ánh sáng lấp lánh, thân ảnh của lão gia gia xuất hiện, trong lúc mờ mịt không hiểu gì bị ánh sáng cuốn thẳng đến con sứa khổng lồ.
Bình Luận (0)
Comment