Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)

Chương 1918 - Chương 2100: Thanh Ngưu Trở Về (2)

Chương 2100: Thanh Ngưu trở về (2) Chương 2100: Thanh Ngưu trở về (2)Chương 2100: Thanh Ngưu trở về (2)

Chuong 2100: Thanh Nguu tro ve (2)

Hôm nay mặc dù nhân tộc không phải đại thắng, nhưng đã hóa giải nguy cơ, vả lại vinh quang mà Hứa Thanh mang đến, dù chỉ là cá nhân, nhưng hắn thân là nhân tộc, phân vinh quang của hắn sẽ biến thành ánh sáng bao phủ toàn bộ nhân tộc.

Vì vậy 12 tiếng chuông vang lên chỉ vì một mình hắn!

Nghe tiếng chuông vang, Hứa Thanh hít sâu, đội trưởng bên cạnh ngẩng đầu ưỡn ngực, đắc ý cực kỳ.

Đồng thời y nhanh chóng truyên âm.

"Tiểu sư đệ, lấy Huyền Thiên Giáp và Cửu Lê ra, mộng tưởng của đại sư huynh hôm nay phải nhờ vào ngươi rồi."

Hứa Thanh bất đắc dĩ, hắn tự nhiên biết rõ mộng tưởng của đại sư huynh, y nghĩ có một ngày có thể trở thành Huyền Thiên, cuối cùng quay về nhân tộc vẻ vang một phen.

Mặc dù theo ý nghĩ của hắn là không muốn, nhưng nếu như đại sư huynh yêu cầu... ngoài thân thể Hứa Thanh, Đại Huyền Thiên Giáp bỗng nhiên nổi lên, càng có Cửu Lê bay ra, hóa thành chín đèn lồng vờn quanh bốn phía, khí thế toàn thân bốc lên ngập trời.

Khiến cho thiên địa biến sắc, gió giục mây vần.

Cùng lúc đó, Cổ Hoàng Tinh bên trong Hoàng Đô cũng bị tiếng chuông vang dẫn dắt, khẽ chấn động nhỏ, từng cỗ vận khí lập tức bốc lên, những đám tường vân trong đó tạo thành từng thụy thú điềm lành, khí thế to lớn.

Thậm chí khí vận của nhân tộc cũng hóa rồng hiện ra vờn quanh trên bầu trời, nương theo từng đạo thân ảnh tiên hiền, trong khoảng thời gian ngắn, toàn bộ Hoàng Đô nhân tộc đủ loại màu sắc!

Cuối cùng, sau khi con rồng khí vận phát ra tiếng ngâm chấn động thiên địa, rất nhiều thân ảnh bay ra từ bên trong Hoàng Đô, số lượng cực nhiều, tới mấy nghìn.

Đó là đại thần nhân tộc các phương cùng các vị tôn quý và cường giả, trong số đó thì hơn phân nửa Hứa Thanh đều đã gặp, mà người dẫn đầu là một vị trung niên khí vũ hiên ngang!

Đối phương mặc một bộ trường bào màu lam khảm bạch vân, dáng người khôi ngô, tựa như núi cao trùng điệp, làm cho người ta có một loại trùng kích thị giác mãnh liệt.

Khuôn mặt cương nghị, mắt sáng như đuốc, dường như có thể thấu rõ hết thảy, khiến người ta kính sợ ba phần.

Mũi cao thẳng, bờ môi đóng chặt, làm cho người ta có một loại cảm giác tram ổn và kiên nghị, nhất là trên trán còn hiện ra một cỗ khí phách dường như là người lãnh đạo trời sinh.

Giờ phút này là người đứng đầu trong đoàn người đi tới, thân ảnh hành tẩu như gió, cảm giác bình tĩnh tự nhiên.

Một thân tu vi càng là đạt đến Uẩn Thần bát giới!

Chính là đệ nhất Thiên Vương của nhân tộc, Trấn Viêm Vương.

Trong nhân tộc, đối phương chính là một truyền thuyết, cũng là một thân thoại!

Thân là đệ nhất Thiên Vương, càng người mạnh nhất nếu ngoại trừ Nhân Hoàng, sự hiện hữu của gã chính là Định Hải Thân Châm trong lòng tu sĩ, với quân sĩ thì như quân thần.

Là Uẩn Thần bát giới duy nhất của nhân tộc, dưới tình huống Nhân Hoàng không thể tuỳ tiện rời khỏi Hoàng Đô, trong trạng thái Chấp Kiếm Đại Đế chỉ còn lực lượng một kiếm, hết thảy chiến tranh bên ngoài của nhân tộc đều cần gã đi xử lý.

Cho nên ngoại trừ quanh năm trấn thủ ở biên cương Viêm Nguyệt Huyền Thiên, có thể nói kiếp này Trấn Viêm Vương đã tham dự vô số cuộc chiến lớn nhỏ.

Hầu như mỗi một lân nhân tộc đại chiến gã đều tham dự, mỗi lần cục diện thảm thiết và nghiêm trọng nhất gã đều nghĩa bất dung từ.

Vô số năm qua, gã nhiều lần suýt nữa vẫn lạc, bị thương càng là không đếm hết, lấy đại giới như vậy chém giết số lượng dị tộc cực nhiều, có thể xếp thành biển xương cốt.

Có thể nói cả đời chinh chiến!

Hôm nay gã lại trở về, còn đích thân tới đón Hứa Thanh!

Bởi vậy có thể thấy được, quy cách tôn kính của nhân tộc đối với việc Hứa Thanh trở về, đồng thời cũng có thể nhìn ra trình độ coi trọng của Nhân Hoàng cùng với vị Trấn Viêm Vương này đối với Hứa Thanh.

Tâm thần của Hứa Thanh cũng chấn động, mặc dù hắn chưa bao giờ thấy qua Trấn Viêm Vương, nhưng từ sau khi đi dến Hoàng Đô, hắn đã nghe nói quá nhiều về sự tình của đối phương.

Bây giờ từ thái độ mọi người và tu vi kinh khủng của đối phương, từ khí tức toàn thân bởi vì giết chóc quá nhiều khó có thể đè xuống, lập tức nhận ra thân phận người đến.

Bực Thiên Vương chinh chiến vì nhân tộc như thế, tất nhiên Hứa Thanh vô cùng tôn kính.

Cho nên hắn không chút do dự, không hê nghe theo lời đội trưởng mà lập tức thu hồi Đại Huyên Thiên Giáp cùng Cửu Lê, đi nhanh về phía trước vài bước, sắc mặt nghiêm nghị, chắp tay cúi đầu với người tới.

"Hứa Thanh bái kiến Trấn Viêm Vương.'

Ánh mắt Trấn Viêm Vương sáng ngời, nhìn tới trên người Hứa Thanh, trên gương mặt nghiêm túc hiếm thấy lộ ra nụ cười.

"Tự vấn lương tâm vạn trượng, Đại Đế ban thưởng Đế Kiếm, chủ nhân Thánh Lan đại vực, Đại Huyền Thiên của Viêm Nguyệt, tốt một vị đại thiên kiêu của nhân tộc taIl"

Trấn Viêm Vương cười to, trong mắt lộ ra tán thưởng, ý tán thưởng đối với Hứa Thanh nồng đậm vô cùng, phát ra từ đáy lòng.

Mấy nghìn hậu duệ quý tộc sau lưng, mặc kệ nội tâm bọn họ có tôn tại những suy nghĩ khác hay không, nhưng thoạt nhìn đều là vẻ mặt tươi cười, trong mắt nhìn về phía Hứa Thanh đều hiện lên tôn kính, đồng loạt chắp tay.

"Thiên Vương quá khen, Hứa Thanh không dám kể công, chuyến này nếu không phải có đại sư huynh của ta tương trợ, thực khó thành công.”

Hứa Thanh nghiêm nghị đáp lễ.

Trấn Viêm Vương nghe vậy, dịch chuyển ánh mắt chú ý đến Nhị Ngưu.

"Mưu ba Thần, đoạt Thần Vực, nuốt máu huyết của Tàn Diện Thần Linh, tốt một tên Trân Nhị Ngưu, Viêm Nguyệt Huyền Thiên không cho ngươi Đại Huyền Thiên Giáp, không cho ngươi vinh quang, thì nhân tộc ta cho ngươi!"

Lời Trấn Viêm Vương vừa ra, đôi mắt Nhị Ngưu trợn to, trong lòng cuộn trào, thật sự là vị Trấn Viêm Vương này chẳng những hiểu rõ đối với bọn hắn, thậm chí ngay cả tâm tư của y cũng bị đối phương nhìn thấu triệt.

"Người này không đơn giản, rõ ràng có thể liếc thấy sự bất phàm của ta, biết rõ ta mới là Thiên Mệnh Chi Tử, hiểu rõ sự ưu tú và vĩ đại của ta."

Nhị Ngưu mừng rỡ, nhanh chóng bái ta.

Trấn Viêm Vương cười to, trông thấy Hứa Thanh cùng Nhị Ngưu, trong lòng của gã cực kỳ vui mừng, vì vậy vung tay lên.

"Đi, về nhà."
Bình Luận (0)
Comment