Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)

Chương 1927 - Chương 2109: Tiên Linh Tu Khiết (1)

Chương 2109: Tiên linh tu khiết (1) Chương 2109: Tiên linh tu khiết (1)Chương 2109: Tiên linh tu khiết (1)

Chương 2109: Tiên linh tự khiết (1)

Thời gian cứ trôi, một tháng qua đi.

Trong một tháng này, trình độ náo nhiệt ở Hoàng Đô của nhân tộc vượt xa trước giờ, không nói người người trên mặt đều cười, nhưng trong lòng đa số đều dào dạt sự phấn khởi.

Một số hành vi xấu thường ngày trên phố xá cũng giảm bớt rất nhiều, trị an tại Hoàng Đô đại vực đạt được mức hài lòng, càng là mức tốt nhất trong mấy trăm năm gần đây.

Bởi vì có bốn nguyên nhân.

Một là Hứa Thanh vinh quang trở về, lúc ấy đã dẫn động bách tính phàm tục tự phát chào đón, cảm giác cùng hưng cùng vinh rất mãnh liệt.

Vả lại theo việc Hứa Thanh được phong Vương, đã trở thành sôi trào.

Đích thị là danh xứng với thực, chuyện hợp tình hợp ly.

Mà nhân tộc sau nhiều năm bị đè nén, mặc dù Thự Quang Chi Dương xuất hiện khiến người ta hãnh diện một chút, nhưng thực chất uất ức đã quá mức nồng đậm.

Lắng đọng vài vạn năm, làm sao chỉ vì Thự Quang Chi Dương là có thể lập tức phá vỡ.

Dấu sao dị tộc cường đại, vô luận là tu sĩ hay phàm tục của nhân tộc cũng cảm thụ cực kỳ sâu sắc.

Nhân tộc, về phương diện thân thể hay thiên phú, hiển nhiên cũng có vẻ không bằng.

Nhất là điều sau. ...

Cũng chẳng biết tại sao, ngoại trừ một số ít người của nhân tộc bởi các loại cơ duyên mới có thiên phú, tuyệt đại đa số tộc nhân đều không hề có, vả lại cho dù xuất hiện thiên phú cũng không phải là tương tự đồng bộ nhau.

Tựa như, nhân tộc vốn không có thiên phú thần thông.

Nhưng trong ghi chép lịch sử, thời đại Huyền U Cổ Hoàng, nhân tộc có thiên phú đặc trưng của tộc quần.

Kỳ danh. . . Linh Tổ Biến.

Nhưng bây giờ, giống như bị ngăn cách bên ngoài huyết mạch của nhân tộc.

Mà với tình huống đó, việc Hứa Thanh quật khởi tự nhiên thành luồng sóng nhiệt, trùng kích vào tâm ý của nhân tộc.

Cuối cùng thì nhân tộc. ... Cần một vị anh hùng.

Hứa Thanh, tại thời điểm thích hợp, dưới tâm cảnh phù hợp, lọt vào ánh mắt của cả tộc quân.

Về phần nguyên do thứ hai làm Hoàng Đô náo nhiệt, là bởi vì tộc quân phụ thuộc Viêm Nguyệt Huyền Thiên, Bạch Trạch và Ti Ách.

Tháng trước hai tộc này đã phái cao tầng trong tộc, đến nhân tộc để ký kết hiệp định ngưng chiến va khế ước ngàn năm về sau.

Loại chuyện như thế, tại thời đại Huyền U Cổ Hoàng thì chỗ nào cũng có, cho đến nhất thống Vọng Cổ.

Nhưng sau khi Huyền U Cổ Hoàng rời đi, nhân tộc ngày càng sa sút như mặt trời lặn vê phía tây, phần lớn khế ước ký kết với tư cách một phương bị động, còn lần này thì không giống nữa.

Vì vậy bất kể tu sĩ hay phàm tục ở Hoàng Đô, hễ là người trong lòng có quan tâm đến vinh dự tộc quân, cũng đều thấy phấn khởi.

Nhất là đám học sinh trong Thái Học, càng là người người hăng hái, sĩ khí bốc lên.

Về phân nguyên do thứ ba, là bởi vì thời điểm Thanh Minh sắp đến, từng nhà cũng đang chuẩn bị đi tế tự tổ tiên nhà mình.

Mà thánh chỉ từ Nhân Hoàng cũng khiến nguyên do thứ ba cất cao đến trình độ te thiên, tạo thành nguyên do thứ tư làm mọi người chờ mong.

Nhân Hoàng tế tổi

Tổ của Nhân Hoàng là Huyền U Cổ Hoàng, niên đại đó là khoảng thời gian nhân tộc huy hoàng nhất, cho nên dựa theo lệ cũ, nếu không phát sinh đại sự nào ảnh hưởng, sẽ ngàn năm một lần tiểu tế, vạn năm một lần đại tế.

Lần gần nhất trước đó, là tám trăm năm trước.

Mà lần này. . . tế tự sớm hai trăm năm, thánh chỉ cũng nêu ra nhân quả.

Vì vậy trong thời gian rất ngắn, việc này truyên khắp Hoàng Đô đại vực, truyền khắp bảy quận bên ngoài, lan truyền đến Thánh Lan, Hắc Linh và Hắc Thiên.

Dù là ở Tế Nguyệt đại vực, cũng biết được thông tin.

Thời điểm tế tổ, được định tại một trăm ngày sau. Cái gọi là Đấu Chỉ Ất Minh, chính là chỉ Thanh Minh.

Bây giờ đã qua một tháng, chỉ còn lại thời gian khoảng hơn hai tháng. Cho nên toàn bộ nhân tộc đều đang chuẩn bị vì sự kiện trọng đại đó.

Về phần Hứa Thanh, trong một tháng này hắn chỉ bước ra Thượng Linh Phủ một lần.

Nơi đến, là thượng huyên ngũ bộ ở Hoàng Đô, Chấp Kiếm Bộ.

Nơi đây với tư cách là tổng bộ của Chấp Kiếm Cung trên toàn lãnh thổ của nhân tộc, cũng không phải lần đầu tiên Hứa Thanh đến, nhưng lần này hắn xuất hiện, quy cách đã hoàn toàn bất đồng với trước kia.

Toàn bộ Chấp Kiếm Giả của Chấp Kiếm Bộ, từ dưới lên trên đều đứng nghiêm, lúc mỗi người nhìn Hứa Thanh, trong mắt đều lộ vẻ kích động.

Hứa Thanh, bên trong một loạt vinh quang, hắn còn có một thân phận. Hắn là Chấp Kiếm Giả, càng là người giữ Đế Kiếm của thế hệ này.

'Lưng đeo Đế Kiếm, hành tẩu nhân gian.

Thân phận như thế, bên trong Chấp Kiếm Bộ thì danh vọng đủ của hắn có thể dùng từ mênh mông cao viễn để hình dung.

Cho nên tám vị Phó Kiếm Chủ cũng đều nghiêm nghị, khom người về phía Hứa Thanh.

Còn vị Đại Kiếm Chủ của Chấp Kiếm Bộ, bản thân cũng là Thiên Vương, chính là Vân Vũ Vương. Y đích thân nghênh đón tại Chấp Kiếm Bộ.

"Trấn Thương Vương."

Vân Vũ Vương mỉm cười, chắp tay với Hứa Thanh.

Đều là Thiên Vương, tất nhiên Hứa Thanh sẽ không chậm trễ, đồng dạng chắp tay đáp lễ, sau đó nói rõ ý đồ đến.

Hắn muốn đi bái phỏng Chấp Kiếm Đại Đế.

Mà yêu cầu đó, xét toàn bộ Hoàng Đô đại vực, ngoại trừ Nhân Hoàng thì dù bất kỳ người nào khác đưa ra, vị Đại Kiếm Chủ đương đại này cũng sẽ không đồng ý.

Coi như là Quốc Sư hay Trấn Viêm Vương, cũng sẽ không được đối đãi đặc biệt.

Nhưng với Hứa Thanh thì không phải thế, xét ở góc độ khác, có thể coi hắn là người thừa kế của Đại Đế, nhìn quan hệ đó thì hắn càng thêm gần với Chấp Kiếm Bộ.

Cho nên Vân Vũ Vương chỉ suy nghĩ một chút rồi lập tức gật đầu, đích thân cùng Hứa Thanh đi vào cấm địa chỗ sâu trong Chấp Kiếm Bộ.

Ngoài mật thất nơi đó, Vân Vũ Vương dừng bước với vẻ mặt nghiêm nghị, y cũng không bước vào.

Hứa Thanh thở sâu, đi vào trong đó. Hắn có rất nhiều vấn đề muốn hỏi ý kiến của Đại Đế.

Vô luận là ý nghĩ của chính mình đối với sự kiện ở Cổ Hoàng Tinh sắp tới, hay là việc dùng Đế hồn có thể điều khiển Đế Kiếm trong cơ thể, cũng cần giải thích nghi hoặc.

Mà trong toàn bộ Hoàng Đô, người Hứa Thanh tín nhiệm có hạn, hiển nhiên đại sư huynh không cách nào giải đáp, còn sư tôn lại không có ở đây, cho nên Hứa Thanh muốn thỉnh giáo Chấp Kiếm Đại Đế.

Mấy ngày sau, Hứa Thanh vẻ mặt như có điều suy nghĩ rời khỏi.

Hắn đã nhận được một phần đáp án.

Đối với hắn vấn đề thứ nhất, Đại Đế đã trâm mặc một ngày, rồi trả lời Hứa Thanh một câu.

"Theo dõi tiếp đi."
Bình Luận (0)
Comment