Chương 2110: Tiên linh tự khiết (2)
Chương 2110: Tiên linh tự khiết (2)Chương 2110: Tiên linh tự khiết (2)
Chương 2110: Tiên linh tự khiết (2)
Mà vấn đề thứ hai, Đại Đế đã suy tư hai ngày.
"Có thể là mệnh số, đã như vậy, kiếm này..... Sau này do tâm của ngươi mà động, như lân đầu tiên ta và ngươi gặp nhau, ta đã nói câu kia với ngươi."
"Không quên sơ tâm."
Hứa Thanh ngẫm lại hai câu trả lời đó, có chỗ hiểu ra, đồng thời trong lòng cũng dâng lên một chút thổn thức và đắng chát.
Bởi vì lần này hắn nhìn ra trạng thái của Chấp Kiếm Đại Đế, rõ ràng càng kém hơn so với lúc trước.
Dùng từ dầu hết đèn tắt để hình dung, mặc dù không hoàn toàn phù hợp, nhưng cũng xem như chuẩn xác.
"Đại Đế...... Ngài ấy đang cưỡng ép kiên trì.....” Nhớ lại cả đời này của Chấp Kiếm Đại Đế, Hứa Thanh than nhẹ một tiếng, cúi đầu thật sâu về hướng mật thất chỗ Đại Đế.
Sau khi trở lại Thượng Linh Phủ, đoạn thời gian tiếp theo Hứa Thanh chưa bao giờ ra ngoài.
Ngay mấy ngày đầu Nhị Ngưu đã đến nhiều lần, cùng Hứa Thanh nghiên cứu Thánh Thiên Thân Đằng, còn bỏ chút tinh lực để chắp vá những mảnh linh kiện khôi lỗi, đáng tiếc cuối cùng vẫn không có kết quả.
Nhị Ngưu không cam lòng, dứt khoát mang linh kiện rời khỏi, chuẩn bị tìm người hỗ trợ, thử xem có những phương thức khác hay không, nhất quyết muốn ráp lại những linh kiện ấy.
Đồng thời y cũng không bỏ qua việc đi tìm Thất gia.
Mà về phần Hứa Thanh, phần lớn thời gian đều là ngâm mình bên trong linh trì, cảm ngộ Thần Quyền bên trong khư thổ của bản thân.
Thời điểm này, không thể không nhắc về tác dụng của Liêu Huyền Thánh Dịch.
Phụ trợ của nó đối với cảm ngộ, như là khi tu sĩ Ngưng Khí cảm ngộ Trúc Cơ vậy, ý nghĩa sâu xa.
Quá trình Hứa Thanh lần lượt cảm ngộ, trong đầu càng lúc càng linh hoạt kỳ ảo, vốn bản thân hắn chỉ mới lập căn cơ Quy Hư, bất tri bất giác đã vững vàng rất nhiều, đã chân chính nhập sâu vào Quy Hư, tu vi được ổn định.
Nếu như với người khác thì cần tới mấy chục năm, trường hợp nhanh thì cần hơn mười năm mới có thể ổn định cảnh giới này.
Nhưng nhờ Liêu Huyền Thánh Dịch, đã giúp gia tốc quá trình ấy.
Đồng thời, theo không ngừng ngâm mình tu hành trong linh trì, nhất là hấp thu số lượng Liêu Huyền Thánh Dịch đủ nhiều, thỉnh thoảng sẽ có một trạng thái huyền diệu khó giải thích, nháy mắt hiện ra trong long han.
Mỗi một lần trạng thái đó xuất hiện, phần lớn là trong lúc Hứa Thanh vô thức bước vào.
Lúc này, sau khi trạng thái đó xuất hiện lần thứ sáu, trong lòng Hứa Thanh có một chút hiểu ra.
"Nên đi Dị Tiên Lưu, nghiên cứu toàn bộ ngọc giản truyên thừa có quan hệ với Dị Tiên một phen.
Hắn cảm giác được trạng thái lúc này của bản thân, rất thích hợp đi học luyện tập.
Mà học tập vốn là cố chấp đến lớn nhất của Hứa Thanh từ khi còn nhỏ, đối với tri thức, dù tu hành cho tới bây giờ thì hắn vẫn vô cùng tôn trọng và khát vọng.
Vì vậy, cách tế tộc khoảng sáu mươi ngày, Hứa Thanh rời Thượng Linh Phủ đi tới Thái Học, bước vào Di Tiên Lưu.
Mà hắn đến, dĩ nhiên là sự kiện vang động Thái Học, cũng làm chấn phấn toàn thể Dị Tiên Lưu. ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Dưới ánh mắt sung bái của toàn bộ học sinh Dị Tiên Lưu, Phái chủ thế hệ này của Dị Tiên Lưu đích thân nghênh đón.
Một khắc thấy Hứa Thanh, vị lão Phái chủ đã dung nạp một đám hồn cơ Dị Tiên của Hứa Thanh vào người, khuôn mặt dưới mặt nạ không cách nào tự kiêm chế mà giật giật.
Gợn sóng trong lòng, càng là bốc lên.
Một tháng trước lúc Hứa Thanh trở về, lão đã từng trong đám người từ xa thấy Hứa Thanh.
Lúc ấy lão thấy Hứa Thanh như một lưỡi dao sắc bén, mũi nhọn kinh người.
Nhưng bây giờ lần nữa thấy Hứa Thanh, lão phát hiện mình đã nhìn không thấu tu vi của hắn, nhìn thế nào cũng tựa như một phàm nhân, không có chút chấn động nào.
Thậm chí tới gần, lão còn có thể ngửi được một cỗ mùi thơm như ẩn như hiện trên người Hứa Thanh. "Tiên linh tự khiết?!"
Lão Phái chủ hít vào một hơi.
Đồng thời lão cũng cảm nhận được, trên người Hứa Thanh mơ hồ còn có một luông cảm giác huyền diệu không cách nào nói rõ, tựa như dung nhập vào linh hồn, đã thành bẩm sinh.
Lão không hề biết, thật ra chính bản thân Hứa Thanh cũng không hiểu rõ, hiệu dụng của Liêu Huyền Thánh Dịch cũng không phải chỉ là phụ trợ cảm ngộ.
Nếu phục dụng trường kỳ, bởi quá trình thay đổi một cách vô tri vô giác, sẽ phát sinh ảo diệu không ngờ và không thể nói rõ.
Chỉ bất quá từ thời xưa Liêu Huyền Dịch vốn đã hiếm, lại càng không cần phải nói thời điểm hiện tại, nhất là... . Liêu Huyên Dịch đã lắng đọng vài vạn năm rồi hình thành Liêu Huyền Thánh Dịch!
Vả lại... Coi như có người sở hữu Liêu Huyên Thánh Dịch, cũng tuyệt đối không thể nhiều như Hứa Thanh, mỗi giọt đều được xem thành chí bảo, ở thời khắc mấu chốt mới cắn răng phục dụng để cảm ngộ.
Không giống với trường hợp của Hứa Thanh, mỗi ngày đổ một giọt vào trong linh trì, ngâm toàn thân.
Hành vi xa xỉ như thế, tự nhiên sẽ khiến Liêu Huyền Thánh Dịch bộc phát những diệu dụng khác nhanh hơn.
Cứ như vậy trong khi tâm thần vị Phái chủ gợn sóng, Hứa Thanh đi lên tâng cao nhất của tháp cao Dị Tiên Lưu.
Nơi này chứa toàn bộ điển tịch của Dị Tiên Lưu từ xưa đến nay, trong đó có một số điển tịch được thác ấn lại đặt ở tầng một, mà đa phần đều là bản đơn lẻ.
Xem qua những ngọc giản đó, Hứa Thanh đã bắt đầu bế quan.
Mỗi một ngọc giản hắn đều đọc vô cùng cẩn thận, nghiên cứu thấu triệt. Mục tiêu của hắn là nắm vững toàn bộ truyên thừa cùng ghi chép của Dị Tiên Lưu.
"Chỉ có như vậy, mới có thể sáng tạo....
Sau khi Hứa Thanh thì thào, lấy ra Liêu Huyên Thánh Dịch, nhưng cũng không phải nguyên dịch mà đã pha loãng thành linh dịch.
Uống vào một hớp giúp trong đầu trong trẻo, Hứa Thanh đắm chìm vào quá trình nghiên cứu.
Thời gian nhoáng một cái, một tháng trôi qua.
Một đạo thánh chỉ truyền ra từ Hoàng Cung, do thị vệ đưa thẳng đến tháp cao Dị Tiên Lưu trong Thái Học. Thánh chỉ đó dành cho Hứa Thanh.
Cuộc bế quan của Hứa Thanh, cũng bởi vậy kết thúc sớm.