Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)

Chương 1929 - Chương 2111: Phụng Chỉ Trang Bức (1)

Chương 2111: Phụng chỉ trang bức (1) Chương 2111: Phụng chỉ trang bức (1)Chương 2111: Phụng chỉ trang bức (1)

Chuong 2111: Phung chi trang bức (1)

Nội dung của thánh chỉ, tương quan với việc hai tộc Bạch Trạch và Ti Ách đến.

Nói ngắn gọn, lần này hai tộc quần phụ thuộc Viêm Nguyệt đến là vì ký kết ngưng chiến và khế ước ngàn năm về sau, nhưng quá trình đàm phán không hề thuận lợi.

Nhiều lần xuất hiện tranh cãi khó kiềm chế, tựa như muốn khai chiến tiếp.

Mặc dù việc đó là không thể nào, nhưng thái độ hai tộc mạnh mẽ, có rất nhiều yêu cầu không hợp lý.

Cứ tiếp tục giằng co nữa, khả năng đến lúc tế tổ vẫn chưa xong.

Vì vay. . . . . Trong đại điện Hoàng Cung, có người đưa ra chủ ý mời Hứa Thanh ra mặt phối hợp.

Chuyện này đã được quần thần nhất trí cho nên có một đạo thánh chỉ như vậy.

Mặc dù Hứa Thanh đang bế quan nghiên cứu, nhưng nếu như thánh chỉ truyền đến, cũng không tiện trực tiếp cự tuyệt, thực tế là chuyện này nếu có hắn ra mặt sẽ thích hợp hơn.

Cho nên sau khi trâm ngâm, hắn đứng dậy rời Dị Tiên Lưu, đi ra Thái Học, bước về Ngoại Vụ Các chỗ tổ chức cuộc đàm phán.

Hứa Thanh di trong tâm thái không được thoải mái, vừa đi vừa suy tư về thu hoạch và cảm ngộ trong một tháng qua.

Trong khoảng thời gian này, hắn đã đọc qua toàn bộ truyền thừa cùng với điển tịch của Dị Tiên Lưu.

Bên trong đó có những họa đồ biến hóa Thần Linh, cũng có nhiều tâm đắc tu hành của tiền nhân đối với Dị Tiên Lưu, về tương lai thì cứ mặc sức tưởng tượng.

Những thứ ấy cũng như chất dinh dưỡng, dung nhập vào trong lòng Hứa Thanh.

Thời gian dần trôi, một suy nghĩ mơ hồ xuất hiện trong đầu Hứa Thanh, đã có chút đường nét.

Đường nét đó, chính là công pháp Dị Tiên Lưu hắn sáng tạo tại cảnh giới Quy Hư, hoàn mỹ phù hợp cho riêng mình.

Chỉ bất quá việc tự nghĩ hay sáng tạo vốn đã khó khăn, còn phải cấu tứ mạch suy nghĩ và con đường cho Dị Tiên Lưu thì không hề đơn giản.

Cho nên độ khó, tự nhiên càng lớn hơn.

Nhưng Hứa Thanh cũng không nóng nảy, hắn mơ hồ đã có phương hướng.

"Còn cần hoàn thiện thêm, vả lại phải thử nghiệm nhiều lần, cuối cùng mới xác định.... “

Hứa Thanh thì thào, vừa suy tư vừa đi về phía trước, thỉnh thoảng tay phải giơ lên vô ý thức, dựa theo suy nghĩ bấm ra ấn quyết. Ke tu do, than the cua han dan dan xuất hiện một màn quỷ di.

Chỉ thấy toàn thân hắn khi thì mơ hồ, khi thì rõ ràng, lúc lại xuất hiện trùng lặp, lúc lại hoàn toàn tan biến, rồi đột nhiên xuất hiện ở phía xa.

Mặt khác, cảm giác huyền diệu khó giải thích trên người hắn mà hôm ấy Phái chủ Dị Tiên Lưu dò xét, ngay lúc này cũng mãnh liệt hơn, mơ hồ còn có một ít sợi tơ pháp tắc lăng không hiện ra rồi chớp động chung quanh Hứa Thanh.

Nhưng hắn không bắt lấy một đạo tơ pháp tắc nào, chỉ là lặng lẽ cảm ứng, yên lặng quan sát.

Cứ như vậy, thời gian dần trôi theo cước bộ của hắn.

Giờ phút này bên trong Ngoại Vụ Các, một cuộc đàm phán đã kéo dài hơn một tháng, vẫn đang tiến hành kịch liệt.

Trong đại điện, bên trái là tu sĩ nhân tộc, do Đại hoàng tử cam đầu, chịu trách nhiệm đàm phán ký kết khế ước lần này. Những nhân viên tương ứng khác thì phụ trợ, đồng thời có một vị Thiên Vương tới đây tọa trấn.

Vị Thiên Vương này là nữ tử, chính là Xúc Lam Vương trong truyền thuyết, bị người ta đồn đãi có quan hệ thân mật cùng Lục hoàng tử.

Giờ phút này ngoại trừ Xúc Lam Vương nhắm mắt yên tĩnh, phân lớn những người khác sắc mặt âm trầm, hằm hằm nhìn đám tu sĩ dị tộc đối diện.

Ngồi đối diện nhóm nhân tộc, tất nhiên là đại biểu của Bạch Trạch tộc cùng Ti Ách tộc, tổng cộng hơn mười vị.

Phần lớn trong mắt lạnh lùng, có ý kèo trên cao cao tại thượng, tuy ít mở miệng nhưng khí tức trên thân lại vô cùng nghiêm túc.

Nhất là bên trong mỗi tộc đều có một vị tràn ra khí tức kinh người, chính là Thiên Vương trong tộc quân của họ.

Mặc dù không phải Uẩn Thần nhiều giới, nhưng bộ dạng một giới đỉnh phong, ánh mắt họ khóa chặt trên người Xúc Lam Vương, biểu cảm khinh miệt.

Về phần đại biểu hai tộc trực tiếp tham gia thảo luận, càng là ngôn từ sắc bén, đối với một số nội dung trong khế ước, chẳng những một bước cũng không nhường, ngược lại đưa giá trên trời.

"Việc này không cần nói nữa, khu vực bị đánh chiếm, Bạch Trạch tộc ta tuyệt không lui về!"

"Mặt khác những tù binh nơi đó, Ti Ách tộc ta chỉ đồng ý một đổi một với nhân tộc ngươi, về phân những tù binh còn lại, các ngươi phải chuộc dựa theo giá cả của chúng ta."

"Đường đường nhân tộc, ngay cả việc chuộc lại tộc nhân cũng keo kiệt như vậy hả?"

"Còn có, để gia tăng tình nghĩa giữa các tộc quần, tiến hành ước định ngàn năm hảo hữu, cho nên sẽ giao dịch trao đổi bí pháp trong tộc, tự nhiên cũng phải tuân theo thái độ công bằng, cần một đổi một!"

Đối với những lời đó, một phương nhân tộc sắc mặt cũng âm trầm, Đại hoàng tử trâm mặc mấy hơi thở rồi thay đổi thái độ, ánh mắt như điện.

"Khu vực mà hai tộc các ngươi xâm chiếm, thiếu một trượng thì nhân tộc ta sẽ bồi tới một khỏa Thự Quang Chi Dương, nếu các ngươi muốn thử, nhân tộc ta phụng bồi đến cùng."

"Vâ phần chuộc lại tộc nhân, mặc dù các ngươi rao giá trên trời, nhưng việc này. ..... Bên ta đồng ý!"

"Nhưng mà giao dịch bí pháp trong tộc, lịch sử của nhân tộc ta đã lâu, từng nhất thống Vọng Cổ, với số bí pháp lưu lại thì đám tộc quân phụ thuộc Viêm Nguyệt như bọn ngươi có thể so sánh sao, cũng xứng một đổi một cùng chúng ta?

"Việc ấy như trò cười, ba mươi đổi một, không chịu thì miễn!"

Nghe Đại hoàng tử mở miệng như vậy với đại biểu hai tộc Bạch Trạch và Ti Ách, từng khí tức bốc lên, trong mắt lộ ra hàn mang.

Đối với bọn họ mà nói, đồng ý ngưng chiến vốn là một loại ban ân rồi, mà trên thực tế bọn họ cực kỳ bất mãn đối với chuyện này, nhưng lệnh của Viêm Nguyệt lại không thể bất tuân.

Cho nên với tâm tính như thế, tự nhiên lần đàm phán này không thể nào thuận lợi, bọn họ có thái độ kiêu ngạo cũng là dễ hiểu.
Bình Luận (0)
Comment