Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)

Chương 1931 - Chương 2113: Xúc Lam Vương Rap Tâm (1)

Chương 2113: Xúc Lam Vương rap tâm (1) Chương 2113: Xúc Lam Vương rap tâm (1)Chương 2113: Xúc Lam Vương rap tâm (1)

Chuong 2113: Xuc Lam Vuong rap tam (1)

Sau khi Hứa Thanh ngồi xuống, toàn bộ đại điện hoàn toàn yên tĩnh.

Cho đến khi qua hơn mười hơi thở, đại biểu hai tộc Bạch Trạch và Ti Ách lặng lẽ đứng dậy rồi trở lại chỗ ngồi, khí thế của mỗi người đều hoàn toàn nghịch chuyển so với vừa rồi.

Đối với Hứa Thanh, bọn họ vừa hận lại vừa sợ, tổng thể mà nói, nỗi kinh sợ chiếm phần hơn.

Nhất là có mấy vị trong số bọn họ, đã chứng kiến một màn Hứa Thanh đằng đằng sát khí bên trong Sơn Hải đại vực.

Tình huống lúc đó nếu không phải Hứa Thanh chặn giết Tịch Đông Tử, bọn họ sẽ không thể có hi vọng sống sót.

Cuối cùng, hoàn toàn là may mắn mới thoát ra được.

Hơn nữa một loạt chuyện Hứa Thanh trải qua tại Viêm Nguyệt Huyền Thiên, có thể nói là trấn áp đương đại, cho nên từ trình độ nào đó, một phương Viêm Nguyệt càng hiểu rõ hơn sự đáng sợ của Hứa Thanh.

Mà trận chiến của Hứa Thanh với Viêm Huyền Tử, càng là giải quyết dứt khoát, để toàn bộ người một phương Viêm Nguyệt có lòng muốn chất vấn, toàn bộ phải hoảng sợ.

Điểm này, tự nhiên Bạch Trạch cùng Ti Ách biết rõ, mặt khác bọn họ cũng từ biểu hiện của Phàm Thế Song, nhìn ra manh mối.

Phàm Thế Song, rõ ràng là đang trốn tránh Hứa Thanh...

Cho nên giờ phút này Hứa Thanh ngồi nơi đó, đáy lòng người Bạch Trạch cùng T¡ Ách đều đắng chát.

Nhưng một phương nhân tộc tự nhiên khác biệt, tất cả tu sĩ nhân tộc đều phấn khởi, nhất là chú ý tới sự thay đổi thái độ của đám dị tộc, họ thấy an lòng. Đại hoàng tử thì không thấy ngoài ý muốn với điều này, đồng thời nhẹ nhàng thở ra.

Nếu không phải do y quá mức kính sợ Hứa Thanh, không dám tự mình đề nghị với Nhân Hoàng, thật ra y đã sớm nghĩ tới việc mời Thái Phó ra mặt.

Giờ phút này y đã có người làm chỗ dựa, vẻ mặt hưng phấn, nhưng cũng không lập tức mở miệng.

"Phải kiên nhẫn một chút, chờ bọn họ bị áp lực tới mức độ nhất định, lúc bọn họ chỉ muốn lập tức kết thúc đàm phán ngày hôm nay, mới là cơ hội mở miệng tốt nhất."

Đại hoàng tử nghĩ tới đây, dứt khoát đứng dậy cung kính đi đến bên cạnh Hứa Thanh, tự mình châm trà cho Hứa Thanh, quỳ ngồi ở một bên với tư thái học trò.

Trên thực tế, xét vai vế thì thật sự y là học trò.

Hứa Thanh thân là Thái Phó của Hoàng tử, chính là sư của toàn bộ hoàng tử và hoàng nữ, tất cả đều chịu hắn quản thúc.

Hứa Thanh mở mắt nhìn Đại hoàng tử bên cạnh.

Đại hoàng tử cúi đầu.

Mặc dù Hứa Thanh không nói chuyện, nhưng bằng vào lịch duyệt của hắn, tự nhiên nhìn ra tâm tư của Đại hoàng tử, hắn cũng không cần nghĩ gì, giơ tay lên cầm chén trà, uống một hớp.

Thời gian cứ trôi.....

Qua tầm nửa canh giờ, dĩ nhiên một phương nhân tộc tham dự đàm phán không thể nào có kẻ ngu dốt, cũng nhìn ra ưu thế lúc này, cũng hiểu rõ vấn đề nên thế nào.

Cho nên từng người mắt nhìn mũi, mũi nhìn miệng, toàn bộ im lặng không nói một lời.

ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ

Xúc Lam Vương thì dứt khoát đả tọa. Còn Bạch Trạch cùng Ti Ach thì tất nhiên nhận áp lực quá lớn, đều kêu khổ trong lòng, bọn họ cũng nhìn ra tình hình, nhưng chuyện thế này không phải hễ nhìn ra là có thể không thèm để ý.

Thân phận của Hứa Thanh, khiến áp lực của bọn họ càng lúc càng lớn.

Cho đến một lúc lâu sau, Thiên Vương của Bạch Trạch tộc than nhẹ một tiếng.

Mà Đại hoàng tử cũng phát hiện hỏa hâu không sai biệt lắm, vì vậy truyền ra lời nói với đại biểu Bạch Trạch cùng Ti Ách.

"Khu vực hai tộc các ngươi xâm chiếm, phải trả lại trong vòng nửa tháng từ lúc ký kết khế ước, mọi sự nơi đó cần quy lại như thường, như những tài nguyên bị phá hoại hay cướp đoạt, cần hoàn lại hết."

"Việc chuộc lại tộc nhân, trước đó ta đã đã đáp ứng cũng không hề đổi ý!"

"Về phần giao dịch bí pháp trong tộc, vẫn như lời ta từng nói, ba mươi đổi met

"Nếu các ngươi đồng ý, ngay hôm nay có thể định ra khế ước, nên kết thúc sớm hơn, dẫu sao đã hơn một tháng."

Đại hoàng tử ý vị thâm trường mở miệng.

Bạch Trạch cùng Ti Ach nghe vậy, đáy lòng thâm than, trên thực tế trận chiến tranh này, Viêm Nguyệt đã ra mệnh lệnh thì không thể nào tiếp tục.

Nhưng mà bọn họ cũng hiểu rõ, điều kiện tiên quyết là thu hoạch được chỗ tốt thông qua đàm phán, chuyện cùng nhân tộc "ngươi tình ta nguyện", tất nhiên Viêm Nguyệt không thể ngăn trở.

Đồng dạng trường hợp thu được hay không, cũng chẳng thể trách ai.

Sự đúng mực trong chuyện này là cực kỳ trọng yếu, nhưng bây giờ. . . Hết thảy đều khó có khả năng nữa.

Hứa Thanh thân là Đại Huyên Thiên của Viêm Nguyệt, mà Phàm Thế Song lại sợ hãi rõ ràng, kể từ đó xét đến kết quả, sợ là Phàm Thế Song vì muốn sớm kết thúc để rời khỏi nơi đây, rất có thể kết cục còn không bằng so với bây giờ.

Nên biết rằng những ngày qua, Phàm Thế Song đã nhiều lần không kiên nhẫn thúc giục bọn họ.

Nghĩ tới đây, đại biểu Bạch Trạch cùng Ti Ách nhìn lẫn nhau và ngó người phương mình một lát, sau cùng nghiến răng đứng dậy cúi đầu vê hướng Hứa Thanh, lúc này mới mở miệng với Đại hoàng tử.

"Có thể"

"Hôm nay liền ký khế ước!"

Đại hoàng tử thấy thuận lợi như vậy, đáy lòng phấn khởi, những tu sĩ nhân tộc khác cũng là như thế, mọi người lập tức bắt đầu điều chỉnh nội dung khế ước.

Hứa Thanh vẫn đang nhắm mắt, suy tư cảm ngộ của bản thân.

Cứ như vậy lại qua một nén nhang, nhân tộc cùng hai tộc phụ thuộc Viêm Nguyệt, thác ấn ký tộc vận lên khế ước, sau đó người của Bạch Trạch cùng Ti Ách lần nữa cúi đầu với Hứa Thanh, rồi bay nhanh rời đi.

Đến lúc này Hứa Thanh cũng mở mắt ra, nhã nhặn từ chối lời mời của mọi người.

Hắn vừa muốn rời khỏi Ngoại Vụ Các, bỗng nhiên Xúc Lam Vương tiến lên một bước.

"Trấn Thương Vương dừng bước."
Bình Luận (0)
Comment