Chương 2127: Phơi bày! (1)
Chương 2127: Phơi bày! (1)Chương 2127: Phơi bày! (1)
Chương 2127: Phoi bày! (1)
Lời vừa nói ra, thật giống như lôi đình xẹt qua bầu trời, lọt vào nhân gian, cũng rơi vào lòng quần thần trong ngoài Cổ Hoàng Tinh.
Thành tiếng vang am ầm, nhưng lại không gây thêm nhiều phong bạo.
Bởi vì những chuyện xảy ra hôm nay, ngay từ đầu đã khiến mọi người quá chấn động.
Đầu tiên là Ninh Viêm đột nhiên đại nghịch, sau đó tế ra ba vật, mỗi vật đều gây oanh động không nhỏ, nhất là đưa tới hình phạt từ khí vận nhân tộc, hóa thành xích sắt trói chặt Nhân Hoàng.
Loại chuyện có thể lay chuyển khí vận thế này, chỉ có thể nói rõ... Những lời Ninh Viêm nói, là chân thật.
Nhưng so sánh với những điều ấy, một đao của Trấn Viêm Vương mới là chuyện khiến người ta không thể tin cùng với tâm thần nổi sóng lớn vạn trượng. Không ai có thể nghĩ tới, Trấn Viêm Vương luôn luôn tận tụy với nhân tộc, thuộc hàng đỉnh tiêm quân thần của nhân tộc lại làm phản.
Loại chuyện này, hoàn toàn không hợp lý.
Bọn họ không cách nào suy đoán, đến cùng là xuất phát từ nguyên nhân gì, mà Trấn Viêm Vương sẽ lựa chọn rút đaol
Dù sao đến cấp độ và thân phận như Trấn Viêm Vương, những thứ có thể đả động gã vốn đã ít ngày càng thêm ít, nhất là những năm qua, gã thật sự luôn tận lòng chinh chiến vì nhân tộc.
Nhiều lân cận kê sinh tử, nhiêu lần trọng thương, chém giết các dị tộc, những chuyện đó... đều không thể làm giả.
Mà linh hôn của một vị Thiên Vương cao thượng như vậy, toàn tâm toàn ý vì nhân tộc, đao của gã, thế mà... trảm về phía Nhân Hoàng.
Tất cả những thứ này đều dẫn tới sóng to gió lớn, có thể nói là sóng thần.
Cho nên bây giờ Ninh Viêm đứng nơi đó, thân phận chân chính của y, ở trong lòng mọi người đã không trọng yếu.
Thậm chí một số cựu thần trong chớp mắt vừa rồi đã có phán đoán.
Trận đại án mấy năm trước liên quan tới Ninh Viêm, hôm nay ký ức vẫn cực kỳ rõ ràng ở trong lòng mọi người.
Chẳng qua về ca ca của Ninh Viêm, cũng chính là chuyện của Thập Nhất hoàng tử, là cấm ky của Nhân Hoàng, mọi người sẽ không muốn chạm vào mà thôi.
Mà xích sắt trói thân thể Nhân Hoàng cứ liên tục đứt gay giờ phút này Nhân Hoàng với vẻ mặt bình tĩnh, thản nhiên truyền ra thanh âm quanh quẩn Cổ Hoàng Tỉnh.
"Sự xuất hiện của ngươi, tram cũng không có bất ngờ, chỉ có việc Trấn Viêm Vương xuất thủ, là chuyện đầu tiên mà tram có chút kinh ngạc." "Trấn Viêm Vương, ngươi có nguyện ý nói lý do cho tram biết không?"
Nhân Hoàng ngẩng đầu, nhìn về phía Trấn Viêm Vương đang giao chiến cùng lão thái giám.
Trấn Viêm Vương không nói lời nào, vẫn toàn lực ra tay. Tiếng nổ vang vọng, ánh đao bùng nổ trong thiên địa.
Đáp lại Nhân Hoàng là ca ca của Ninh Viêm, cũng chính là Thập Nhất hoàng tử.
"Lựa chọn trảm ngươi, đương nhiên là vì nhân tộc, vì đại nghĩa! Phụ hoàng, vị Nhân Hoàng như ngươi là u ác tính của nhân tộc ta, không xứng làm Hoàng!"
"Đã lâu rồi không nghe cái xưng hô Tiểu Thập Nhất từ trong miệng ngươi, năm đó ba chữ này khiến ta cảm thấy ấm áp, bây giờ nghe lại... cảm giác thật dối trái!"
Vẻ mặt Thập Nhất hoàng tử vặn vẹo, trong mắt tràn ngập tơ máu, lộ ra cừu hận nồng đậm, không có gì ngoài ý muốn với việc Nhân Hoàng nói ra thân phan cua minh.
Theo gã thấy về thân phận gì đó, căn bản chính gã không thèm để ý chút nào, gã chỉ để ý một điều... Đó chính là chém giết Nhân Hoàng!
Vì thế, gã đã ẩn nhẫn chuẩn bị rất nhiều năm.
Nhân Hoàng mặt không cảm xúc, không nhìn vê phía Trấn Viêm Vương nữa mà ngó về phía Thập Nhất hoàng tử, hình như không quan tâm việc đối phương châm chọc, bình thản tiếp tục mở miệng.
"Ngươi phụ thể vào Ninh Viêm từ lúc nào?”
Thập Nhất hoàng tử nghe vậy cười ha hả, giờ khắc này thần sắc càng thêm dữ tợn.
Bình thường gã âm trâm, tâm tình vốn sẽ không hề chấn động như vậy, thật sự là hôm nay khác với ngày xưa, gã ẩn nhẫn quá lâu, cũng đã chuẩn bị rất lâu, hôm nay rốt cục bộc phát muốn báo thù. Cho nên tâm tình của gã cũng như vậy.
"Đương nhiên là nhờ phụ hoàng đại nhân, khi ngươi nhốt đệ đệ ngu xuẩn của ta vào địa lao hoàng gia, vì để ngươi làm như vậy, ta đã cố ý lộ ra thân ảnh trong sự kiện đó."
"Cũng chỉ có như thế, mới có thể chĩa mũi nhọn về chỗ Ninh Viêm. Mà ta đoán chừng Ninh Viêm sẽ dùng Vấn Tiên Chung để chứng minh trong sạch, vả lại vi đại như ngài, đang bận rộn việc riêng nên sẽ không quá chú ý tới chuyện ấy."
"Cho nên giam giữ là lựa chọn dễ đoán nhất."
"Như vậy, ta có thể mượn địa lao của hoàng gia, trong lúc đệ đệ vô tri vô giác dùng ý niệm để phụ thể."
Thanh âm của Thập Nhất hoàng tử truyền ra bát phương.
Hứa Thanh nghe vậy như có điều suy nghĩ.
"Hôm ấy, người áo đen thần bí trong nhà dân... Đúng là vị Thập Nhất hoàng tử này.'
Hứa Thanh nheo mắt lại, năm đó khi hắn sưu hồn truy xét người đứng sau màn vu hãm Dị Tiên Lưu, từng tìm được một chỗ nhà dân.
Tại đó, lần đầu hắn gặp một người áo đen.
Hứa Thanh trâm ngâm, rất nhanh nghĩ đến Ninh Viêm đã từng ở trong địa lao, nói qua cảm nhận được ở chỗ sâu trong địa lao, có chấn động quen thuộc...
Mà sở dĩ đối phương phụ thể Ninh Viêm, mục đích cũng rõ ràng, thân phận Thập Nhất hoàng tử là ẩn nấp, mà việc gã muốn làm, tất nhiên cần tiếp cận Nhân Hoàng.
Mặt khác ở Hoàng Đô nhân tộc, muốn chém giết Nhân Hoàng thì tự nhiên lực cản vô cùng to lớn.
Cho nên chuyện này muốn thành công, còn phải phòng ngừa người ngoài cứu viện. Vì vậy, tại nơi tế tố Cổ Hoàng Tinh, bản thân nơi đây ngăn cách trong ngoài chính là chiến trường tốt nhất.
Ở chỗ này, người ngoài muốn bước vào thì cần có tư cách.
Mà tư cách, chỉ có Nhân Hoàng mới có thể dùng khí vận trao cho.
Nhưng bây giờ khí vận dao động, lại hóa thành xích sắt trói buộc Nhân Hoàng, trước khi Nhân Hoàng giải quyết được vấn đề này thì không thể dẫn dắt khí vận trợ lực.
Cái bẫy này, hiển nhiên Thập Nhất hoàng tử đã chờ đợi rất lâu.
Chờ, chính là tế tổ.