Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)

Chương 1989 - Chương 2171: Tử Cùng Thanh (2)

Chương 2171: Tử cùng Thanh (2) Chương 2171: Tử cùng Thanh (2)Chương 2171: Tử cùng Thanh (2)

Chuong 2171: Tu cung Thanh (2)

Trong Hoang cung, quanh quan tieng vang binh tinh.

"Ngươi lúc này, hẳn là nên ở bên trong đại vực của ngươi, mà không phải tộc ta."

Tử Thanh nghe vậy, mỉm cười gật đầu nhẹ.

"Nữ Đế nói rất đúng, sau khi ta lấy búp bê thì sẽ rời đi."

Nói xong, Tử Thanh quay đầu nhìn về phía Hứa Thanh.

Ánh mắt vẫn ôn hòa như trước, hệt như lúc ở Vô Song Thành.

"A đệ, ngươi vẫn luôn chờ ta sao?"

Hứa Thanh như thường, nhẹ gật đầu.

"Xem ra thật sự đã trưởng thành."

Tử Thanh cười, tay phải giơ lên, nhẹ nhàng chụp một cái về phía Hứa Thanh.

"Như vậy, chúng ta đi thôi, ta dẫn ngươi về nhà."

Một trảo này, bầu trời trong nháy mắt nghịch chuyển, đại địa cũng đều nổ vang, một cỗ lực lượng khủng bố hàng lâm thế gian, cắt đứt thời gian bát phương, cắt đứt vận mệnh nơi đây với Vọng Cổ.

Khiến cho bốn phía Hứa Thanh, trở thành một mảnh thời không độc lập. Không thể ngăn cản, không thể phản kháng, chiêu này... giống như vận mệnh.

Thậm chí không biết có phải ảo giác hay không, trong bàn tay này, Hứa Thanh dường như nhìn thấy Vô Song Thành, thấy được mây máu, cũng nhìn thấy bản thân đang ôm búp bê khóc thút thít.

Nhưng vào lúc này, một tiếng hừ lạnh từ trong Hoàng cung truyền ra.

Còn có năm đạo khí tức Thần Linh bùng nổ trong khí vận của nhân tộc, giáng lâm trong thiên địa, khóa chặt Tử Thanh.

Trong lúc nhất thời, càn khôn nghịch chuyển bị phơi bày, mặt đất am vang bị trấn áp.

"Be hạ, đây là a đệ cùng chuyện nhà của ta."

Tay Tử Thanh dừng lại giữa không trung, nhìn vê phía Hoàng cung nhẹ giọng mở miệng.

"Hứa khanh là thân tử của trẫm, là Trấn Thương Vương của tộc, là Thái Phó của hoàng tử."

Trong Hoàng cung, giọng nói của Nữ Đế bình tĩnh và nghiêm túc.

"ồ?"

Tử Thanh dường như nghe được lời nói thú vị gì đó, nụ cười càng tăng lên, trong mắt chậm rãi lộ ra một chút thân thái điềm đạm, nhìn như rực rỡ nhưng lại lộ ra một nét tang thương cổ xưa.

Ngay cả giọng nói cũng vậy.

"Hình như a đệ cũng không hy vọng bệ hạ nhúng tay vào."

"Nhưng bệ hạ đã mở miệng, vậy... chúng ta chơi trò chơi lựa chọn như thế nào?"

Tử Thanh nói xong tay trái lật một cái, trong tay xuất hiện một hộp gỗ màu tím.

Đâu ngón tay vừa chạm, hộp đã bị mở ra.

Một đạo ánh sáng... từ trong hộp gỗ, bỗng nhiên tràn ral

Ánh sáng kia vô sắc vô hình, nhìn không thấy nhưng có thể cảm nhận được, trong nháy mắt khi nó xuất hiện thì bầu trời gợn sóng, mặt đất nổ vang, nhật nguyệt phai màu!

Tất cả mọi người trong Hoàng Đô, bất kể phàm tục, bất kể tu sĩ, bất kể quần thân, đều đang biến sắc trong giây phút này.

Bởi vì luông sáng đó...

Là ánh mắt tản ra sau khi Thần Linh Tàn Diện mở mắt ral

Lần đầu tiên nó xuất hiện là ở Thất Huyết Đồng năm đó, từ trong tay Dạ Cưu bên cạnh Tử Thanh, phóng thích ra.

Sau đó, Hứa Thanh ở trong Thần Linh thí thể cũng từng nhìn thấy.

Nhưng giờ phút này, ánh sáng xuất hiện trong hộp của Tử Thanh thái tử, so với ở Thất Huyết Đồng lúc trước thì nồng đậm hơn rất nhiều!

Giây phút hiện ra trong thiên địa, bất kể là đại năng tu vi gì, mặc kệ thân thông đạo pháp của bọn họ có thể thay trời đổi đất hay không, nhưng trong khoảnh khắc này... đều đang run rẩy.

Thần Linh, cũng không ngoại lệ.

Bởi vì, đó là tâng thứ sinh mệnh nghiền ép, đó là sinh tử phù treo ở trên đỉnh đầu vạn tộc của toàn bộ đại lục Vọng Cổ.

Tầng thứ quyết định tất cả.

Giờ phút này theo hộp gỗ bị mở ra, theo đạo ánh mắt vô hình vô sắc thậm chí mắt thường không thể phát giác kia phóng xuất ra, mây mù kịch liệt quay cuồng, tựa như hóa thành nộ hải lao nhanh.

Đại địa Hoàng Đô càng lâm vào mơ hồ trước nay chưa từng có, nhìn hết thảy đều không rõ ràng.

Mơ hồ có tiếng nỉ non rung chuyển thân hồn quanh quẩn trong thiên địa, khiến thân thể người ta bất ổn, bát phương xoay tròn, thống khổ điên cuồng gào thét.

Thiên địa vạn vật không gì không mơ hồ, đều vặn vẹo.

Nhưng Hoàng Đô không phải Thất Huyết Đồng, Nữ Đế càng là Thần Đài cường hãn, cho nên tiếp theo trong nháy mắt đại trận Hoàng cung nổ vang lên, khí vận nhân tộc bay lên không, trong đó các đời Nhân Hoàng biến thành năm tôn Thần Linh, nháy mắt hiển lộ bản thể, hàng lâm xuống.

Trong Hoàng cung có một vòng khí tức kinh thiên động địa đột nhiên xuất hiện, giống như hóa thành một vòng xoáy khổng lồ, muốn hút đi toàn bộ ánh sáng nơi đây.

Nhưng... Tử Thanh đã đến, nếu đã muốn cùng Nữ đế chơi một trò chơi, tất nhiên hành vi của gã không thể chỉ có như vậy.

Vì vậy tiếp theo một cái chớp mắt, trong Hoàng Đô đại vực, tại một khu vực thân bí quanh năm có trọng binh canh gác, cũng có ánh mắt động trời dựng lên.

Khu vực này là nơi mang sứ mạng lịch sử của nhân tộc, mấy vạn năm qua bất kể là thời điểm nào cũng chưa từng bị ảnh hưởng đến.

Nơi đó ngoại trừ có trọng binh nhân tộc, còn tôn tại một tông môn đặc thù.

Tông này tuy là một trong mười đại tông môn của nhân tộc, nhưng gần như chưa từng có đệ tử xuất thế, bọn họ quanh năm thủ hộ ở chỗ này!

Tông này chính là Tàng Thổ Đạo, gánh vác sứ mệnh đặc thù dưới vực sâu!

Nhiệm vụ của bọn họ là trông coi đại môn, cánh cửa đi thông vực sâu. Thậm chí còn không tuân theo Hoàng mệnh.

Mà vực sâu đó, chính là cố hương của Xích Mẫu, cũng là cố hương của Lý Tự Hóa.

Đó là... Đại lục Vọng Cổ chân chính!

Là năm đó Hạ Tiên từ Hậu Thổ đến, chinh chiến cùng với Thân Tộc ở chiến trường đã từng là Hoàng Thiên trước kia.

Trận chiến ấy Hạ Tiên thắng, vì thế phong ấn Hoàng Thiên Thần Tộc cùng với Thần Hoàng, càng là cải tạo bầu trời Vọng Co thời điểm đó thành đại địa.

Vì vậy, đã có đời sau của Vọng Cổ đại lục.

Mà ở dưới Vọng Cổ, phía trên Hậu Thổ, là nơi Hoàng Thiên Thần Tộc bị phong ấn, từ đó về sau theo lý của Thiên Đạo, bị định nghĩa là vực sâu.

Vực sâu có cửa, tổng cộng chín cánh.

Ở chỗ nhân tộc, trấn áp một cánh!

Giờ phút này, ánh sáng chính là từ trên cửa vực sâu bộc phát ra, hình thành uy lực khủng bố, tạo thành hô ứng cùng ánh sáng của Hoàng Đô ngoại giới.

Tiếng nổ vang, ngập trời.

Cánh cửa vực sâu, xuất hiện chín khe nứt!

Trong khoảng thời gian ngắn, đại vực nhân tộc nổ mạnh, tiếng nỉ non truyền ra từ trong vực sâu, từng tiếng gào thét không cam lòng từ bên trong cánh cửa truyền ra ngoài thế gian.

Đám Thần, muốn trở về.

Bọn họ mới là chủ nhân chân chính của đại lục Vọng Cổ.

Đám Thần, là Hoàng Thiên Thần Tộc!

Vì vậy dao động truyên ra kịch liệt, lan tràn Hoàng Đô đại vực, dị chất vô tận cũng từ trong khe hở của vực sâu điên cuồng tản ra ngoài.

Từ trên mặt đất, từ trên cát sỏi, từ trong sông lớn, từ trong dãy núi.

Từ trong thành trì, từ mỗi viên gạch một viên ngói, từ tất cả đồ ăn, tất cả vật phẩm!

Cho đến khi từ trong tất cả tôn tại, nhao nhao bay lên tạo thành từng sợi sương mù, ngut trời hám địa.

Tầng mây trên bầu trời, sau khi sương mù này dung nhập thì màu sắc nhanh chóng thay đổi, trong chớp mắt đã biến thành mây đỏ nhìn thấy mà giật mình. Tia chớp màu đỏ thẫm ầm ầm xet qua, từng giọt mưa màu máu từ trên trời giáng xuống.

Không thể tưởng tượng được, sự khủng bố không thể đối kháng đang hình thành trong sự hô ứng của hai luồng ánh sáng.

Nếu không kịp thời trấn áp, một khi cánh cửa vực sâu bị phá mở, bất kể tương lai như thế nào, nhưng có thể khẳng định là nhân tộc và các đại vực lân cận, trước tiên sẽ lâm vào hạo kiếp.
Bình Luận (0)
Comment