Chương 2270: Linh Âm dung Mai (1)
Chương 2270: Linh Âm dung Mai (1)Chương 2270: Linh Âm dung Mai (1)
Chuong 2270: Linh Am dung Mai q)
Nghênh Hoàng Châu có văn kiện mật, cấp tốc truyền đến Phong Hải Quận!
Chấp Kiếm Cung ở Phong Hải Quận nhận được mật kiện này, trước tiên an bài cường giả Chấp Kiếm Cung đến Nghênh Hoàng Châu, đồng thời cũng báo cáo việc này cho Hứa Thanh.
“Hai mươi ngày trước, Nghênh Hoàng Châu có tông môn tên Thái T¡ tiên môn, truy nã đệ tử Lý Tử Mai của tông, báo cho toàn châu, nữ nhân này nhập ma, đã không phải nhân tộc, giết chóc đồng môn, tàn nhẫn đến cực điểm."
"Sau đó phản bội chạy trốn, Thái Ti tiên môn truy sát mười ngày.
"Trong mười ngày, mấy chục tiểu đội của Thái Ti tiên môn bị diệt hơn phân nửa."
"Trên đường gặp phải chấp kiếm giả Thanh Thu, là người của Chấp Kiếm Bộ ở Nghênh Hoàng Châu, không biết vì sao hai người lại tranh chấp, sau đó biến mất ở cấm địa Linh Âm."...
Thánh Thiên Bảo Tháp do Thất Huyết Đồng toàn lực chế tạo, một đường vượt qua Cấm Hải, chỉ dùng thời gian một ngày đã vượt qua nội hải rồi xuất hiện ở Nghênh Hoàng Châu, Hứa Thanh khoanh chân ngồi ở bên trong bảo tháp, nhận được văn mật kiện đến từ Chấp Kiếm Bộ.
“Thanh Thu...'
Hứa Thanh thu hồi thân niệm từ ngọc giản, trong đầu hiện lên hình ảnh của tiểu cô nương ở trong doanh trại thập hoang giả và chuyện cũ sau này ở Chấp Kiếm Bộ.
Còn có sự cố chấp của đối phương.
Về phần một cái tên khác, Hứa Thanh cũng có một chút ấn tượng, đó là nữ tử trong Thất Huyết Đồng, có chút tương tự với Thanh Thu, tính cách hơi mềm yếu, nhưng lòng tự trọng lại rất cao.
Sau đó đối phương được Thái Ti tiên môn thu vào, từng ở trên Uẩn Tiên Van Cổ Hà, nhìn nhau cùng Hứa Thanh.
Khi đó Lý Tử Mai đang muốn đi tiếp nhận truyền thừa, về sau Hứa Thanh đi tới Phong Hải Quận, hai người mất đi tin tức.
Chưa từng nghĩ, lần nữa nghe nói đã là như vậy.
"Cấm địa Linh Âm..."
Hứa Thanh nhìn Linh Nhi đang ngủ say, trong lòng tram ngâm, Lão Cửu ở bên cạnh nhàn nhạt mở miệng.
"Ngươi có việc phải đi xử lý?"
Hứa Thanh nhìn về phía Cửu gia gia.
"Nhận được văn kiện mật của Chấp Kiếm bộ, có hai vị cố nhân mất tích ở cấm địa Linh Âm."
Lão Cửu nghe vậy, ánh mắt đảo qua trên người Linh Nhi, Nhị Ngưu ở bên cạnh thì là giành mở miệng trước.
"Linh Âm? Cấm địa cái rắm, diệt là được! Ai mất tích ở nơi đó?" "Thanh Thu." Hứa Thanh bình tinh mở miệng.
"Thanh Thu, từng tranh đoạt bảo vật của U Tinh với chúng ta, sau đó cũng trở thành chấp kiếm giả, còn trở thành nha hoàn cùng chúng ta đi đến Thánh Lan đại vực ấy hả? Ta nhớ ra rồi, nàng ta thích vác liêm đao, trong liêm đao có một khí linh, đồng thời còn có hình chiếu nữ biến thái Huyết ý cảnh!"
Nhị Ngưu suy nghĩ một chút, lập tức nhớ ra người Hứa Thanh nói là ai, sau đó vẻ mặt cười như không cười.
"Một người khác là ai?"
"Tử Mai." Hứa Thanh trả lời.
"ý Tử Mai? Ai vậy, không có ấn tượng.'
Nhị Ngưu tìm kiếm ký ức, cũng không nhớ ra Lý Tử Mai là ai, hiển nhiên đối với y mà nói, vô luận là ở Thất Huyết Đồng hay là Thái T¡ tiên môn, Lý Tử Mai đều là không có tiếng tăm gì.
Lúc này ánh mắt Lão Cửu thu hồi từ trên người Linh Nhi đang ngủ say, nhàn nhạt mở miệng.
"Một cấm địa, không lãng phí bao nhiêu thời gian, muốn đi thì cứ đi đi."
Hứa Thanh gật đầu, điều khiển Thánh Thiên Bảo Tháp, từ phía trên Liên Minh Bát Tông ở Hoàng Châu bay vút qua, thẳng đến sơn mạch xa xa.
Sơn mạch này do từng ngọn núi đen nối tiếp nhau tạo thành, cao thấp khác nhau, liên miên không dứt, lan tràn đến chỗ sâu Nghênh Hoàng Châu, không nhìn thấy phần cuối.
Nhìn từ xa giống như thi thể của một con cự thú, đen kịt mông lung, giống như ẩn giấu yêu ma quỷ quái, thoạt nhìn tràn đầy vẻ âm trầm.
Còn có vô số hung thụ và quỷ dị tràn ngập bên trong.
Đây, chính là Thái Ti Độ Ách Sơn Mạch của Nghênh Hoàng Châu!
Chỗ gần biển của sơn mạch này, một bên là Liên Minh Bát Tông, một bên khác thi ben trong Nghenh Hoang Chau Tam Linh Trấn Đạo Sơn từng có hung danh vang dội.
Giờ phút này bảo tháp của Hứa Thanh đang bay nhanh, một khắc xuất hiện giữa không trung Thái Ti Độ Ách Sơn thì đột nhiên tạm dừng.
Từ phương hướng Tam Linh Trấn Đạo Sơn, xuất hiện hai bóng người một cao một thấp, đang kinh nghi bất định nhìn về phía bảo tháp.
Thân thể cao lớn nhưng gầy như que củi, bộ hài cốt khổng lồ trơ xương, đồng thời phần lưng lại như núi nhỏ, phồng cao lên.
Nhìn kỹ, có thể thấy ngọn núi nhỏ nhô lên đó, rõ ràng là một bướu thịt rất lớn, trên đó tràn ngập mạch máu, nhìn thấy mà giật mình, phảng phất bướu thịt đã hút đi huyết nhục toàn thân gã.
Về phần thân ảnh thấp bé bên cạnh, thì là một người lùn.
Người lùn này mặc trường bào màu đen, con mắt rất nhỏ, giữa trán nhô ra phía ngoài, hai hàng lông mày rủ xuống vị trí gò má, mà cằm thì lõm vào phía trong, khiến râu thành hình chữ bát (/\) cong qua một bên, cuối cùng lại venh lên giống như một đôi răng nanh.
Bốn phía còn có từng sợi hắc vụ huyễn hóa thành bộ dáng con rết, không ngừng quấn quanh du tẩu, truyền ra tiếng rít chói tai, thanh âm rung động.
Hiển nhiên, Thánh Thiên Bảo Tháp xuất hiện, còn có uy áp tràn ra từ trên đó, khiến cho tâm thần hai vị này chấn động mãnh liệt.
Cho đến khi thân ảnh Hứa Thanh từ trong bảo tháp đi ra, cùng bọn họ nhìn nhau, hai tôn hư ảnh cực lớn này mới thở phào nhẹ nhõm, sau đó trong mắt lộ ra sự sắc bén mãnh liệt, đều khom người cúi đầu về phía Hứa Thanh.
Bọn họ, chính là Thiên Hồn Thai Quang cùng với Địa Hồn Quyết Dương!
Năm đó Hứa Thanh mượn lực của bọn họ trấn áp Thi Cấm, từng hứa hẹn tương lai, giúp bọn họ cắt đứt ràng buộc với Quỷ Đế, triệt để tự do.
"Ta chưa từng quên hứa hẹn, khi ta Uẩn Thần sẽ tới đây thực hiện lời hứa."
Hứa Thanh trâm thấp mở miệng.
Thiên Hồn cùng Địa Hồn nghe nói như thế, trong lòng đều có chút suy nghĩ, Hứa Thanh một đường quật khởi, mặc dù bọn họ không trực tiếp chứng kiến, nhưng ở hai tiết điểm mấu chốt đều là tận mắt nhìn thấy.