Chương 2277: Giao dịch công bằng (2)
Chương 2277: Giao dịch công bằng (2)Chương 2277: Giao dịch công bằng (2)
Chuong 2277: Giao dich cong bang (2)
“To gan"
Tiếng gâm nhẹ ẩn chứa quy tắc của phiến thế giới tử vong này, từ chỗ Cổ Linh Hoàng truyền ra ầm ầm.
Trong lúc nhất thời, thế giới Cổ Linh Hoàng đang ở, bầu trời càng thêm u ám, mặt đất không ngừng bốc lên, vô số vong hồn, vô số hài cốt, toàn bộ hiện lên.
Còn có sông Hoàng Tuyền.
Đó là ý chí của toàn bộ thế giới!
Theo thần niệm Cổ Linh Hoàng mà động.
Không chỉ như thế, còn có năng lực giống như quyền hành mà cũng tựa như thân quyền, lấp lánh ở bên trong đôi mắt khổng lồ của Cổ Linh Hoàng, đó là năng lực đặc thù thuộc về gã.
Dưới ánh nhìn chăm chú, tất cả những kẻ đối địch với gã, vết thương nhẹ sẽ trở thành trọng thương, trọng thương sẽ hóa thành tử vong trí mạng.
Đồng thời, ở bên trong Cổ Linh giới này, còn có chín mươi tám tòa hoàng cung cùng với con mắt khổng lồ khác, đều ở thời khắc này mở ra, toàn bộ ngóng nhìn Lão Cửu, vận sức chờ phát động.
Vẻ mặt của Lão Cửu không có chút biến hóa nào, chỉ là trong sự lạnh lùng có càng nhiều chiến ý hơn, giống như thật sự muốn đánh một trận.
Cục diện thoáng cái đã đến cực hạn, mắt thấy hết sức căng thẳng.
Hứa Thanh từ trong khe nứt đi ra, đứng ở bên người Lão Cửu, cung kính mở miệng.
"Cửu gia gia, việc này để ta cân nhắc một chút được không, Linh Hoàng bệ hạ cũng không phải người ngoài, chúng ta không cần đánh nhau."
Lão Cửu nhìn Hứa Thanh một cái, nhíu mày, cuối cùng miễn cưỡng đồng ý. Sau khi trấn an Cửu gia gia, Hứa Thanh xoay người, khom người cúi đầu về phía Cổ Linh Hoàng.
"Vấn bối bái kiến bệ hạ."
Trong lòng Cổ Linh Hoàng sôi trào, vô số chửi bới bùng nổ ở trong lòng, đang muốn rống giận ra, nhưng ánh mắt nhìn trên người Hứa Thanh, tất cả chửi bới đều hóa thành rung động.
"Thân thể của ngươi..."
Tất cả con mắt khổng lồ của Cổ Linh Hoàng, cùng nhau co vào.
Lực chú ý lúc trước của gã đều bị lão Cửu hấp dẫn, giờ phút này sau khi chú ý trên người Hứa Thanh, lập tức liên nhận ra sự khủng bố của thân thể Hứa Thanh.
"Trước đó vãn bối có chút cơ duyên, cho nên thân thể có thay đổi, về sau sẽ kể rõ chuyện này với bệ hạ, hôm nay tới đây, là vì hoàng khí."
Hứa Thanh ngó bốn phía Cổ Linh Hoàng, nhìn mười ba con rồng do khí vận Cổ Linh tộc biến thành, chậm rãi mở miệng.
"Không chol"
Cổ Linh Hoàng đè xuống chấn động trong lòng, đôi mắt khổng lồ lộ ra ánh sáng âm u, trực tiếp từ chối.
Hứa Thanh thần sắc như thường, đối với câu trả lời của Cổ Linh Hoàng, hắn không ngoài ý muốn, mà hắn cùng đối phương giao tiếp nhiều lần, thực tế trên đường đi ba người đã có phương án.
Thế là trên mặt lộ ra nụ cười, nhẹ giọng mở miệng.
"Bệ hạ, vãn bối tới đây là phụng mệnh của Nữ Đế nhân tộc ta."
"Mặc dù bệ hạ đang bế quan ở đây, nhưng dao động trước đó khi Nữ đế nhân tộc ta thăng cấp Thần Đài, chắc hẳn bệ hạ có cảm nhận."
Hứa Thanh nói xong, tản ra khí vận nhân tộc của mình, khiến cho khí vận chi lực vờn quanh bốn phía, càng là tiến hành thay quan bào Thái phó của Thái tử. "Người nói chuyện bây giờ là Trấn Thương Vương do Nữ Đế nhân tộc ta tự mình phong, thêm thân phận Thái phó của Thái tử! Còn là Đại Huyền Thiên do tam thần của Viêm Nguyệt Huyền Thiên tộc cùng phong!"
Nhị Ngưu kiêu ngạo, lớn tiếng mở miệng, tự nhiên y biết cách phối hợp cùng Hứa Thanh.
Tiếng hít thở ô ồ như gió, gào thét bên trong thế giới tử vong này, tất cả con mắt khổng lồ của Cổ Linh Hoàng đều xuất hiện gợn sóng.
Nữ Đế nhân tộc thành thân, mặc dù gã không trực tiếp nhìn thấy, nhưng cũng thật sự cảm ứng được.
Nói không kiêng ky, đó là không có khả năng.
Chỉ là sự không cam lòng trong lòng vẫn còn đang bốc lên, loại cảm giác bị đánh cướp này, khiến cho gã cảm thấy bị khiêu chiến mặt mũi, đang muốn mở miệng. Hua Thanh nhin Nhi Nguu.
Nhị Ngưu cười cười, ngóng nhìn con mắt Cổ Linh Hoàng, truyền ra thanh âm sang sảng.
"Tiểu sư đệ, ta biết ngươi có quen biết với vị Cổ Linh hoàng này, không muốn ỷ lớn hiếp nhỏ. Bằng không, chỉ cần bẩm báo sư tôn lão nhân gia, dựa vào vị thế Hạ Tiên của lão nhân gia là có thể đắp nặn lại nhục thân của ngươi một lần nữa, đương nhiên cũng có thể một chưởng trấn áp giới này!"
Đáy lòng Cổ Linh Hoàng lại kinh hãi.
Cùng lúc đó, Lão Cửu mắt thấy việc câu thông không có kết quả, thần sắc lộ ra một vòng không kiên nhẫn.
"Hà tất nói nhảm, phụ thân ta sắp trở về, hôm nay nếu ngươi không cho hoàng khí, ta liền cứng rắn cướp đoạt, ta bị thương một phần, ngày phụ thân ta trở về, diệt hết bố cục vãng sinh phục sinh của ngươi."
Nói xong, khí tức trên người Lão Cửu tràn ra, chỉ dẫn cho thiên ngoại càng thêm nồng đậm, thậm chí đều tạo thành tinh không mơ hồ, mơ hồ ở giữa hình như có một viên tinh thân màu máu, đang tới gần.
Cảm giác áp bách truyền đến, để cho đáy lòng Cổ Linh Hoàng lần nữa bốc lên.
Chỉ là uy nghiêm ngày xưa khiến gã vẫn có chút không thể tiếp nhận được nỗi uất ức khi bị vơ vét tài sản thế này, hô hấp càng thêm dồn dập.
Hứa Thanh thấy hỏa hau không sai biệt lắm, đi ra mấy bước rồi lần nữa cúi đầu.
"Bệ hạ, vừa rồi vãn bối còn chưa nói xong, vãn bối tới đây cũng không phải là trực tiếp yêu câu mười ba luồng hoàng khí, mà là giao dịch."
Nói xong, Hứa Thanh đưa tay, lấy ra con rối của cấm địa Linh Âm, đưa đến trước mặt Cổ Linh Hoàng.
"Linh thân này là chủ nhân cấm địa, hy vọng bệ hạ thích." Đây là cho Cổ Linh Hoàng bậc thang.
Cổ Linh Hoàng trầm mặc, đáy lòng lại mắng chửi, tất nhiên gã nhìn ra màn phối hợp diễn kịch của ba người, chỉ là... Bất kể là sư tôn của Hứa Thanh hay là Nữ Đế, hoặc là Lý Tự Hóa, đều không phải đối tượng hiện tại gã có thể trêu chọc.
Mà bây giờ gã còn đại sự đang âm thâm tiến hành, một khi có Thần Đài giáng lâm, sợ là sẽ lập tức bại lộ.
Vì vậy sau một lúc lâu, Cổ Linh Hoàng cố nén sự chán ghét trong lòng, hung hăng nhìn Hứa Thanh một cái, trong con mắt khổng lồ tràn ra lực hút, hút con rối kia vào.
Theo tiếng nhai nuốt răng rắc răng rắc, giống như tất cả nghẹn khuất đều dồn vào cắn xé, hơn mười hơi thở sau, mười ba con rồng khí vận bên người Cổ Linh Hoàng gầm nhẹ, lao thẳng đến ba người Hứa Thanh.
Cùng với chúng nó, còn có tiếng áp lực âm trầm của Cổ Linh Hoàng. "Rời đi! Đừng quay lại!"