Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)

Chương 2096 - Chương 2278: Nữ Đế Truyền Triệu (1)

Chương 2278: Nữ Đế truyền triệu (1) Chương 2278: Nữ Đế truyền triệu (1)Chương 2278: Nữ Đế truyền triệu (1)

Chương 2278: Nữ Đế truyên triệu q)

Đối với Cổ Linh Hoàng mà nói, những năm này mặc dù gã vẫn thường xuyên đói khát, nhưng khẩu vị lại bất tri bất giác có phần kén chọn.

Năm đó, gã nhìn thấy bất cứ thứ thần tính nào thì tròng mắt đều sẽ trợn lên, cảm giác đói khát của tâm thần đủ để bao phủ tất cả, sẽ không chút do dự mà nuốt vào.

Mặc kệ người khác cảm thấy ngon hay không, dù sao gã cũng cảm mỹ vị vô thượng.

Cho nên tướng ăn rất khó coi.

Nhưng bây giờ... Gã lại chướng mắt con rối này từ đáy lòng.

Dù sao, bữa ăn trước đó của gã cũng là máu thịt của Xích Mẫu.

So với máu thịt Xích Mẫu, con rối này không khác gì thịt muỗi. Cho nên đối với Hứa Thanh, nội tâm Cổ Linh Hoàng rất là phức tạp, trong miệng tuy mắng đừng quay lại, đáy lòng cũng đang gầm nhẹ cút cút cút.

Thế nhưng, nếu Hứa Thanh thật sự không tới nữa, kỳ thật gã vẫn còn có chút không nỡ.

Suy nghĩ phức tạp này khiến trong lòng Cổ Linh Hoàng càng thêm phiền, lúc này mở miệng khiến toàn bộ Cổ Linh Giới đều nổ vang, dưới sự điều khiển của gã, một vòng xoáy khổng lồ trống rỗng xuất hiện phía trên ba người Hứa Thanh, truyền ra lực hút cực lớn, tác động đến thế giới.

Đối với loại đãi khách bị xua đuổi này, Lão Cửu không so đo, cầm mười ba sợi hoàng khí, không nói một lời, cất bước đi về phía vòng xoáy.

Nhị Ngưu cũng không để ý đến tình huống bị bài xích, y đã quen rồi... Lúc này liếm môi, trong mắt chớp động u mang, bay vào vòng xoáy. Về phần Hứa Thanh, hắn tự nhiên là có lễ phép, vì thế trước khi đi, đầu tiên là khom người về phía Cổ Linh Hoàng.

"Như vậy vãn bối sẽ không quấy rầy bệ hạ bế quan, chúc bệ hạ vạn sự thuận lợi, sớm ngày xuất quan."

Mặc kệ những lời này ẩn chứa bao nhiêu chân tình, giờ phút này nghe Hứa Thanh nói ra, dù trong lòng Cổ Linh Hoàng bực bội, nhưng cũng không thể không thừa nhận rằng, từ đầu đến cuối Hứa Thanh đều rất khách khí với mình.

So với Lão Cửu mãng phu vừa thấy mặt đã rút kiếm kia, còn có tên mặt mũi gian xảo kia, làm cho người ta nhìn một cái liền lo lắng cho tài sản của mình có bị trộm mất hay không.

Phần cung kính này của Hứa Thanh, cũng rất rõ ràng.

"Bệ hạ, lệnh bài trước đó đã mất đi tác dụng, mà tiếp theo vãn bối có thể sẽ gặp được tế phẩm tốt hơn, nếu bởi vì nguyên nhân lệnh bài mà không thể kịp thời đưa về..."

Hứa Thanh nhìn vê phía Cổ Linh Hoàng, đối với phần chiến lực hữu dụng trước mắt này, hắn không muốn dễ dàng buông tha như vậy.

Cổ Linh Hoàng trâm mặc, sau một lúc lâu hừ lạnh một tiếng, trong nháy mắt vòng xoáy phía trên Hứa Thanh, lực hút lập tức tăng vọt, lực bài xích đến từ giới này càng bốc lên.

Mắt thấy như vậy, mặc dù đáy lòng Hứa Thanh tiếc nuối nhưng cũng không cưỡng cầu, thân thể nhoáng một cái thẳng đến vòng xoáy.

Ngay khi thân ảnh của hắn chui vào vòng xoáy, trong nháy mắt sắp biến mất, một lệnh bài từ hư vô bay vào trong vòng xoáy, trong nháy mắt tiếp theo vòng xoáy nổ vang, biến mất ở Cổ Linh giới.

Toàn bộ Cổ Linh giới lập tức yên bình.

Cuối cùng Cổ Linh Hoàng vẫn đưa ra lệnh bài.

Con mắt khổng lồ, chậm rãi khép lại. Chỉ là gã không he phát hiện, ở bên trong Cổ Linh giới này, dưới đại địa nước bùn, trong vô số hài cốt có một bộ xương nhỏ, giờ phút này trong mắt lộ ra một vệt lam mang lập tức lướt qua.

Bên trong bộ xương khô đó, cất giấu một con nhuyễn trùng màu lam.

Trên người nhuyễn trùng tràn ra lực lượng ẩn nấp Vô Tự, che lấp toàn bộ khí tức của bản thân.

Cái này tự nhiên là Nhị Ngưu để lại.

Trong tương lai, bộ xương nhỏ này sẽ tìm tòi từng chút một, để... tìm ra bảo bối bản thể ngửi được.

Thời gian trôi qua, nửa ngày sau trên bầu trời bên ngoài tộc địa Mộc Linh tộc.

Cửu gia gia rời đi, mang theo Linh Nhi đi cùng.

Sau khi dung nhập toàn bộ mười ba đạo hoàng khí vào trong cơ thể Linh Nhị, nguyền rủa từ huyết mạch Linh Nhi cuối cùng bị áp chế triệt để, trong thời gian ngắn sẽ không xảy ra bất cứ vấn đề gì. Tu vi của nàng cũng thuận lợi tăng lên, bắt đầu tiếp cận Linh Tàng.

Bởi vì thể chất đặc thù của Cổ Linh tộc, cho nên ở trong giai đoạn này tu vi tăng lên không có bình cảnh, nhưng lại cần ngủ say.

Vọng Cổ hiện giờ, chiến hỏa nổi lên bốn phía, ở Tế Nguyệt đại vực thì càng an toàn hơn.

Dù sao chuyện Lý Tự Hóa sắp trở về, những cường tộc ở Vọng Cổ đều biết, thậm chí Thánh địa cũng không có giáng lâm ở Tế Nguyệt đại vực.

Cho nên để Linh Nhi trở về Tế Nguyệt đại vực để bế quan, tự nhiên là lựa chọn tốt nhất.

Nguyên bản, Hứa Thanh cũng đang suy nghĩ có nên trở về Tế Nguyệt đại vực một chuyến hay không.

Nhưng một phong thánh chỉ của Nhân Hoàng từ hoàng đô nhân tộc chuyển đến, làm cho suy nghĩ của Hứa Thanh có chút thay đổi. "Triệu Thái Phó của Thái tử, Hứa Thanh, về hoàng đô nhân tộc; đại quân Phong Hải Quận xuất chinh, phân ba đợt, lần lượt đến."

Bất kể là xuất phát từ quá khứ của nhân tộc, hay là hành động của Nữ Đế sau khi mình mất tích, đối mặt với Thánh địa giáng lâm bây giờ, phía đông Viêm Nguyệt cùng với Hoàng Đô đại vực của nhân tộc, liên tiếp bộc phát chiến tranh quy mô nhỏ.

Hứa Thanh không có lý do gì cự tuyệt việc chiêu mộ này.

Vì thế sau khi nhìn theo bóng lưng Cửu gia gia dân dần đi xa, Hứa Thanh nhìn về phía đại sư huynh bên cạnh.

Nhị Ngưu không để ý Lão Cửu có rời đi hay không, cũng không quan tâm thánh chỉ của Nữ Đế, giờ phút này toàn bộ lực chú ý của y đều ở trên con nhuyễn trùng mà mình lưu lại ở Cổ Linh giới.

Một lát sau, hai mắt Nhị Ngưu sáng lên: "Có thể cảm ứng được, ha hai" Nhi Nguu hung phan.

Hứa Thanh chỉ liếc mắt một cái, liền biết nhất định là đại sư huynh có bố trí trong thế giới Cổ Linh Hoàng, vì thế nhắc nhở một câu.

"Đại sư huynh, thế giới tử vong của Cổ Linh Hoàng, ta đã đi qua nhiều lần."

Nhị Ngưu nhìn về phía Hứa Thanh.
Bình Luận (0)
Comment