Chương 2279: Nữ Đế truyền triệu (2)
Chương 2279: Nữ Đế truyền triệu (2)Chương 2279: Nữ Đế truyền triệu (2)
Chương 2279: Nữ Đế truyen triệu (2)
"Trước đó ta không có quá nhiều cảm thụ, nhưng lần này... Có lẽ là tu vi khác biệt, cũng có lẽ là thân thể này của ta không giống, ta cảm nhận một chút kỳ dị."
Hứa Thanh suy tư một phen, trâm thấp mở miệng.
"Hình như, lần này ta đi Cổ Linh giới, không phải cùng một chỗ với lúc trước ta di
"Thậm chí ta nhớ lại mấy lần trước đó, giống như mỗi một lần đều là như vậy."
"Ta hoài nghi, Cổ Linh giới, có thể không chỉ có một!"
"Con cự xà kia, có lẽ cũng không phải chỉ có một con."
"Còn có thần tri của ta điều tra được một chút khí tức cổ xưa ở trong sương mù dày đặc chỗ linh uyên, ngóng nhìn mang theo ác ý sâu đậm."
Rất ít khi Hứa Thanh nói nhiều như vậy, hắn thật sự là lo lắng nếu tình báo không rõ ràng chính xác, sự điên cuồng của đại sư huynh xuất hiện sai lâm.
Nói như vậy, cũng không phải là điên cuồng, mà là muốn chết.
Nhị Ngưu nghe vậy, như có điều suy nghĩ. “Cái này cũng phù hợp suy luận, nếu ta là Cổ Linh Hoàng, cũng sẽ không thật sự chỉ có một thế giới, nhất định phải chuẩn bị rất nhiều, thật giả lẫn lộn bên trong."
"Được, con nhuyễn trùng mà ta để lại ở đó sẽ càng thêm cẩn thận."
"Nhưng mà Tiểu A Thanh, nơi đó đúng là có bảo bối, mặc dù không biết cụ thể là cái gì, nhưng ta cảm giác... bảo bối đó, chắc chắn có tác dụng lớn đối với ta và ngươi!"
"Ta phải thăm dò một phen..."
Nhị Ngưu theo bản năng liếm môi một cái. Hứa Thanh gật đầu, hắn biết đại sư huynh tuy điên cuồng nhưng lại không ngốc, vì thế không nói thêm nữa, ánh mắt nhìn về phương hướng Phong Hải Quận.
Đi tới Hoàng Đô nhân tộc, dựa vào tốc độ của bảo tháp, tự nhiên không nhanh bằng truyền tống, dù sao lộ trình phải vượt qua nhiều đại vực.
Mặt khác, trước khi đi tới Hoàng Đô nhân tộc, Hứa Thanh còn có một việc muốn xử lý ở Phong Hải Quận.
Vì thế hắn không tiếp tục lưu lại Mộc Linh tộc, sau khi cáo biệt thì dùng Thánh Thiên Bảo Tháp đi thẳng đến Phong Hải Quận.
Hứa Thanh trở về, đối với Phong Hải Quận mà nói là đại sự hàng đầu, việc cố nhân gặp nhau cùng hàn huyên, tự nhiên không ít.
Như Diêu Hầu, như Thanh Cầm, cố nhân ở Chấp Kiếm Cung, còn có Diêu Vân Tuệ... Hơn nữa muốn mở ra truyền tống trận vượt đại vực cũng cần thời gian chuẩn bị và kiểm tra chi tiết, dù sao việc truyền tống của Hứa Thanh, đối với Phong Hải Quận mà nói, không cho phép xuất hiện chút ngoài ý muốn nào.
Cho nên hắn và Nhị Ngưu cần ở lại Phong Hải Quận một đêm.
Đêm nay, đầu hôm thì đại biểu các phương ở Phong Hải Quận báo cáo công tác với Hứa Thanh, sau nửa đêm, theo mọi người rời đi, Hứa Thanh cũng rời khỏi quận phủ.
Xuất hiện ở chỗ Hình Ngục Ti trước kia.
Đến nơi này, Hứa Thanh tựa như bước đi trong năm tháng, từng màn trước đây làm lính canh ngục hiện lên trước mắt, mà bóng hình xuất hiện nhiều nhất... là lão Cung chủ Khổng Lượng Tu.
Cuối cùng, theo một đường di tới phía dưới cùng của Hình Ngục Ti, cũng chính là di chỉ hành cung của Huyền U Cổ Hoàng năm đó, đồng thời cũng là chỗ ở của thần linh Xương Cá trước khi chết.
Bây giờ nơi này đã bị Phong Hải Quận nắm giữ hoàn toàn, có khu vực được cải tạo, như chỗ biên giới cung điện.
Có khu vực được thăm dò, như chỗ điện chứa tiên thuật, bây giờ tiên thuật trong đó là nội tình quan trọng của Phong Hải Quận.
Mà có khu vực thì bị cấm bước vào, như đại điện chim phượng.
Đích đến của Hứa Thanh, chính là điện này.
Hắn bước từng bước một, đi tới trước đại điện chim phượng, ngẩng đầu ngóng nhìn chỗ đã từng là nơi huyền diệu này.
Năm đó hắn ở nơi đây, đã mất đi một phần ký ức.
Rốt cuộc sau đó cũng biết được, điện này là nơi nhi nữ của Huyền U Cổ Hoàng ngã xuống, cũng là nơi cất giữ Tử Huyền Thượng Thanh Đăng. Càng là... địa phương Tử Huyền đang tiếp nhận truyền thừa.
Đứng ở ngoài điện, thứ đầu tiên Hứa Thanh cảm nhận được là khí tức lão tổ Kim Cương Tông.
Gần như là trong nháy mắt, hàn ma xử* của lão tổ Kim Cương tông từ trong gạch ngói trên điện bay ra, hóa thành bóng dáng Du Linh Tử, trực tiếp quỳ lạy vê phía Hứa Thanh.
"Bái kiến chủ nhân!"
Vẻ mặt lão tổ Kim Cương tông kích động.
(*Hàn ma xử: thi thoảng tác giả vẫn dùng từ thiết thiêm tức que sắt, có thể tác giả quên việc đã cải tạo que sắt từ lâu rồi)
Cái bóng dưới thân Hứa Thanh cũng gợn sóng một chút, huyễn hóa ra con mắt, nhìn kỹ kẻ địch kiếp này của mình.
"Tử Huyền như thế nào rồi."
Hứa Thanh bình tĩnh mở miệng. Lão tổ Kim Cương tông vội vàng mở miệng: "Bẩm chủ nhân, sau khi chủ mẫu tiến vào đại điện vẫn chưa hề đi ra, bấy lâu tiểu nhân thủ hộ nơi đây, không cho phép bất luận kẻ nào tới gần."
"Mặt khác trước khi chủ mẫu tiến vào đại điện từng nói, nếu chủ nhân ngài tới đây, cũng chớ có cưỡng ép tiến vào điện này, cho nàng một chút thời gian, bất luận khó khăn gì thì chính nàng có thể giải quyết, sau khi thành công nàng sẽ đi tìm ngài."
Hứa Thanh nghe vậy ánh mắt nhìn trên đại điện, thân tri của hắn không cách nào lan tràn vào đó, chỉ có thể thoáng cảm ứng ba động trong đó đang ở trạng thái bình ổn.
Vì thế hắn thu hồi thân thức, yên lặng ngồi ở ngoài đại điện, hai mắt nhắm lại, khoanh chân đả tọa.
Một đêm trôi qua.
Một đêm này, lão tổ Kim Cương Tông nghiêm túc, Tiểu Ảnh cảnh giác, hai vị này đều suy nghĩ ngàn vạn, nghĩ đến các phương pháp để trong tương lai đối phó lẫn nhau.
Nhưng thỉnh thoảng nhìn nhau, biểu hiện lại khác, Tiểu Ảnh tràn đầy địch ý, còn lão tổ Kim Cương tông thì mỉm cười.
Cho đến khi đêm tối trên bầu trời Phong Hải quận tan rã, sơ dương chiếu lên, Hứa Thanh mở mắt ra, lần nữa nhìn về phía đại điện chim phượng, hắn xoay người rời khỏi nơi này.
Nửa canh giờ sau, dưới sự cung kính tiễn đưa của đại biểu các phương ở Phong Hải Quận, trận pháp truyền tống của Phong Hải Quận am vang vận chuyển, bóng dáng Hứa Thanh cùng Nhị Ngưu mơ hồ trong trận pháp.
Cho đến khi biến mất.