Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)

Chương 2101 - Chương 2283: Phong Lâm Đào Trung Thành (2)

Chương 2283: Phong Lâm Đào trung thành (2) Chương 2283: Phong Lâm Đào trung thành (2)Chương 2283: Phong Lâm Đào trung thành (2)

Chương 2283: Phong Lâm Đào trung thành (2)

Ánh mắt Nữ Đế dừng trên người Nhị Ngưu.

Nhị Ngưu giả vờ như không thấy.

Một lát sau, Nữ Đế nhàn nhạt mở miệng.

"Hứa Thanh, ngươi hãy giúp ta làm một chuyện."

Hứa Thanh nghe vậy, trên mặt không có bất cứ biến hóa gì, chờ đợi đoạn sau.

"Ta muốn ngươi nghĩ biện pháp, đi bắt sống Lan Dao, nếu không thể bắt giữ, cũng phải mang thi thể nàng về."

Trong mắt Hứa Thanh lộ ra nghi hoặc.

"Lan Dao?"

Hứa Thanh có ấn tượng với nữ nhân này, mà trong trí nhớ thông qua đối phương đối thoại với Phong Lâm Đào ở Liêu Huyền Động, có thể phán đoán Lan Dao ở Ma Vũ thánh địa, hình như sau lưng rất có thế lực.

Nhưng cho dù là như vậy, cũng không nên quan trọng đến mức khiến Nữ Đế đặc biệt lưu ý.

Ninh Viêm cũng rất kinh ngạc, y cũng không biết vì sao mẫu hậu lại mở miệng như vậy.

"Thân phận của Lan Dao, không đơn giản."

Đối mặt với sự nghi hoặc của Hứa Thanh và Ninh Viêm, Nữ Đế mặt không biểu tình truyền ra lời nói.

"Ma Vũ thánh địa có hai vị Đại Đế."

"Một vị hư hư thực thực chết đi."

"Lan Dao, là tử tôn đời sau của vị Đại Đế kia, dựa vào tình báo của trẫm, trong gia tộc của nàng ta, huyết mạch thuần khiết."

"Mang nàng ấy về, tram có thể thông qua huyết mạch của nàng ấy để biết vị Đại Đế kia có thật sự vẫn lạc hay không, đồng thời còn có tác dụng khác." Nữ Đế nói xong, giơ tay lấy ra một ngọc giản màu trắng.

Ngọc giản này chất liệu đặc thù, nhìn như tồn tại nhưng lại có cảm giác hư ảo, phảng phất là ánh sáng ngưng tụ thành, kỳ diệu vô cùng.

"Nếu trên đường gặp tình huống không thể kháng cự, Hứa Thanh ngươi có thể bóp nát quang ngọc này, tram sẽ đích thân tới.'

Nữ Đế phất tay, quang ngọc bay thẳng đến Hứa Thanh.

Hứa Thanh tiếp được, lập tức cảm nhận được một cỗ uy áp nồng đậm từ trong ngọc quang tràn ra.

Hứa Thanh suy tư một phen, sau khi tuân mệnh, thu hồi quang ngọc.

"Bệ hạ, muốn bắt sống Lan Dao, ta muốn dùng Phong Lâm Đào một chút, chỉ có lấy ga làm mồi thì Lan Dao mới có thể xuất hiện."

"Nhưng mà người này xảo trá, liên quan đến sinh tử, rất khó toàn lực phối hợp, chắc chắn sẽ để lại hậu chiêu cho mình, nếu giấu giếm gã, như vậy phương pháp tâm thường cũng sẽ bị gã phát hiện, một khi gã biết được bản thân trở thành mồi nhử, sợ sẽ phát sinh khó khăn khác.

Hứa Thanh chậm rãi mở miệng.

“Ngươi định làm gì?”

Nữ Đế nhìn vê phía Hứa Thanh.

Không đợi Hứa Thanh nói chuyện, Nhị Ngưu nghe từ đầu đến đuôi, con mắt đã sớm sáng, giờ phút này bỗng nhiên xen mồm.

“Ta có biện pháp!"

Y nói xong đôi môi khẽ nhúc nhích, truyền âm cho Hứa Thanh cùng Nữ Đế.

Một lúc lâu sau, sắc mặt Hứa Thanh cổ quái, mà Nhị Ngưu thì vô cùng đắc ý.

Nữ Đế thì lại có thâm ý trong mắt, nhàn nhạt mở miệng.

"Chuẩn.

Hứa Thanh đứng dậy cáo từ Nữ Đế, với Nhị Ngưu vừa phấn chấn vừa chờ mong, cùng nhau rời khỏi đại điện.

Mà trong đại điện, Ninh Viêm trơ mắt nhìn bóng dáng Hứa Thanh rời đi, muốn đi theo, hoặc là định hỏi bọn hắn nói chuyện gì...

Nhưng ở bên cạnh mẫu hậu, y không dám tự tiện rời đi.

"Viêm Nhị, viết một đạo thánh chỉ."

Trong lúc lòng Ninh Viêm hướng ra bên ngoài, giọng nói bình tĩnh của Nữ Đế vang vọng.

Ninh Viêm lập tức nghiêm nghị, cúi đầu đồng ý.

Cứ như vậy, năm ngày trôi qua.

Hứa Thanh và Nhị Ngưu đã tìm được Ngô Kiếm Vu vẫn luôn ở lại trong Hoàng Đô nhân tộc, sau khi mượn nhờ kinh nghiệm của gã ấp ra hai con chuột nhỏ màu vàng, bọn hắn mang và...

Một phong thánh chỉ từ nhân tộc truyền ra, thông báo cho toàn bộ Đông giới Vọng Cổ.

Sắc phong Phong Lâm Đào, là Sát Vũ Thiên Hầu của nhân tộc.

Đồng thời liệt kê công tích.

"Bỏ gian tà theo chính nghĩa, báo cáo tình báo cơ mật của Thánh địa, van hồi tổn thất to lớn cho nhân tộc tal"

"Bản thân dũng mãnh, không đội trời chung với Thánh địa, hận thấu xương tất cả tộc nhân Ma Vũ tộc, một mình chém giết hơn trăm tên Ma Vũ thánh địa muốn âm thầm xông vào!"

Thánh chỉ này vừa ra, Đông giới Vọng Cổ lập tức chấn động.

Trong nháy mắt, Phong Lâm Đào đã bị Đông giới chú ý, các tộc nhao nhao điều tra.

Nhưng hiển nhiên đấy không phải là điều gã mong muốn... Trường hợp trong nháy mắt tỏa ánh sáng rực rỡ và trở thành tiêu điểm thế này, khiến gã rất bất an. Mà càng làm cho gã bất an, là trong một tháng sau đó, sự tình phát triển càng ngày càng kinh người.

Giữa nhân tộc và Ma Vũ thánh địa, suốt một tháng này, trong những trận chiến quy mô nhỏ thì số lân nhân tộc chiến thắng lập tức nhiêu hơn, thậm chí một số bố cục chiến tranh của Thánh địa, nhân tộc đều có sự hiểu biết.

Mà mỗi một lần, Nhân Hoàng đều sẽ khen thưởng Phong Lâm Đào.

Thậm chí bảo vệ gã, an bài không ít thân vệ thể hiện sự coi trọng.

Hành vi như vậy, tin tức như thế, không có khả năng Ma Vũ thánh địa không biết.

Nhưng hết lần này tới lần khác chỉ có bản thân Phong Lâm Đào hiểu được, những tình báo về bố cục chiến tranh đó, bản thân gã vốn không biết, thì làm sao có thể báo ra...

Thế nhưng theo thời gian trôi qua, rất nhanh một màn khiến Phong Lâm Đào càng kinh hãi hơn xuất hiện.

Đó là phong Vương!

Dưới sự chiếu rọi của trận pháp tuyệt thế trên bầu trời, bên phía Thánh địa có thể thấy được rõ ràng...

Bên ngoài Hoàng Đô nhân tộc, chỗ ngoại ô hoang vắng, tất cả tộc nhân Thánh địa bị nhân tộc bắt làm tù binh, quỳ rậm rạp ở nơi đó, không dưới vạn người.

Phong Lâm Đào thì mặc áo bào Thiên Hậu, đứng trước những tù binh này.

Giọng nói của Nữ Đế vang vọng thiên địa.

"Phong ái khanh, tuy ngươi không phải nhân tộc, nhưng lại trung thành tuyệt đối với nhân tộc, tràn đây thành tâm thành ý, chiến công hiển hách, cho nên hôm nay sắc phong ngươi làm Sát Vũ Thiên Vương!"

"Trẫm biết ái khanh hận Ma Vũ thánh địa tận xương, lần này phong Vương, chính là dùng máu của Ma Vũ để chúc mừng Thiên Vương ái khanh ngươi, ngươi có thể tùy ý tàn sát!"

Vạn chúng chú mục.

Bên Thánh địa đang nhìn, bên phía nhân tộc đang ngóng, Hứa Thanh và các tộc đều đang quan sát.

Còn có Nhị Ngưu, trong ánh mắt tràn đầy vẻ chờ mong và phấn chấn.

Đáy lòng Phong Lâm Đào run rẩy, nhưng trên mặt không dám lộ ra chút nào, ngược lại tràn đầy vẻ vô cùng kích động, giống như hoàn toàn cảm động, cúi đầu thật sâu vê phía hoàng cung, lớn tiếng mở miệng.

“Tạ bệ hạ thành toàn!"
Bình Luận (0)
Comment