Chương 2284: Mồi câu tự chế (1)
Chương 2284: Mồi câu tự chế (1)Chương 2284: Mồi câu tự chế (1)
Chuong 2284: Moi cau tu che (1)
Phong Lâm Đào, được phong Vương tại nhân tộc!
Việc này gây nên gợn sóng không nhỏ, thật sự là trong khoảng thời gian này, số lần nhân tộc chiến thắng với Ma Vũ thánh địa rất nhiều.
Trong lúc đó có một số chiến thắng, dường như là do tin tức tình báo bị rò rỉ.
Mặt khác, đối với tin tức ve cường giả trong Ma Vũ thánh địa, phảng phất nhân tộc cũng rõ như lòng bàn tay, thậm chí quan hệ nhân mạch bên trong cũng đều tìm tòi rõ ràng.
Khiến cho Ma Vũ thánh địa cảm nhận được áp lực.
Còn có bố cục chiến lược của các trận chiến.
Điểm này, nhân tộc cũng nắm giữ chủ động.
Mà điều khiến cho Ma Vũ thánh địa cảm thấy đau đầu nhất, là ám tử bi loại bol
Từ khi hai bên giao chiến đến nay, Ma Vũ thánh địa đã âm thâm điều động ám tử xâm nhập vào trận pháp, có người thiên về tử sĩ, lựa chọn trực tiếp ra tay.
Có người thì là ẩn núp.
Mà tất cả mục đích, đều là muốn phá hư đại trận tuyệt thế.
Việc này rất lớn, cho nên vì thế mà Ma Vũ thánh địa chuẩn bị kế hoạch và trình tự kỹ càng.
Nhưng trong khoảng thời gian này, đa số người ẩn núp bị lộ ra.
Tất cả những điều này... Đều xuất hiện trước sự kiện Phong Lâm Đào được phong hầu, sau đó lại càng diễn càng kịch liệt hơn, cho đến hôm nay gã được phong Vương, đạt đến đỉnh phong.
Nhưng nếu chỉ là như vậy, kỳ thật cũng không cách nào chứng minh tác dụng cùng giá trị của Phong Lâm Đào, dù sao trong này có rất nhiều chuyện, trong lòng Ma Vũ thánh địa biết rõ lấy thân phận Phong Lâm Đào đã từng thì không có khả năng biết được.
Chỉ là... thời khắc phong Vương, hàng vạn tù binh từ Thánh địa bị huyết tế để chúc mừng, chuyện này đối với Ma Vũ thánh địa mà nói, cũng quá lớn.
Hơn vạn tù binh đó đều có thân nhân của mình, có đạo lữ của mình, có đồng môn cùng bằng hữu, xét ra thì không chỉ ảnh hưởng gấp chục gấp trăm lần.
Nếu bọn họ chết trận trên chiến trường thì cũng đành, tộc nhân của Ma Vũ thánh địa dù bi thương nhưng sẽ không nhấc lên phẫn nộ kịch liệt, mà một khi bị huyết tế trước mặt mọi người...
Điều này sẽ lập tức khơi dậy thù hận của tất cả tộc nhân trong Ma Vũ thánh địa!
Nhưng trận pháp tồn tại, khiến cho tù binh nhân tộc ở Ma Vũ thánh địa cực ít, cho nên muốn dùng phương pháp tương tự để trả thù, giống như một quyền đánh vào lớp bông, cảm giác bất lực.
Cho nên, huyết tế trước mặt mọi người, càng làm tăng thêm sự phẫn nộ của tộc nhân Ma Vũ thánh địa.
Mà Phong Lâm Đào thân là người chấp hành, cùng với chuyện này là vì chúc mừng cho chính gã được phong Vương, sẽ trực tiếp trở thành mục tiêu thống hận của tất cả tộc nhân trong Ma Vũ thánh địa!
Cho nên, khi lời nói của Nữ Đế truyền ra, khi Phong Lâm Đào kích động tạ ơn, bên ngoài trận pháp tuyệt thế, Thánh địa nổ vang, từng đạo thần niệm từ bên trong bộc phát khóa chặt khu vực trận pháp này.
Lửa giận ngập trời, sát ý bốc lên trước đó chưa từng có!
Bất kể thông minh hay không, bất kể lựa chọn như thế nào, việc này... Deu khó giải.
Bởi vì đây là quyết định của nhu cầu, đây là dương muul Như liệt hỏa, quét ngang thiên địa.
Khiến suy nghĩ của Phong Lâm Đào bốc lên kịch liệt.
Tính cách gã vốn xảo trá, tự nhiên không phải kẻ ngu dốt, sự tình trong khoảng thời gian này sớm đã khiến nội tâm gã lo âu, nhất là bây giờ... Mặc dù mặt ngoài gã kích động, nhưng đáy lòng đã sớm hoảng loạn không chịu nổi.
Đây vốn không phải là âm mưu gì, cho nên gã hiểu rất rõ ý nghĩa của chuyện này.
"Đây là muốn ép ta không có bất kỳ đường lui nào!"
"Để cho ta triệt triệt để buộc chặt cùng với nhân tộc...
"Mà đây chỉ là một trong số đó, vị Nữ Đế kia, còn có mục đích thứ hai..."
"Hiển nhiên là nàng muốn gia tăng giá trị của ta, càng nuôi càng béo, ít nhất là muốn cho đại đa số tộc nhân của Ma Vũ thánh địa hận ta đến cực hạn." "Nhu vay cho du la cao tang cua Ma Vũ thánh địa biết được ta bị oan uổng, cũng nhìn ra vấn đề, dù sao rất nhiều tình báo ta cũng không biết!!"
"Nhưng... Nếu đại đa số tộc nhân Ma Vũ thánh địa đều hận ta thấu xương, như vậy trên thực tế, oan uổng hay không đã không còn trọng yếu."
"Ta thành bia ngắm... Đối với Thánh địa mà nói, cứ đổ hết trách nhiệm lên trên người của ta, càng có thể kích phát tộc nhân điên cuồng cùng tăng chiến ý, có lợi đối với cuộc chiến này."
"Mà đối với nhân tộc mà nói, cũng tương tự như thế, bởi vì nếu ta hấp dẫn vô tận cừu hận của một phương Thánh địa, tự nhiên cũng biến thành lợi thế của nhân tộc."
"Một khi nhân tộc thất bại trong chiến tranh, chỉ cần giao ra ta, là có thể thu hoạch lợi ích khác!"
"Dù sao, nhân tộc đã đẩy ta tới cực hạn, sát ý của Thánh địa đối với ta càng vượt qua tất cả."
"Cho dù cao tâng Ma Vũ thánh địa biết rõ trong lòng, có điều không muốn, nhưng dưới tâm tình cùng dư luận của tộc nhân, cuối cùng nhất định thuận nước đẩy thuyền, tán đồng việc này."
"Thật tàn nhẫn!"
"Nhân tộc cũng tốt, Thánh địa cũng được, đều là một đám người đa mưu túc trít"
Trong lúc suy nghĩ, Phong Lâm Đào vẫn duy trì vẻ kích động trên mặt, nhìn về phía Thánh địa bên ngoài trận pháp, lại nhìn về phía hoàng cung của nhân tộc, cuối cùng trong lòng quyết định, giơ tay hướng về phía tù binh Ma Vũ, bỗng nhiên nhấn một cái.
Tu vi bộc phát!
Thiên địa nổ vang, trong trận pháp, một phần tu sĩ Ma Vũ bị trấn áp, thân thể tan vỡ, hình thân đều diệt!
Bên ngoài trận pháp, bên phía Ma Vũ thánh địa thấy vậy, nhao nhao gào thét. Hai mắt Phong Lâm Đào đỏ đậm, bày ra bộ dáng khát máu, dưới sự chú ý của nhân tộc, gã đi về phía trước, giết chóc... lại triển khai.
Theo cái chết của tù binh, theo máu tanh mịt mù, trông Phong Lâm Đào giống như rất hưởng thụ, nhìn chúng tu sĩ Thánh địa ngoài trận pháp, từng người đều sợ vỡ mật.
Bọn họ trơ mắt nhìn tộc nhân tử vong, bên trong có trưởng bối của bọn họ, có đồng môn, có con nối dõi... Mà loại tử vong này là không có thể diện, cũng rất tàn nhẫn.
Nhưng đây là chiến tranh, không liên quan đúng hay sai.
Từ lúc Thánh địa giáng lâm và mở ra trận chiến xâm lấn, cũng đã quyết định lập trường của hai bên.
Không phải ngươi chết, thì chính là chết!
Cho nên nhân tộc lạnh lùng ngóng nhìn, các tộc cũng như vậy, Hứa Thanh không ngăn cản, Nhị Ngưu thì liếm môi.