Người dịch: Whistle
Đáng tiếc là những gương mặt trong doanh địa này đều là những gương mặt quen thuộc, mặc dù xuất hiện thêm một chút người xa lạ, nhưng đa phần đều là lĩnh dân của ông ta.
Không làm rõ được thì ông ta cũng lười tra đến cùng. Bên ngoài cho rằng là tinh nhuệ thì cứ tiếp tục để cho sự hiểu lầm mỹ lệ này tiếp tục là được.
Huống chi, truyền ngôn cũng không phải hoàn toàn không có chỗ tốt, ít nhất cũng có thể dọa cho những kẻ nhìn lén sợ hãi, giảm thiểu rất nhiều phiền toái không cần thiết.
Mấy trăm lính tinh nhuệ + một vị Thần tiễn thủ nắm giữ Đại Địa Chi Hùng đã đủ để làm cho vô số trung tiểu quý tộc phải cảm thấy kiêng kị rồi.
Hudson nhận lấy cung tiễn liền lập tức phát hiện ra không giống bình thường. Cung tiễn bình thường đều được làm từ gỗ và da trâu, mà cây cung được tộc Tinh Linh đặc chế này lại dùng sợi đằng thần bí và gân của Ma thú làm tài liệu chính.
Cài tên thử một lần, Hudson kinh ngạc phát hiện ra, mình đã dùng gần hết lực khí toàn thân mà cũng không thể kéo căng cây cung này.
Một tiếng “sưu” vang lên, mũi tên xuyên qua một gốc cây đại thụ ở ngoài hai trăm thước rồi tiếp tục bay thêm mười mấy mét nữa, cắm vào một tảng đá lớn.
Uy lực đúng là rất mạnh, đáng tiếc là quá hao phí thể lực. Công kích có cường độ mạnh như vậy, cho dù khi Hudson bật hack cũng không bắn được mấy mũi tên.
“Đúng là một cây cung tốt, đáng tiếc là mũi tên chẳng ra sao cả, nếu không thì còn có thẻ phát huy được uy lực lớn hơn nữa!”
Hudson có chút lúng túng cảm khái nói. Không thể kéo căng cây cung này chắc chắn là vì chất lượng của mũi tên này không tốt, không thể nào là do một vị “Thần cung kỵ sĩ” như hắn yếu được.
“Cũng đã rất tốt rồi, xem ra cây cung này thật sự rất thích hợp với con. Có nó ở bên cạnh, chỉ cần không cho địch nhân cơ hội tới gần, dù là Đại kỵ sĩ cũng không thể cản nổi mấy mũi tên.”
“Nhớ phải chăm sóc con Đại Địa Chi Hùng kia cho tốt, nó chính là trợ thủ mạnh nhất của con. Chỉ cần trải qua ấu niên kỳ, sức chiến đấu liền mạnh hơn rất nhiều Bạch Ngân Kỵ Sĩ; nếu như may mắn bồi dưỡng đến trưởng thành, con chính là Kỵ sĩ mạnh nhất trên đại lục này.”
“Nếu như thật sự có một ngày như vậy, chúng ta liền có thể tái tạo vinh quang của gia tộc, trở lại hàng ngũ trung đẳng quý tộc, thậm chí có hi vọng giống như gia tộc Dalton......”
Nghe xong những mà phụ thân nói, Hudson bất đắc dĩ phát hiện ra sự kỳ vọng dành cho gấu con của ông ta còn lớn cả sự kỳ vọng danh cho mình.
Trên lý luận mà nói thì chuyện này không sai. Trong tình huống bình thường, Đại Địa Chi Hùng muốn bước vào giai đoạn trưởng thành cũng cần phải hơn hai trăm năm, nhưng chỉ cần chịu bỏ tiền thì khoảng thời gian này còn có thể rút ngắn.
Nếu như không thể rút ngắn thời gian trưởng thành thì ký kết khế ước với ấu thú làm gì khi biết giai đoạn trưởng thành của nó dài đằng đẵng như vậy.
Trùng hợp là lãnh đị mà Hudson lựa chọn lại thích hợp với việc kiếm tiền ngắn hạn, bị hiểu lầm là vì bồi dưỡng Đại Địa Chi Hùng cũng không có gì kỳ quái.
Không có người quấy rối là bởi vì ma thú cấp càng cao thì muốn rút quá trình sẽ càng khó, phải dùng rất nhiều thứ mà có tiền cũng không mua được .
Trong mắt của đại đa số người, còn chưa đợi được Đại Địa Chi Hùng trưởng thành thì Hudson đã đi đời nhà ma rồi. Một con gấu không bị khế ước ràng buộc thì sẽ không tiếp tục bán mạng cho gia tộc Koslow.
“Phụ thân, vấn đề này để sau rồi mới thảo luận đi! Việc cấp bách hiện giờ là chúng ta phải mau chóng chạy tới lãnh địa, khôi phục sản xuất khoáng sản.” Hudson bình tĩnh hồi đáp.
So với những quý tộc khác, hắn có vốn liếng để bình tĩnh. Sản xuất lương thực phải mất một mùa mới có thể thu hoạch, nhưng lấy quặng nấu sắt thì chỉ cần khôi phục sản xuất trong mười ngày nửa tháng liền có lợi ích chảy vào.
Muối, sắt, lương thực, vải vóc đều là hàng hóa mà đại lục này công nhận, có lẽ là ở phương diện giá cả vẫn còn có biến động, nhưng tuyệt đối không có chuyện không bán được.
Wright cùng Ryton là hai quận bị tàn phá nhiều nhất, trong tương lai một khoảng thời gian rất dài đều sẽ gặp phải tình huống không đủ sức lao động.
Các lãnh chúa muốn khôi phục sản xuất nông nghiệp thì đương nhiên phải mua sắm công cụ sản suất càng nhiều và càng tân tiến hơn, để bù đắp cho tình trạng không đủ sức lao động, việc nông cụ đồ sắt sẽ thay thế cho nông cụ truyền thống trên quy mô lớn chỉ còn là vấn đề thời gian.
Cơ hội phát tài đã gần ngay trước mắt, Hudson không muốn bỏ lỡ.
“Ừm!”
“Bất quá một mình con đi tới lãnh địa là được. Dựa vào thanh danh Thần tiễn thủ của con cộng thêm hư danh tư binh của gia tộc, chắc là sẽ không có người nào nghĩ quẩn.”
“Nhưng hai tên xui xẻo là Berio và Guarente thì khác. Phụ mẫu mất sớm, gia nghiệp lại bị phản quân cướp hết.”
“Bây giờ lại có không ít người đang nhìn chằm chằm hai đứa nó, nếu như gia tộc không ra tay giúp đỡ một chút, sợ là không bao lâu nữa bọn nó sẽ chết oan chết uổng, lãnh địa cũng bị người ta chiếm đoạt.”
“Sau đó còn phải giúp đỡ con xây dựng lãnh địa, về phương diện thuế ruộng, mạch của chúng ta đã không còn năng lực để giúp đỡ cho hai đứa nó quá nhiều, nhưng vũ lực thì lại ắt không thể thiếu.”
“Ta sẽ dẫn người qua đó nhìn xem, đợi khi hai vị huynh trưởng của con trở về, trong vòng mấy năm sau đó đều sẽ thường trú ở quận Ryton.”
“Những chi nhánh khác của gia tộc cũng sẽ phái người tới đó, trước khi hai đứa nó bồi dưỡng được tư quân thì sẽ ít nhất là 8 vị kỵ sĩ của gia tộc sẽ thường trú ở quận Ryton.”
“Nếu như con gặp phải chuyện phiền phức thì cũng có thể đi cầu viện. Bất quá lấy uy danh của con ở tỉnh Đông Nam thì chắc là xác xuất xảy ra chuyện cũng không lớn.” Nam tước Redman ra vẻ vui mừng nói.
Con trai có năng lực, tự mình đánh giang sơn, không cần người làm cha như ông ta lo lắng, chuyện này đã đủ để Nam tước Redman hãnh diện khi chém gió với những người bạn cũ rồi.