Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 1061 - Chương 1061 - Tách Ra

Chương 1061 - Tách Ra
Chương 1061 - Tách Ra

Người dịch: Whistle

"Hai vị hãy tỉnh táo một chút, có muốn tách ra hay không là chuyện nội bộ của các vị, người ngoài như chúng tôi không tiện can thiệp.”

“Nhưng có một chuyện các vị nhất định phải nghĩ kỹ, hiện giờ đại quân dị tộc đã tiếp cận, Vương quốc Warhammer đang trong tình trạng nguy cấp.”

“Chỉ tính riêng quân đội của Thượng Cổ Di tộc thôi là đã đủ mệt rồi, nếu như Tộc Tinh Linh cũng xuất binh thì sẽ càng phiền phức hơn.”

“Vào thời khắc mấu chốt này, chúng ta cần phải tạm thời vứt bỏ mâu thuẫn, đoàn kết cùng nhau vượt qua cửa ải khó khăn.”

“Nếu như không làm được, vậy thì các vị có thể đánh cược một ván, xem thử đại quân dị tộc có thủ hạ lưu tình với các vị hay không!”

“Mặc cho có tranh chấp lợi ích lớn cỡ nào thì trước tiên cũng phải còn sống trước đã. Các vị cứ suy nghĩ cho thật kỹ đi, thời gian còn lại của chúng ta đã không nhiều nữa."

Bá tước Gustavo cố gắng khuyên.

Làm sứ thần của Vương quốc Alpha đang thường trú ở Vương quốc Warhammer, hiện giờ Gustavo đang mang theo nhiệm vụ trên người. Vương quốc Warhammer sống hay chết không quan trọng, quan trọng là phải tranh thủ thời gian cho quốc gia mình.

Chỉ cần những người trước mắt này có thể nhiều kiên trì thêm một ngày thì Vương quốc Alpha sẽ có thể thêm một ngày để chuẩn bị. Trong bối cảnh này, ông ta đương nhiên sẽ không muốn nhìn thấy cục diện huyên náo túi bụi như vậy.

"Bá tước Gustavo, nói thì không sai, nhưng có một chút vấn đề nếu như hiện giờ nói không rõ ràng, vậy thì sau này sẽ càng không thể nói rõ ràng.”

“Vấn đề khác thì không nói, sau khi chia ra ai làm Quốc vương?”

“Cũng không thể để hai nhà chúng tôi tiếp tục chung chủ nha?”

“Được rồi, bọn ta sẽ rộng lượng một chút. Nể tình các ngươi bị thiệt hại nặng nề trong cuộc chiến với thú nhân, nên bọn ta sẽ để cho Quốc vương bệ hạ đi theo các ngươi luôn.”

“Dù sao đại đa số lãnh địa của vương thất cũng đều tập trung ở khu vực Đông bộ, vậy cứ trực tiếp chia theo địa vực là được, không cần phải tiếp tục xoắn xuýt trong vấn đề này."

Nguyên soái Borg nói với mặt ghét bỏ.

Cùng lắm là bị hạ bậc từ Vương quốc xuống thành Công quốc thôi, chỉ cần có thể vứt bỏ được gã báo thủ Joseph II này, trả giá một chút cũng là đáng.

Các quý tộc Tây bộ không muốn Joseph II làm Quốc vương, nhưng không có nghĩa là các quý tộc Đông bộ sẽ hoan nghênh ông ta.

Trong cuộc chiến với Thú nhân lần trước, Vương quốc Alpha và Công quốc Mosey đều giao quân đội vào tay của những tướng lĩnh tài năng nhất, chỉ có Joseph II, vì chơi cân bằng chính trị, chạy đi ngự giá thân chinh.

Quốc vương đích thân mang binh ra chiến trường cũng là trạng thái bình thường ở đại lục Aslante, chưa nói tới là chuyện tốt hay xấu.

Nhưng khi đánh thua thì khắp nơi đều có vấn đề. Một kẻ thất bại toàn tập như Joseph II đương nhiên sẽ trở thành người không được hoan nghênh nhất rồi.

Muốn đùn đẩy trách nhiệm cũng không được, chủ soái là do ông ta đoạt lấy, mệnh lệnh cũng là do đích thân ông ta đưa ra, ông ta đương nhiên là phải gánh chịu trách nhiệm thất bại.

"Nguyên soái Borg, lời không thể nói như vậy. Hệ thống chính trị của bọn ta đã trưởng thành rồi, ban ngành chính phủ đã ổn định, thiếu ai cũng có thể vận hành bình thường, so ra thì các ngươi càng cần có bệ hạ chủ trì đại cục hơn.”

“Dù sao chúng ta cũng là bạn cũ nhiều nhiều năm, làm sao bọn ta có thể chiếm tiện nghi vào lúc này được chứ?”

“Bệ hạ, ngài không cần phải lo. Lãnh địa của Vương thất là có thể trao đổi, chỉ cần chuyển đổi một lần là xong, hơn nữa còn thuận tiện giải quyết luôn vấn đề xung đột cương vực hiện giờ...."

Lời nói của Tể tướng Gaye làm cho đám người trợn tròn mắt. Nói nửa ngày, tâm điểm mâu thuẫn của hai đại trận doanh Vương quốc Warhammer đã biến thành "không cần Quốc vương".

Một vị Quốc vương có thể bị ghét bỏ đến mức này, Joseph II cũng xem như là khơi dòng lịch sử. Đừng nói gì nữa, trực tiếp thoái vị đi!

Nghĩ lại những hành động trong vòng mấy năm này của Joseph II, ngay cả phe Vương thất cũng chẳng nói được gì.

Nếu không phải vì ông ta khư khư cố chấp, với thực lực của Vương quốc Warhammer, cũng sẽ không bị thua thảm như vậy trong cuộc chiến.

Nếu như đưa ra phản ứng tích cực ngay từ đầu, bọn họ hoàn toàn có hi vọng bảo vệ được đại bộ phận cương vực trong Vương quốc không bị chiến hỏa càn quét.

Các quý tộc Đông bộ hận Joseph II chỉ huy bậy bạ, hại bọn họ mất đi quê nhà; Các quý tộc Tây bộ hận ông ta vì duy trì cân bằng chính trị mà lấy liên quân của họ ra làm bia đỡ đạn.

Lúc đầu xảy ra chuyện như vậy thì ông ta nên chủ động đứng ra nhận lỗi gánh chịu trách nhiệm rồi thoái vị để hóa giải mâu thuẫn trong nước. Đáng tiếc, Joseph II vẫn thích chiếm lấy cái vị trí này không chịu nhường ra.

Trong công cuộc tái kiến thiết sau này, Joseph II tiếp tục làm theo chiến lược cân bằng của bản thân, phát huy chiến lược này đến cực hạn, làm cho ngay cả những người theo phe Vương thất cũng không nói được gì.

Renato và Gustavo liếc mắt nhìn nhau, hai người đều lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ. Mời Quốc vương thoái vị cũng là một chuyện tối kỵ.

Không phải là vì lo lắng đắc tội với Joseph II, chủ yếu là đang cân nhắc ý nghĩa của lão đại mình. Nhỡ đâu vì chuyện này mà làm cho mình bị lão đại nhớ thương thì sẽ rất tồi tệ.

Nếu như có thể né tránh, bọn họ không ngại rời đi rồi đóng sập cửa lại. Tiếc rằng thế cục trên chiến trường cần bọn họ ra mặt hòa giải mâu thuẫn nội bộ của Vương quốc Warhammer, cho dù biết là nhúng tay vào loại chuyện này sẽ không có kết quả tốt, nhưng hai người cũng chỉ có thể cắn răng tiến lên.

"Bệ hạ, việc này ngài thấy thế nào?"

Bá tước Renato tức giận hỏi.

Làm Quốc vương làm đến mức này, cũng coi như là một kỳ tích. Renato vô cùng hoài nghi, nếu cứ tiếp tục để cho Joseph II tiếp tục giày vò, ông ta có thể mang bản thân lên đoạn đầu đài.

Bình Luận (0)
Comment