Người dịch: Whistle
Đương nhiên, khả năng cao hơn là sẽ chết bất đắc kỳ tử. Sau khi thời đại của Giáo Đình kết thúc, trên đại lục Aslante vẫn chưa xuất hiện tiền lệ xử quyết Quốc vương.
"Hừ!"
Sau khi hừ lạnh một tiếng, Joseph II vỗ bàn một cái rồi nói: "Chẳng phải các ngươi đã sắp xếp xong hết rồi sao, còn hỏi ta để làm gì?”
“Không phải là muốn ta thoái vị sao, chỉ cần có thể duy trì được sự đoàn kết của Vương quốc, ta nhượng bộ thì có làm sao!"
Nếu là trước đây, nhưng lời này nhất định có thể cảm động lòng người, tiếc là hiện giờ đã là hai phái liên hợp ép vua thoái vị, chuyện này sớm đã không còn đường lùi.
"Nếu đã vậy, vậy thì để cho đại vương tử và nhị vương tử kế vị đi!”
“Để cho công bằng, vương thất lĩnh sẽ bị chia ra làm hai, chúng ta sẽ dùng phương pháp rút thăm để quyết định xem vị vương tử nào đảm nhiệm quân chủ ở bên nào."
Nguyên soái Borg nói với giọng điệu lao tâm lao lực quá độ.
Không có chuyện nào tàn khốc hơn chuyện tự tay hủy diệt Vương quốc mà bản thân đã phấn đấu hơn nửa đời người. Nhưng đã đến tình trạng này rồi, tách ra chính là lựa chọn tốt nhất.
Trong nội chiến trước đó, song phương đều đã dính máu của đối phương, miễn cưỡng ngồi chung một chỗ chỉ làm mâu thuẫn trở nên càng gay gắt hơn mà thôi.
Trực tiếp chia ra, có thêm Vương thất lĩnh làm vật giảm xóc, song phương mới có cơ hội để tỉnh táo suy nghĩ xem như đối phó với cuộc xâm lược của dị tộc như thế nào.
"Tốt!"
"Tốt!"
...
Những tiếng hô tốt lần lượt vang lên đã làm cho Joseph II bị té xỉu tại chỗ.
Đám người bị dọa đến mức phải vội vàng gọi Mục sư tới cứu chữa. Quốc gia theo hình thức đầu tư cổ phần tách ra ở riêng thì sao, nhưng nếu như ép chết Quốc vương thì sẽ gặp phiền phức rất lớn.
Về mặt bản chất thì việc song phương lựa chọn hai vị vương tử kế vị chính là vì bị tránh khỏi bị bêu danh "Loạn thần tặc tử ". Nếu như Joseph II chết ở chỗ này thì xem như toi công bận rộn rồi.
Cũng may Joseph II chỉ là lửa giận công tâm, sau khi được Mục sư cứu chữa đã nhặt về một cái mạng. Chỉ là toàn bộ cơ thể và tâm linh đều bị trọng thương, đã không còn dáng vẻ hăng hái như xưa nữa.
...
Tin tức về việc Vương quốc Warhammer bị tách ra làm hai được truyền ra ngoài rồi nhanh chóng làm chấn động cả đại lục Aslante. Mặc dù vẫn còn giữ lại được tên tuổi, hai bên đều tự nhận mình là chính thống, nhưng tất cả mọi người đều biết rõ, lại có một Vương quốc bị suy sụp.
"Đông Vương quốc Warhammer", "Tây Vương quốc Warhammer", nghe tên liền biết đây là kết quả thỏa hiệp giữa hai bên rồi.
Nếu là vào thời kỳ bình thường thì các quốc gia nhân tộc đã nhúng tay can thiệp rồi! Chơi bốc đồng như vậy, đem vương quyền đặt ở chỗ nào rồi?
Cho dù những người kế thừa vương vị vẫn là Vương thất Warhammer, nhưng tất cả mọi người đều biết rõ, khả năng cao là hai vị tân vương chiếu mới này bị cướp quyền là chuyện như đinh đóng cột.
Muốn giãy dụa cũng không có cơ hội, vốn liếng của vương thất đã bị Joseph II tiêu sạch cả rồi. Với chút ít lực lượng còn sót lại kia, có thể giữ được truyền thừa của vương thất đã là được mọi người nể tình rồi.
Hudson không biết quân chủ của các quốc gia nghĩ như thế nào, dù gì thì hắn vẫn rất hài lòng về thế cục ở Vương quốc Warhammer hiện giờ.
Có đôi khi "1+1" không có nghĩa là bằng 2, sau khi hai tập đoàn lợi ích có mâu thuẫn gay gắt được tách ra thì giảm bớt cơ hội hố lẫn nhau, hơn nữa còn có thể phát huy được càng nhiều tác dụng trên chiến trường.
Sau này đều phải bảo vệ lợi ích của riêng mình, hắn không sợ bọn họ không dụng tâm. Ngay cả khi Vương quốc Warhammer bị thất thủ thì vẫn còn có rất nhiều pháo đài quý tộc tiếp tục giữ vững.
Thượng Cổ Di tộc chỉ là một cách gọi chung, trong nội bộ Thượng Cổ Di tộc rốt cuộc có bao nhiêu chủng tộc, sợ rằng chỉ có bọn chúng mới biết được.
Nhiều người thì sẽ có nhiều việc, huống chi còn là một liên minh đa chủng tộc. Lúc đánh thiên hạ, bọn chúng còn có thể vì lợi ích mà cùng nhau phấn đấu, nhưng đợi đến khi có thành quả cũng là lúc liên minh sụp đổ.
Không phải chủng tộc này cũng đều có hùng tâm tráng chí. Hầu hết Thượng Cổ Di tộc đều chỉ muốn lấy được một mảnh đất để sinh tồn, không hề muốn tranh đoạt bá quyền của đại lục.
Không phải là những người này không ôm chí lớn, mà là vì nhân khẩu của chủng tộc có hạn. Đặc biệt là những tộc nhỏ chỉ có mấy vạn nhân khẩu kia, kêu bọn hắn đi tranh bá đại lục, đừng nghĩ rằng người nào cũng là tộc Cự Long.
Theo Hudson, chỉ cần Vương quốc Warhammer cầm cự được đợt tấn công đầu tiên thì trong nội bộ Thượng Cổ Di tộc sẽ bị chia rẽ.
Sau khi nhận ra nhân tộc khó đối phó, một vài chủng tộc không có dã tâm sẽ quyết định buông tay, chuyển từ tấn công thành thanh lý hậu phương.
Đối với Vương quốc Alpha thì việc thiếu một kẻ địch là đã có thêm một phần thắng. Cho dù chỉ là một vài chủng tộc nhỏ, nhưng không chừng lại có thể phát huy ra tác dụng vượt bậc trong thời khắc quyết định.
Hudson đứng trên đình lâu nhìn xem đám kỵ sĩ thay phiên nhau khiêu chiến Ma thú trên lôi đài, lại nhìn về phía đám người bên dưới đang reo hò, hắn đột nhiên cảm thấy việc mở một cái "Đấu thú trường" cũng là một ý tưởng hay.
Chờ đến khi Kỵ sĩ trong lãnh địa mình khiêu chiến xong rồi thì còn có thể buông lỏng hạn chế, dùng khẩu hiệu: ai có đánh phục Ma thú thì sẽ là của người đó, để hấp dẫn kỵ sĩ ở bên ngoài tới đây khiêu chiến.
Không chỉ có thể bán vé vào cửa, mà còn có thể thu thêm một chút phí báo danh.
Dù sao những con Ma thú còn sót lại trong đấu trường cũng đều là những con thú rất ngoan cố, không dễ bị thần phục như vậy, dù có đánh thắng thì khả năng cao cũng sẽ uổng công mà thôi.