Người dịch: Whistle
Vận chuyển khó thì không nói, còn dễ phát sinh đủ loại chuyện ngoài ý muốn. Cho dù có thể tiếp nhận được một lượng lớn nạn dân, nhưng sau khi đi bộ xuyên qua lộ trình hơn mấy ngàn dặm, thậm chí là hơn vạn dặm, chỉ có một số ít là có thể bình an được đến Sơn Địa Lĩnh.
Có rất nhiều nạn dân sẽ bị ngã xuống ở giữa đường, hoặc là đi nương tựa những chủ nhân mới dọc đường. Phàm là có lựa chọn, đâu ai đần độn đến mức đi bộ một quãng đường xa để tới đây chứ?
Không nghĩ cho bản thân cũng nên nghĩ cho người thân trong gia đình. Tuyệt đại đa số người già và trẻ em đều sẽ không thể chịu được những cuộc di dân đường xa như thế này.
So ra thì việc đi đường biển sẽ càng đáng tin hơn một chút. Mặc dù tỉ lệ tử vong đường biển vẫn luôn ở mức cao, nhưng ít nhất là nó còn thấp hơn việc di chuyển bằng đường bộ.
"Xin Bá tước đại nhân yên tâm, chúng tôi sẽ nắm chặt tiến độ công trình, dự tính là vào cuối tháng sau, chiếc quân hạm này sẽ có thể xuống nước.”
“Nếu như quá trình lắp ráp quân hạm này được diễn ra suôn sẻ, thời gian vận chuyển Ma Tinh pháo không gặp phải trở ngại, đại khái là khoảng hai tháng sau là sẽ có thể hoàn thành việc lắp đặt.”
“Còn quá trình khắc hoạ Ma pháp trận thì cần người bên Học viện pháp thuật hỗ trợ, và không thể xác định được khoảng thời gian này.”
“Mặt khác, bởi vì thời gian khởi công của những chiếc quân hạm sau sẽ trễ hơn một chút, trước mắt chỉ vừa mới hoàn thành xong phần long cốt, nên thời gian hoàn thành dự kiến sẽ phải trễ hơn 1 tháng.”
“Nhưng ngài Bá tước có thể yên tâm, chúng tôi sẽ dốc hết toàn lực để thi công, cố gắng hoàn thành trong thời gian sớm nhất có thể."
Sears tiên sinh lập tức cam đoan.
Ngoài vẻ tự tin ra, trên hai đầu lông mày còn xen lẫn một tia sợ hãi. Toàn bộ công nhân trong xưởng đóng tàu đã rất nỗ lực rồi, nhưng vẫn không thể làm cho lãnh chúa lão gia hài lòng.
Từ việc thường xuyên phái người tới đây hối thúc, Sears biết là lãnh chúa lão gia rất xem trọng chuyện này, y sợ là tiến độ chế tạo không đạt tới yêu cầu của lãnh chúa lão gia.
"Ừm!”
“Đẩy nhanh tốc độ đồng thời cũng phải cam đoan chất lượng của quân hạm. Trên biển rộng mênh mông luôn đầy những chuyện không chắc chắn, bất kỳ một sự lơ là sơ suất nào cũng có thể gây ra tai hoạ ngập đầu.”
“Còn về vấn đề Ma Tinh pháo và Ma pháp trận thì ta sẽ đích thân ra mặt đi nói với bọn họ, sẽ không làm ảnh hưởng đến tiến độ chế tạo của các ngươi.”
“Ngoài số quân hạm này ra thì cũng đừng quên việc chế tạo thuyền buôn. Mặc kệ có bao nhiêu khó khăn, nhất định phải hoàn thành được những chiến thuyền này và đưa vào sử dụng trong năm nay!"
Hudson hạ lệnh.
Đúng là tiến độ chế tạo đang rất căng, nhưng cũng không phải là không thể hoàn thành. Trước khi tới đây, hắn cũng đã tìm hiểu rồi, đã nắm rõ được đại khái thời gian chế tạo quân hạm và thuyền buôn.
Suy cho cùng thì cũng đều được làm bằng gỗ, động lực chủ yếu vẫn phải dựa vào sức người, cũng không có quá nhiều kỹ thuật trong quá trình chế tạo thân tàu.
Chuyện thật sự cần có kỹ thuật chính là việc lắp đặt Ma Tinh pháo và việc bố trí ma pháp trận là cần có các Ma pháp sư ra tay.
Chi phí chế tạo hạm đội đa phần đều tiêu vào hai việc này. Nếu chỉ đơn thuần là chế tạo một vài chiếc thuyền thì cũng chẳng tốn bao nhiêu tiền.
"Xin Bá tước đại nhân yên tâm, xưởng đóng tàu chúng tôi nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ đúng hạn!"
Sears lập tức đảm bảo nói.
……
Sau khi kiểm tra xong tiến độ thi công quân hạm và thuyền buôn, Hudson cũng không có vội vã hồi phủ, mà chạy ngay đến bờ biển để tuần sát ngư nghiệp.
Lần này hắn không làm kinh động đến bất kỳ kẻ nào, mà trực tiếp cưỡi trên Cự Long bay lên không trung, dùng ma pháp để che giấu thân hình rồi lặng lẽ nhìn đám ngư dân đang đánh bắt ở bên dưới.
Một vùng biển không bị ô nhiễm thật sự là khác biệt. Chỉ cần tùy tiện quăng một lưới là sẽ có thu hoạch.
"Hudson mau nhìn xem, người của Khô Lâu hội đang trốn trên biển kìa?"
Belersden kích động nói.
Nhìn bộ dáng ma quyền sát chưởng của nó liền biết, nó đang muốn dùng phương pháp của mình để vấn an cố nhân. Làm một sinh vật có IQ cao, Belersden thù rất dai.
Mặc dù chuyện Khô Lâu hội bắt nó làm vật dẫn để Tà Thần giáng lâm đã trôi qua rất nhiều năm rồi, nhưng nó vẫn luôn nhớ mãi không quên.
"Cứ chờ một chút đã!”
“Treo Cờ đầu lâu cũng không có nghĩa là người của Khô Lâu hội. Có rất nhiều hải tặc sẽ treo cờ đầu lâu khi hành động.”
“Quy mô của đội tàu này không nhỏ, nếu như Khô Lâu hội có thực lực như vậy thì cuộc náo loạn hồi đó cũng sẽ không nhỏ đến vậy."
Trong khi nói chuyện, Hudson đã vươn tay kéo Belersden đang kích động lại.
Đả kích hải tặc là trách nhiệm của mỗi người, nhưng cũng phải làm rõ xem đối phương thuộc thế lực nào đã. Ở trên biển rộng mênh mông này, bất cứ chuyện gì cũng đều có thể xảy ra.
Không chỉ có thuyền buôn dùng danh nghĩa của hải tặc để chạy khắp thế giới, mà ngay cả hải quân của một số quốc gia cũng thường thay quần áo để ra ngoài hành nghề.
. . .
"Đảo chủ, phía trước có ngư dân qua lại, chúng ta có cần phải. . ."
Không đợi Râu Đỏ nói hết lời, một vị nam tử trung niên có dáng người khôi ngô đã xen ngang, nói: "Gage, hãy từ bỏ những suy nghĩ nhỏ nhặt của ngươi đi.”
“Ta biết là trong lòng ngươi đang cảm thấy không thoải mái, nhưng những người suốt ngày lênh đênh trên biển như chúng ta đều là thân bất do kỷ!”
“Thiếu nợ ân tình là phải trả. Cho dù thế nào thì chúng ta vẫn phải làm tốt chuyện lần này, nếu không chúng ta đừng mong có thể được sống yên ổn trên biển.”
“Hơn nữa, đám ngư dân kia có cái gì để cướp chứ? Ngoài mấy chiếc thuyền nhỏ không thể ra khơi xa ra thì chỉ còn lại cá và cá.”