Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 1072 - Chương 1072 - Hải Tặc (3)

Chương 1072 - Hải Tặc (3)
Chương 1072 - Hải Tặc (3)

Người dịch: Whistle

Biết thì biết vậy, nhưng bờ mông quyết định cái đầu. Thân là tổng tư lệnh điều động chiến lược, Hudson nhất định phải tranh thủ quyền lợi cho bản thân mình.

Nếu không làm rõ ràng thì cũng đừng nghĩ đến việc hắn thượng nhiệm làm việc.

Dù sao cơ chế điều động của Vương quốc Alpha cũng đã được hoàn thiện, hắn quá sớm mấy ngày và qua trễ mấy ngày cũng sẽ không gây ra ảnh hưởng gì.

Việc Vương đô vội vàng hối thúc hắn thượng nhiệm khả năng cao là bị thế cục quốc tế dọa cho sợ hãi. Tình hình chiến lược hiện giờ ở Bắc đại lục đúng là không được lạc quan cho lắm.

Viện quân của Vương quốc Alpha còn chưa xuất phát đã có hai quốc gia triển khai cuộc chiến bảo vệ Vương đô. Kết cục bi tráng là chuyện đã được định sẵn.

Dù cho hiện giờ có lập tức phái viện quân qua đó cũng không thay đổi được đại cục. Hiện giờ chỉ có thể xem hai kẻ xui xẻo này có thể cầm cự được bao lâu thôi.

Trên thực tế, đại quý tộc của hai nước này đã di dời đại đa số tộc nhân từ trước đó rồi. Hiện tại ở lại cầm cự chẳng qua chỉ vì cho Liên minh Nhân tộc một lời giải thích mà thôi.

Dựa theo pháp luật mà Liên minh ban hành, khi đối mặt với dị tộc xâm lược mà bỏ chạy thì sẽ bị tước đoạt toàn bộ vinh quang quý tộc.

Chiến tranh đã làm cho bọn họ sắp hai bàn tay trắng, nếu như ngay cả tấm màn che cuối cùng là "vinh quang của quý tộc" cũng bị mất đi, vậy thì bọn họ sẽ thật sự không thể nào lăn lộn trong giới quý tộc được nữa.

Trong mắt của hầu hết mọi người, sự thất bại của nhân tộc ở Bắc đại lục cũng chỉ là tạm thời thôi. Chờ khi nhân tộc giành được thắng lợi trong chiến tranh đại lục, các dị tộc cũng sẽ phải ngoan ngoãn phun hết những thứ đã nuốt được ra.

Trong mấy ngàn năm nay, mọi người đều chơi như vậy. Dựa theo quy tắc trò chơi, phần địa bàn bị mất đi hiện giờ đều có thể được lấy lại trong tương lai.

. . .

"Ầm ầm!"

Ma Tinh pháo bay xẹt qua chân trời rồi đánh vỡ mặt biển yên tĩnh. Nhìn thấy những chiếc chiến hạm đột nhiên xuất hiện ở phương xa, tên "đảo chủ" trung niên lập tức biến sắc nói: "Lập tức tổ chức đánh trả!"

Lúc đầu ông ta còn không cho phép bọn thuộc hạ động thủ, bởi vì đây là địa bàn của người ta. Tiếc là đối phương không cho bọn chúng cơ hội, vừa gặp mặt liền dùng Ma Tinh pháo để chào hỏi, không muốn đánh cũng không được.

Sau khi bắn một pháo, tên sĩ quan thanh niên vốn đang trong trạng thái mê hồn cũng ý thức được tình huống không ổn.

Bản thân mình chỉ có một chiếc quân hạm lẻ loi trơ trọi, vậy mà lại chạy đến chơi với một bầy hải tặc, đây quả thực không phải là chuyện mà người nên làm!

Sĩ quan thanh niên cắn răng một cái rồi lập hạ lệnh: "Phát tín hiệu cầu viện!"

Trong thâm tâm gã ta không khỏi thầm cảm thấy may mắn. May mà kẻ bị gã đánh trong quá trình mất hồn là hải tặc, nếu như là thuyền buôn thì gã ta thật sự không biết nên ăn nói như thế nào.

Hiện giờ gã ta chỉ cần chắc chắn là do hải tặc gây chuyện trước, lại tặng một chút lễ vật thì chuyện tự tiện xuất kích này sẽ trôi qua.

Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là hắn có thể cầm cự đến lúc viện binh đến. Nếu như chết trong tay của nhóm hải tặc không rõ lai lịch này thì mọi chuyện đều kết thúc.

. . .

"Mustache, đã xảy ra chuyện gì?”

“Không phải ta đã dặn các ngươi là phải chú ý cẩn thận trong lúc hành động sao, tại sao lại gây ra động tĩnh lớn như vậy?"

Một giọng nói già nua từ phía sau truyền ra, dọa cho tên đảo chủ trung niên Mustache sợ đến run bần bật, ông ta vội vàng tiến lên giải thích:

"Đại nhân, chuyện này không liên quan đến chúng tôi! Chiếc quân hạm ở phía đối diện vừa gặp mặt liền trực tiếp nã pháo về phía chúng ta, ngay cả cơ hội thương lượng cũng không để lại cho chúng ta.”

“Ngài cũng biết rồi, có một số người căm thù hải tặc đến tận xương tuỷ, vừa gặp mặt liền kêu đánh kêu giết, có lẽ gã quan chỉ huy của chiếc quân hạm đối diện chính là loại người này."

Nghe được lời giải thích này, lão già gật đầu, đồng thời khóe miệng cũng hiện ra một tia khinh thường khinh bỉ, lãnh đạm nói: "Phế vật!”

“Chút chuyện nhỏ này làm không xong, uổng cho ngươi còn tự xưng là tung hoành tứ hải. Có người muốn chết thì ngươi cứ việc tiễn xuống dưới là được.”

“Dây dưa ở đây lãng phí thời gian, chờ một hồi viện binh của người ta đến, lúc đó có muốn diệt khẩu cũng khó!"

Ngoài miệng thì nói vậy, nhưng trong lòng lão ta lại hiểu rất rõ. Lặng lẽ vào thôn là chuyện không thể nào, đánh một trận chắc chắn sẽ làm kinh động đến địa đầu xà.

Đội thuyền hải tặc này có thực lực hùng hậu, nhưng cũng phải xem là đang so với ai. Bắt nạt những thương nhân bình thường thì mọi việc đương nhiên đều sẽ thuận lợi, nhưng nếu đối chọi với những đại quý tộc đã tham gia buôn bán trên biển nhiều năm liền thì chưa hẳn có thể chiếm được thượng phong.

Quan trọng nhất là người ta có thể "Hô bằng gọi hữu", một khi đánh nhau, toàn bộ lực lượng ở vùng duyên hải Đông Nam này đều sẽ tấn công bọn họ.

Thường thì khi xảy ra loại tình thế cực kỳ tồi tệ này, đám hải tặc đều sẽ lựa chọn lui bước. Bọn hắn ra ngoài hoạt động chỉ vì cướp tiền, chứ không có hứng thú phân cao thấp với hải quân của một Vương quốc.

Nếu là người ở phía sau màn có địa vị lớn thì còn có thể mời người đứng ra hòa giải cuộc xung đột. Đều là người kiếm ăn trên biển, há có thể không xảy ra ma sát được, hai bên nể mặt một chút, ngày sau cũng dễ gặp nhau hơn.

Tiếc là lão già này lại không thể để lộ thân phận, nếu không bọn họ sẽ chết càng nhanh hơn.

Vương quốc Alpha có lẽ sẽ không vì một đội hải tặc mà làm to chuyện, nhưng nếu như biết được đội hải tặc này đang bị một thế lực do Giáo Đình khống chế xuất hiện ở cửa nhà mình, lúc đó sẽ không còn chỗ trống để thương lượng.

Bình Luận (0)
Comment