Người dịch: Whistle
“Nhìn biểu hiện của Công quốc Omega là biết, các quý tộc không chỉ sớm di dời gia quyến, mà ngay cả vào thời khắc rút lui cũng mang đi năm ngàn quân, bọn họ có tổng cộng bao nhiêu quân chứ?”
“Công quốc Shilon cũng đang bảo tồn thực lực, ngay cả khi vương đô sắp thất thủ, nhưng họ vẫn còn giữ lại quân đoàn chủ lực tinh nhuệ nhất, có lẽ là vì để tiếp ứng cho các quyền quý phá vây.”
“Chiêu số giống vậy chỉ có thể dùng một lần, bởi vì thú nhân sẽ rút ra được bài học, khả năng mà bọn họ có thể phá vây thành công cũng sẽ không lớn.”
“Chiến tuyến bên phía Bắc bộ cũng không hề lạc quan, chiến trường Tây bộ cũng chẳng khá hơn là bao. Biểu hiện của Vương quốc Warhammer chỉ có thể nói là tốt hơn bảy nước thảo nguyên một tí xíu.”
“Nhưng có lẽ không được bao lâu nữa, bọn họ cũng sẽ lùi lại vùng núi để phòng thủ, nhường lại đại bình nguyên Warhammer cho đại quân Thượng Cổ Di tộc mặc sức rong ruổi.”
“Tộc Tộc Tinh Linh vẫn chỉ đang diễn tập, nếu như bọn chúng đích thân tham chiến, những quốc gia nằm gần rừng rậm Tinh Linh như Công quốc Cantrue, Công quốc Usda, Công quốc Fick sẽ không cầm cự nổi một tháng.”
“Các quốc gia khác ở Bắc đại lục cũng sẽ không cản được bước tiến của Tộc Tinh Linh, có lẽ không cần tới nửa năm thì bọn chúng đã có thể đánh ra một con đường thông tới Trung bộ đại lục.”
“Đương nhiên, đây là tình trạng lý tưởng nhất. Nếu như Tộc Tinh Linh quyết tâm xuôi nam, thả cho bọn chúng qua cũng không phải là không được.”
“Chỉ sợ mục tiêu của bọn chúng là toàn bộ Bắc đại lục, ngay cả chúng ta cũng là mục tiêu đả kích trọng điểm, cùng với thú nhân và Thượng Cổ Di tộc giáp công chúng ta từ ba phía, lúc đó sẽ rất phiền phức.”
“Bộ Ngoại vụ nhất định phải dùng thành ý to lớn nhất, mặc kệ cái giá phải trả lớn cỡ nào thì cũng phải lừa gạt được Tộc Tinh Linh.”
“Nhìn vào chiến trường ở khắp nơi trên đại lục là biết, thực lực mà Liên minh Dị tộc thể hiện ra còn mạnh hơn nhiều so với trong dự tính của mọi người. Trước mắt vẫn chưa có chiến trường nào mà nhân tộc nắm chắc được phần thắng.”
“Sự ủng hộ của Tộc Tinh Linh dành cho các tộc cũng phát huy ra tác dụng quan trọng.”
“Không thể khinh thường nội tình của bá chủ thời Thượng Cổ, bọn chúng chưa từng bị đứt đoạn truyền thừa giống như Đế quốc Thú Nhân, ta đang hoài nghi rằng trong Tộc Tinh Linh vẫn còn có những lão gia có cấp bậc Thánh Vực còn sống.”
“Dựa theo ghi chép trong tài liệu, Cường giả đột phá Thánh Vực cuối cùng của nhân tộc ta là ở ba trăm năm trước, những chủng tộc khác trên đại lục chắc là sẽ không kém hơn là bao.”
“Tuổi thọ của một Tinh Linh bình thường đã hơn ba trăm tuổi rồi, những lão già Thánh Vực kia có thể sống hơn ngàn năm, không thể nào có chuyện những lão già này đều đã chết hết được?”
“Loạn thế xuất anh hùng, giết chóc tạo ra cường giả. Có lẽ không được bao lâu nữa, sẽ lại có cường giả Thánh Vực mới được sinh ra, cũng không biết là Vương quốc ta có thể sinh ra được mấy người!"
Hudson không khỏi cảm khái nói.
Sau khi nghiên cứu lịch sử đại lục, hắn kinh ngạc phát hiện ra rằng, trong các cuộc chiến tranh đại lục đều là thời đại mà cường giả xuất hiện lớp lớp.
Chiến tranh càng thảm thiết thì số lượng cường giả sinh ra sẽ càng nhiều. Mặc dù có rất nhiều cường giả đều ngã xuống trên chiến trường, nhưng dù sao cũng là thời đại của cường giả.
Không biết là do xác suất lớn hay là do may mắn, trong những cuộc chiến tranh đại lục trước đó, số lượng cường giả nhân tộc sinh ra vẫn luôn nhiều hơn dị tộc một chút.
Loại đãi ngộ này cũng từng phát sinh trên người của các bá chủ đại lục trong quá khứ, chỉ là không rõ ràng như vậy.
Nếu như không vì bên trong Vương quốc không có tin đồn thì Hudson đã hoài nghi rằng những cuộc chiến tranh đại lục này đều là do mấy lão già sắp hết thọ nguyên vì đột phá Thánh Vực nên mới phát động.
"Ngài Nguyên soái, về phương diện quân sự thì ngài cứ việc quyết định. Chúng tôi chỉ phụ trách ở bên cạnh hiệp trợ, toàn bộ tài liệu trong Vương quốc ngài muốn đọc gì cũng được.”
“Nhưng vấn đề liên quan tới nội tình của Tộc Tinh Linh thì vẫn luôn là một bí ẩn. Có một vài lão già còn sống cũng không có gì lạ.”
“Dù là trong thời đại vô thánh, Nhân tộc ta cũng có tứ đại Long kỵ sĩ có thể uy hiếp tứ phương. Cường giả cấp 8 tay cầm Thần khí cũng có thể phân cao thấp với những cường giả Thánh Vực bình thường.”
“Mặc dù trong những năm gần đây, nhân tộc vẫn luôn thiếu cường giả Thánh Vực, nhưng những cường giả có thực lực cấp Thánh Vực thì lại chưa bao giờ thiếu.”
“Tình hình trong Liên minh Dị tộc cũng chẳng khác chúng ta là bao, ngoài thú nhân đã từng bị chúng ta đoạt mất Thần khí truyền thừa ra, những đại dị tộc khác đều có Thần khí truyền thừa."
Tể tướng Đại công tước Newfoundland mở miệng giải thích.
Hiển nhiên là lão ta đang hiểu lầm Hudson xuất thân hàn vi nên không hiểu nhiều về những bí ẩn trên đại lục, nên mới phổ cập kiến thức cho hắn.
Thực ra thì Hudson đã phát hiện ra những vấn đề này từ lâu rồi. Ngay cả một tổ chức tà giáo như Khô Lâu hội mà cũng có thể dùng "Huyết Nguyệt kèn lệnh" để gây chuyện, thì một phương bá chủ như Đế quốc Thú Nhân không thể nào không có nội tình được.
Dù là bị ép phải rời khỏi đại thảo nguyên cũng không lấy ra sử dụng, không phải là thú nhân không muốn dùng, mà là trong tay căn bản không có hàng.
Sau khi đọc những tài liệu mà Công quốc Mosey cung cấp, Hudson mới biết rằng Đế quốc Thú Nhân đã từng bị đứt đoạn truyền thừa. Ngay cả Thần khí truyền thừa cũng bị nhân tộc cướp mất.
Còn cụ thể món Thần khí này đang nằm trong tay thế lực lớn nào thì Người Mosey người chỉ có một chút suy đoán đại khái, nghe ý của Đại công tước của Newfoundland thì có vẻ như Vương quốc Alpha cũng kiếm được một chén canh từ chuyện này.