Người dịch: Whistle
"Không có gì, chỉ là có chút lĩnh ngộ trong phương diện tu luyện thôi, là chuyện tốt."
Trong khi nói chuyện, Hudson dùng ánh mắt khen ngợi nhìn Belersden một cái.
Ma thú có nhãn lực quả nhiên khác biệt, nếu như bị quấy rầy dẫn đến bỏ lỡ cơ duyên lần này, Hudson nhất định sẽ hối hận đến khóc.
Thoạt nhìn thì thời gian lĩnh ngộ chỉ kéo dài chưa đến một khắc đồng hồ, nhưng trực giác nói cho hắn biết, việc lĩnh ngộ trong nháy mắt vừa rồi đã giúp hắn tiết kiệm được lượng lớn thời gian tu luyện.
"Long Thần tại thượng, chuyện này không hợp với lẽ thường nha!”
“Một tên Đại Ma Đạo Sĩ cấp 6 mà đã bắt đầu lĩnh ngộ pháp tắc, thiên phú của nhân tộc nghịch thiên như thế sao? Vậy rồng biết sống sao đây?"
Maxim tỏ ra buồn bực nói.
Từ biểu hiện trên mặt của có thể thấy được hiện giờ nó đang rất không vui.
Bắt đầu lĩnh ngộ pháp tắc, dù chỉ là một chút da lông, nhưng điều này cũng có nghĩa là Hudson có khả năng cao có thể đột phá được Thánh Vực.
Đời làm công của nó sẽ bị kéo dài.
Vốn cho rằng chỉ sau tám mươi đến một trăm năm nữa là sẽ hoàn thành nghĩa vụ khế ước, có thể được sống khoảng thời gian tự tại của rồng, nhưng hiện giờ xem ra ý nghĩ của nó đã quá đơn giản rồi.
Hudson không rảnh quan tâm tới suy nghĩ của Maxim, lúc này trong đầu hắn chỉ còn lại hai chữ "Pháp tắc" .
Nhân tộc không có thiên phú mạnh mẽ giống với các chủng tộc như Cự Long, trong thiên phú thần thông của những chủng tộc này đều có sẵn pháp tắc, sau khi trưởng thành là có thể dễ dàng đột phá Thánh Vực.
Nhân tộc muốn đột phá Thánh Vực thì phải tự mình lĩnh ngộ pháp tắc. Còn việc lĩnh ngộ như thế nào, cần lĩnh ngộ bao nhiêu thì không ai nói rõ được.
Lĩnh ngộ được "Pháp tắc" chính là thành quả bác học của Hudson.
Mỗi một vị cường giả Thánh Vực đều bước trên những con đường khác nhau, pháp tắc mà mỗi người lĩnh ngộ cũng không giống nhau. Nếu như muốn tổng kết kinh nghiệm thì chỉ có thể nói là do thiên phú.
Những tài liệu có nhắc đến pháp tắc mà Hudson đang sở hữu đều được miêu tả vô cùng mơ hồ, không rõ ràng.
Lúc đầu hắn còn tưởng là có người cố ý giấu diễm, nhưng bây giờ xem ra trạng thái của những cường giả Thánh Vực kia cũng không khác tình trạng hiện giờ của hắn là mấy, ngay cả bản thân cũng không biết mình đã lĩnh ngộ được thứ gì.
Có lẽ phải chờ đến cảnh giới cao hơn mới có thể làm rõ được.
"Belersden, Maxim, hai người hiểu được bao nhiêu về pháp tắc?"
Tuổi thọ của con người có hạn, muốn đột phá Thánh Vực là chuyện rất khó, xác suất để bước lên cấp bậc cao hơn thì càng thấp.
So ra thì những chủng tộc trường thọ như Cự Long và Đại Địa Chi Hùng sẽ có ưu thế hơn, có thời gian dài để từ từ nghiên cứu.
"Để ta nói cho, pháp tắc được chia ra làm rất nhiều loại, chủ yếu là: Địa, hỏa, phong, thủy, quang, ám, lôi, đây là những loại dễ lĩnh ngộ nhất.”
“Có rất ít người lĩnh ngộ được lục đại pháp tắc là: vận mệnh, hủy diệt, tử vong, sinh mệnh, thời gian và không gian.”
“Còn một số loại đặc thù như: Long chi pháp tắc, pháp tắc huyết mạch... thì vừa chào đời liền có sẵn, những loại này không có liên quan gì đến nhân tộc các ngươi.”
“Nhưng dù là hệ thống tu luyện gì, muốn đột phá Thánh Vực thì bắt buộc phải lĩnh ngộ được pháp tắc.”
“Còn chi tiết cụ thể thì đợi ngươi đột phá Thánh Vực rồi mới nghiên cứu đi!”
“Lĩnh ngộ vừa rồi chỉ là chuyện ngoài ý muốn thôi, đừng có xem sự ngẫu nhiên này như một loại năng lực, biết quá nhiều vào lúc này cũng chẳng có chỗ tốt gì.”
“Không đủ cảnh giới sẽ rất dễ suy nghĩ lung tung, cho dù đã lĩnh ngộ được pháp tắc thì cũng có khả năng đi sai đường."
Cái giọng điệu người từng trải này của Belersden làm cho Hudson rất cạn lời. Rõ ràng là nó cũng dựa vào thiên phú huyết mạch để trưởng thành, vậy mà bây giờ còn ra vẻ như mình có kinh nghiệm phong phú lắm.
Nhưng Belersden cũng có lý do để kiêu ngạo, đúng là Ma thú Thánh Vực khi trưởng thành sẽ có thể có thực lực của cường giả Thánh Vực, còn trong thời gian bao lâu thì không biết.
Có một số Ma thú Thánh Vực vừa trưởng thành liền có được thực lực Thánh Vực; Nhưng cũng có số Ma thú Thánh Vực sau khi trưởng thành còn phải tốn một khoảng thời gian nhất định để tiêu hóa cảnh giới.
Trước khi tiêu hóa và hấp thu xong, bọn chúng chỉ có thể được xem là ngụy Thánh Vực.
Vấn đề này cũng tồn tại trong tộc Cự Long. Cho nên, dù là trong chủng tộc có thiên phú mạnh mẽ cũng không tránh khỏi việc sinh ra một vài tên phế vật.
Những con rồng trưởng thành cần tiêu tốn mấy trăm năm, thậm chí là hơn ngàn năm để tiêu hóa cảnh giới cũng không phải là số ít trong Long tộc.
Nhưng những con Cự Long ngụy Thánh Vực, ỷ vào thiên phú mạnh mẽ của bản thân, vẫn có sức chiến đấu mạnh hơn cường giả Thánh Vực bình thường của nhân tộc.
Đương nhiên, đây chỉ là trong tình huống không có trợ lực. Thân thể của nhân tộc kém xa Ma thú, nhưng nhân tộc lại thích sử dụng công cụ.
Ví dụ như thanh Quang Minh Thánh Kiếm trong tay Hudson chính là một món vũ khí phụ trợ.
Nếu như trong tay của Kỵ sĩ Thánh Vực mang theo Thần khí, dù là đồ long cũng có thể.
"Hudson, đừng nghe Belersden nói nhảm.”
“Hình như loại pháp tắc mà người vừa lĩnh ngộ có chút giống như pháp tắc vận mệnh, hầu hết tộc Đại Địa Chi Hùng đều lĩnh ngộ pháp tắc hệ đất, căn bản chưa từng sinh ra cường giả hệ vận mệnh nào.”
“Trong trí nhớ truyền thừa của nó vốn chẳng có bao nhiêu thông tin có liên quan đến pháp tắc vận mệnh!"
Maxim khinh thường nói.
Nếu xét về chuyện sinh sản cường giả thì không có bất kỳ chủng tộc nào trên đại lục Aslante này có thể so với Long tộc.
Tộc Đại Địa Chi Hùng mặc dù không tệ, số lượng cường gia hệ đất cũng không ít, nhưng nếu bàn tới chuyện nghiên cứu những loại pháp tắc khác thì phải xem bọn chúng có thể sinh ra bao nhiêu loài gấu rồi.