Người dịch: Whistle
"Dù cho có ít thông tin thì cũng tốt hơn một con rồng không có trí nhớ truyền thừa như người nhiều!”
“Toàn bộ tri thức đều do long mẫu truyền thụ, ta không tin là mẹ ngươi sẽ truyền lại toàn bộ ký truyền thừa cho ngươi?"
Thấy mình thể hiện thất bại, Belersden cũng lập tức chế giễu lại.
Trong phương diện này, nó cũng xem như là một người có kinh nghiệm, mẹ gấu của nó cũng là một vị phụ huynh không chịu trách nhiệm, Belersden biết rất rõ chuyện này, nó không tin là long mẫu sẽ có trách nhiệm nhiều như vậy.
Có lẽ là bị dẫm phải chân đau, khuôn mặt Maxim đỏ bừng lên, nó trợn mắt nhìn chằm chằm gấu con, nếu không phải trước đó bị thua quá nhiều lần, trong lòng không nắm chắc thì có lẽ giờ này nó đã lao lên khiêu chiến rồi.
"Được rồi, các ngươi đều là rồng và gấu có thân phận, để tâm đến hình tượng của mình một chút đi."
Khi thấy tràng diện sắp mất khống chế, Hudson đang ở bên cạnh xem náo nhiệt cũng thuận thế tạo cho hai bên một bậc thang.
Trong những cuộc đấu võ mồm như vậy thì thường là sẽ phát sinh va chạm. Lúc đầu hắn còn cố gắng đứng ra hòa giải mâu thuẫn, nhưng sau này Hudson liền phát hiện làm vậy cũng vô dụng.
Hắn càng hoà giải thì hai bên lại càng cãi vã kịch liệt hơn, nên hắn liền dứt khoát không quan tâm đến nữa.
Dù sao tiếng ồn cũng chỉ kéo dài một lúc mà thôi.
Nếu như cục diện mất khống chế, Hudson mới đứng ra tạo bậc thang cho cả 2 bên.
Nếu như thật sự cãi đến đỏ mặt tía tai, chẳng bên nào chịu nhường bên nào, vậy thì chỉ có thể dựa theo thông lệ trên đại lục, nắm tay ai lớn thì người đó có lý.
Đánh nhau ẩu đả cũng không phải không có chỗ tốt, ít nhất là kinh nghiệm chiến đấu của một rồng một gấu đều được tăng lên.
...
Hudson ở lại trong nhà ba ngày rồi mới chạy tới vương đô.
Các đại quý tộc khác hầu như đều đã tới đông đủ, khiến cho hoạt động giao tiếp thường ngày cũng trở nên nhộn nhịp hơn.
Những cuộc giao tiếp này không giống với yến hội của đám quý tộc cung đình, Hudson có thể hoàn toàn không thèm nể mặt, những đại quý tộc vừa đến này đều nắm thực quyền trong tay.
Những quý tộc lãnh chúa này vì không làm bia đỡ đạn nên mới tạo mối quan hệ với kẻ cầm đầu là Hudson; Hudson cũng cần sự hợp tác của những người này trên chiến trường, nên cũng phải xử lý tốt quan hệ.
Ngay cả những kẻ được xem như là đối địch như Ngũ đại Công tước Bắc Cương cũng đã biến hảo hữu nhiều năm chưa gặp. Những mâu thuẫn trước đây dường như đã tan biến theo làn gió.
Trong thâm tâm bọn họ nghĩ như thế nào thì không ai biết. Ở bên ngoài, nhất cử nhất động ở bên ngoài của đám người này đều thể hiện sự "Đoàn kết" chặt chẽ.
Kẻ làm chủ soái như Hudson thì gặp người nói tiếng người, gặp quỷ nói tiếng quỷ.
Nếu như không phải chuyện này đang thật sự xảy ra trước mắt, hắn cũng không biết là mình có khả năng giao tiếp ghê gớm đến vậy.
……
Nguyên nhân ban đầu mà Caesar IV đưa ra để triệu tập các đại quý tộc vào kinh thành là để thảo luận về chủ đề "Quyền Trượng Vinh Diệu". Tiếc là tình hình trên chiến trường đang nhanh chóng xấu đi, rất nhiều tin tức xấu không ngừng truyền đến, ép cho mọi người không tài nào thở nổi.
Sau khi Công quốc Omega bị hủy diệt, Công quốc Shilon chính là nước tiếp theo, tổng thời gian chỉ cách nhau có ba ngày.
Kẻ xui xẻo tiếp theo là ai thì phải xem tâm tình của thú nhân. Liên minh bảy nước thảo nguyên quả thực là một chuyện cười, từ khi chiến tranh bộc phát đến nay, liên minh này chưa từng giành được thành tích chói sáng nào.
Vương quốc Warhammer ở phía tây hiện giờ cũng đang bị liên quân của Thượng Cổ Di tộc đánh đến choáng váng, liên tục lùi lại phía sau.
Nếu như không nhờ Công quốc Mosey và Công quốc Orton, vì sự an toàn của bản thân, kịp thời xuất binh giúp đỡ thì e là thế trận của họ đã sụp đổ rồi.
Đương nhiên, Vương quốc Alpha cũng ra một phần lực, cam kết viện trợ một vạn quân đã ra tới chiến trường.
Thế nhưng, trên chiến trường mà hai phe đã tập kết chừng trăm vạn đại quân, một vạn viện binh chỉ toàn quân đội bình thường ngoài việc mang tới sự ủng hộ về mặt tinh thần ra thì cũng không thể thay đổi được tình thế của cuộc chiến.
Tin dữ không chỉ có nhiêu đó, các cuộc chiến tranh ở khu vực Trung bộ đại lục cũng không lạc quan như trong dự tính của mọi người.
Đúng là nhân tộc đang chiếm ưu thế, nhưng đối với Liên minh Dị tộc mà nói, cuộc chiến tranh này đã đến thời khắc sinh tử tồn vong, các tộc đều đang liều mạng.
Hơn nữa, các quốc gia nhân tộc đều đang rất thận trọng, ai cũng muốn mình giành được thắng lợi với cái giá nhỏ nhất, không muốn tiêu hao quá nhiều thực lực của bản thân.
Đặc biệt là trong những cuộc chiến do một vài quốc gia liên minh phát động, ai cũng muốn đồng minh của mình bỏ nhiều công sức, khiến cho màn thể hiện trên chiến trường trở nên vô cùng tồi tệ.
Chiến tranh phải có sĩ khí, có tiền và lương, càng phải có quyết tâm thẳng tiến không lùi.
Một bên là chiến đấu vì sự sống của chủng tộc, một bên thì chiến đấu vì lợi ích, điểm xuất phát bất đồng đã quyết định mức độ đầu tư của hai bên trong cuộc chiến.
Rõ ràng là nhân tộc đang chiếm ưu thế tuyệt đối về mặt thực lực, nhưng lại chỉ có thể không ngừng dây dưa với kẻ địch.
Cuộc chiến rơi vào tình thế giằng co, chuyện này không ảnh hưởng gì nhiều đến các quốc gia ở Nam đại lục, với thực lực của họ, dù là giằng co thì cũng có thể từ từ mài chết địch nhân.
Dựa theo đấu pháp hiện giờ, không chỉ có thể bảo tồn được thực lực, mà còn có thể nhờ cuộc chiến này để huấn luyện ra một đội quân tinh nhuệ.
Tương lai là thời đại của quân đội siêu phàm, nhưng bây giờ thì không phải. Mọi người cũng đều đã được chứng kiến nông nô binh của Vương quốc Alpha rồi, khi số lượng đạt tới một trình độ nhất định thì cũng có thể phát huy ra được tác dụng không nhỏ.