Người dịch: Whistle
Để giảm bớt tổn thất của quân chủ lực, các quốc gia trên đại lục liền không ngừng chinh chiêu nông nô binh tham chiến.
Học hỏi lẫn nhau cũng không phải chuyện mất mặt, so với quân chủ lực thì sức chiến đấu của đội quân pháo hôi này đúng là rất tệ, nhưng được cái rẻ!
Cũng bởi vì chuyện này mà các quốc gia Bắc đại lục liền bị hố khổ. Tất cả mọi người đều đang bận chiến tranh, các quốc gia Bắc đại lục chỉ có thể một mình phấn chiến.
Chuyện càng tồi tệ hơn tin tức xấu chính là tin tức xấu không ngừng được truyền đến.
Trong lúc mọi người đang chuẩn bị thảo luận về vấn đề Thần khí thì Bộ Ngoại vụ bỗng nhiên truyền đến tin dữ, cuộc đàm phán với Tộc Tinh Linh đã thất bại, đối phương từ chối ký hiệp ước không xâm phạm lẫn nhau với Vương quốc.
Tất cả áp lực được truyền về, bầu không khí trong vương cung trở nên ngột ngạt đến đáng sợ, giống như sự yên tĩnh cuối cùng trước khi cơn bão ập tới.
"Tình thế chuyển biến đột ngột, cục diện tồi tệ nhất sắp xảy ra. Mọi người có ý kiến gì thì cứ nói thẳng ra đi!"
Caesar IV tỏ ra bình tĩnh nói. Nhưng mà cơ thể đang run rẩy của y đã để lộ sự bất an trong lòng.
Y liếc mắt nhìn quần thần, thấy đám vương công quý tộc cũng đang thấp thỏm, trong nội tâm lại càng cảm thấy lo hơn.
Quốc vương sở dĩ là Quốc vương, đó là bởi vì có sự tồn tại của Vương quốc. Nếu là Vương quốc Alpha bị mất, vậy thì kẻ đang ngồi trên ngai vị Quốc vương cao cao tại thượng như y sẽ chẳng là gì cả.
Sau khi nhìn về phía Hudson, trong lòng của Caesar IV liền phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất. Lúc đầu y thấy Hudson rất chướng tai gai mắt, nhưng bây giờ nhìn, y lại cảm thấy thuận mắt hơn nhiều.
Tiếc là Hudson không thể đọc được những thông tin đang ẩn giấu trong mắt của Caesar IV, lúc này hắn đang bận suy đoán diễn biến tình thế trong tương lai, nên không rảnh để quan tâm đến suy nghĩ của Quốc vương.
"Bệ hạ, tình hình quốc tế thay đổi đột ngột là chuyện nằm ngoài tầm kiểm soát của con người, chuyện quan trọng nhất hiện giờ của chúng ta là phải ổn định lòng người.”
“Vương quốc ta không có năng lực quan tâm đến nhiều chiến trường như vậy, Bắc đại lục cũng không có năng lực đồng thời đối chọi với tam đại dị tộc, nhưng điều đó không có nghĩa là chúng ta không có sức để đánh một trận.”
“Tộc Tinh Linh chưa xuất binh, vậy thì chúng ta cứ tạm thời mặc kệ bọn chúng. Chuyện quan trọng nhất hiện giờ là thuyết phục các quốc gia Bắc đại lục xuất binh chi viện cho Vương quốc Warhammer, giúp bọn họ ngăn chặn liên quân của Thượng Cổ Di tộc.”
“Chiến lược tiếp đó của chúng ta vẫn là đối phó với Đế quốc Thú Nhân trước. Nếu như Tộc Tinh Linh tham chiến, vậy thì kêu các quốc gia lập tức rút về, bỏ ra một con đường xuôi nam.”
“Đồng thời còn phải tăng cường liên lạc với bảy nước thảo nguyên, đúng là bọn họ không cản được bước tiến của thú nhân, nhưng quân đội trong tay họ cũng là một lực lượng không nhỏ.”
“Nếu như có thể mà nói, tốt nhất là có thể thuyết phục chính phủ của bảy nước thảo nguyên mang theo số lực lượng quân sự còn sót lại lùi vào trong cảnh nội của Vương quốc ta sau khi quốc thổ bị thất thủ."
Tể tướng Đại công tước Newfoundland tỉnh táo phân tích.
Tình thế sụp đổ là chuyện không thể ngăn cản được, nhưng lợi dụng tình thế sụp đổ để tăng cường thực lực của Vương quốc thì vẫn có thể làm được.
Còn hiệu quả cụ thể như thế nào thì không ai biết. Nhưng có thể đưa ra phương án ứng phó trong những lúc như thế này đã là tốt lắm rồi, há có thể hi vọng sẽ có một phương án thập toàn thập mỹ để giải quyết vấn đề?
"Tể tướng, các quốc gia Bắc đại lục đều có suy tính riêng của mình, bọn họ chưa chắc sẽ chấp nhận đề nghị của chúng ta.”
“So với việc xuất binh tiếp viện Vương quốc Warhammer, bọn họ càng muốn tự thủ trong nước hơn.”
“Sự tín nhiệm giữa các quốc gia đã sớm bị mất hết trong cuộc xâm lược lần trước của thú nhân. Nếu như chúng ta đưa ra kiến nghị vào thời điểm này, rất có thể sẽ bị bọn họ cho rằng là Vương quốc ta đang định trả thù họ”
“Liên quan tới việc thành lập liên quân thì Bộ Ngoại vụ đã trao đổi với họ rất nhiều lần rồi. Ngoài một vài các quốc gia nằm ở khu vực biên giới là đồng ý với đề nghị này ra, những quốc gia còn lại đều yêu cầu Vương quốc ta phải cử ra ít nhất là 50 vạn quân.”
“Ngươi cũng biết rồi, Vương quốc ta hiện giờ không thể chia binh. Nếu như điều 50 vạn đại quân về phía tây, vậy thì chúng ta chỉ có thể bị động chịu đòn trong chiến trường Bắc Cương sau này.”
“Càng tồi tệ hơn là cho dù chúng ta có thành lập liên quân trấn thủ phía tây thì cũng không thể nào ngăn chặn được Tộc Tinh Linh.”
“Hai tuyến đều bị động chịu đòn, cho dù nhân tộc có giành được thắng lợi trong cuộc chiến lần này, Vương quốc ta cũng sẽ bị tổn thất rất nhiều.”
“Về phía bảy nước thảo nguyên, Bộ Ngoại vụ chỉ có thể cố gắng hết sức.”
“Sau lưng của những quốc gia này đều có người chống lưng, muốn bọn họ hành động theo kế hoạch của chúng ta thì chúng ta nhất định phải thuyết phục được các thế lực lớn trên đại lục."
Lời nói của Bá tước Francois giống như tạt một chậu nước lạnh lên đầu mọi người, phá tan luôn những ảo tưởng của mọi người.
Chiến lược này phù hợp với lợi ích của Vương quốc Alpha, nhưng lại không phải phù hợp với lợi ích của các quốc gia Bắc đại lục.
Là người thì đều có tư tâm, không thể nào có chuyện mọi người sẵn sàng vứt bỏ lợi ích của bản thân chỉ vì lợi ích của Vương quốc Alpha.
Về bản chất thì việc các quốc gia yêu cầu Vương quốc Alpha vẫn là vì tự vệ.
Ai cũng biết là sau khi chia binh thì cả hai chiến tuyến đều không nào giữ được, nhưng mà mọi người lại không quan tâm.