Phương thức khuyên can của bọn cự nhân này cũng rất thú vị. Hoặc là ngoan ngoãn trở về doanh trại, hoặc là bị cự nhân dùng chùy đập thành thịt nát.
Nơi xa còn có vài tên dị tộc đang giằng co với thống lĩnh cự nhân, Hudson không biết nội dung cuộc cãi lộn này là gì.
Hắn chỉ biết là tình hình đang rất căng thẳng, chuyện này làm cho hắn nghi ngờ rằng quân địch đã được thống nhất chỉ huy, còn cự nhân chính là đội đốc chiến được chủ soái quân địch phái tới.
Chân tướng là gì không quan trọng, quan trọng là quân địch đã bị kẹt lại trong doanh trại, không bỏ chạy tứ tán, điều này khác rất nhiều so với kế hoạch của hắn.
Con thỏ bị dồn đến đường cùng cũng sẽ cắn người, huống chi là năm vạn liên quân Thượng Cổ Di tộc.
Quân viễn chinh có thể đại sát tứ phương, một mặt là vì sức chiến đấu của Kỵ binh Ma thú xác thực rất mạnh, một mặt là do đánh cho đối phương không kịp trở tay.
Mưa to liên tục bảy ngày đã làm cho liên quân buông lỏng cảnh giác. Ngay cả binh lính được phái ra ngoài tuần tra cũng chỉ đi dạo trong phạm vi vài dặm rồi trở về doanh trại.
Lúc phát hiện ra quân viễn chinh, hai bên chỉ còn cách nhau có vài dặm, tình báo vừa truyền về thì Kỵ binh Ma thú liền giết tới doanh trại.
Rất nhiều binh sĩ còn chưa kịp mặc áo giáp thì đã bị ép phải cầm vũ khí lên nghênh địch, bi kịch đã trở thành lẽ tất nhiên.
Nhưng dù có nói thế nào thì đây cũng là năm vạn quân địch, gấp 10 lần binh lực của quân đoàn Ma thú, nếu như bọn chúng liều mạng thì vẫn có thể gây ra được thương vong không nhỏ cho quân viễn chinh .
"Bỏ vũ khí xuống, đầu hàng không giết!"
Hudson nói bằng ngôn ngữ thông dụng trên đại lục.
Còn dùng ma pháp khuếch đại âm thanh, nên tiếng nói của hắn đã được truyền đến tai của toàn bộ binh sĩ trên chiến trường.
Dù cho có rất nhiều binh sĩ dị tộc nghe không hiểu hắn đang nói cái gì, nhưng từ nét mặt của sĩ quan nhà mình liền có thể đoán được đại khái nội dung.
"Ầm!"
Tiếng binh khí rơi xuống đất đã phá vỡ sự yên lặng này. Các binh sĩ không chịu nổi áp lực đã bắt đầu vứt bỏ vũ khí, cơn thủy triều đầu hàng liền bắt đầu nhanh chóng khuếch trương.
Khi nhận chuyện không ổn, Kaveh lập tức la mắng: "Đám phản đồ khốn kiếp này, lại dám đầu hàng quân địch!"
"Còn đứng ngây ra đó làm gì, mau chạy đi!"
Vừa dứt lời, Kaveh đã quay người rời đi, đám cự nhân cũng chạy sát theo sau.
Sau vụ toàn quân bị diệt lần trước, Cự Nhân vương đã từng dặn dò bọn chúng, nếu thấy đánh không thắng thì nhớ phải bảo toàn thực lực của bản thân.
không còn nghi ngờ gì nữa, Kaveh chỉ đang làm theo lời dặn của lão đại nhà mình, trực tiếp mang theo quân đội không bị thương một cọng lông nào dẫn đầu đoàn chạy trốn.
Những tên tướng lĩnh dị tộc vừa cãi nhau với Kaveh nhìn thấy cảnh này bị tức đến suýt thổ huyết.
Nếu không phải vì hình thể của cự nhân và nhân tộc có chênh lệch quá lớn, bọn chúng đều phải hoài nghi rằng lũ này chính là nội gián được quân địch cài vào, chỉ chuyên hố đồng đội.
Đường được mở rồi, vậy thì không cần phải ăn thua đủ với quân địch nữa. Còn đầu hàng, đó là lựa chọn cuối cùng.
Hudson trơ mắt nhìn quân địch rời khỏi doanh trại, sau đó mới chậm rãi hạ lệnh truy kích. So với việc chém giết trực diện trên chiến trường, thì việc truy sát sau khi thất bại tan tác mới là lúc dễ giành được chiến tích nhất.
Cấp tốc đánh trọng thương là chuyện hoàn toàn không cần thiết. Cứ để địch nhân chạy như vậy mới là lựa chọn tốt nhất.
Ngay cả việc địch nhân phái không quân chạy đi cầu viện mà hắn cũng không thèm ngăn cản, hiện giờ Hudson cũng không vội tiêu diệt quân địch. ...
Tỉnh Declas, vì sự ảnh hưởng của lũ quét, liên quân bị ép phải dọn nhà, trong doanh trại lúc này đang hỗn loạn tưng bừng.
"Ta đã nói rồi, không thể ham an nhàn, nhưng hết lần này tới lần khác các ngươi đều không nghe. Nhất định xây doanh trại ở vị trí xấu như thế này, bây giờ thì cảm nhận được rồi đúng không?..."
Những lời phàn nàn không hồi kết của tam đầu quái đã khiến cho Tà Nhãn vương giả nổi giận, nó lập tức phản bác:
"Tam đầu vương, ngươi đừng có ở đó mà châm chọc, lý do chọn xây quanh doanh ở đây chỉ vì để cho mọi người thuận tiện trong việc lấy nước."
"Hơn nữa, chúng ta nhiều người như vậy, không xây doanh trại ở bờ sông thì tìm đâu ra gò đất lớn mà xây?"
"Ngay cả doanh trại hiện giờ cũng đã vô cùng chật chội, khắp nơi chỉ nhìn thấy toàn lều vải và lều vải, nếu như địch nhân sử dụng hỏa công, đại doanh này sẽ hóa thành đống tro tàn chỉ trong tích tắc!"
"Lại còn mạnh miệng..."...
Nhiều chủng tộc thì nhiều thị phi, những màn đấu khẩu tương tự thường xuyên xảy ra, các tộc trong liên minh đều đã quen rồi.
Những chủng tộc thường đối địch với nhau khi gặp mặt đều sẽ châm chọc nhau vài câu. Muốn khuyên cũng không được, bởi vì bất kỳ chủng tộc nào trong Thượng Cổ bách tộc đều không chỉ có một nhà cừu nhân.
Cao tầng đang đấu võ mồm, người bên dưới cũng không hề nhàn rỗi. Nếu không phải bị vương giả các tộc áp chế, e là các tộc nhân bên dưới đã lao vào đấm nhau rồi.
Những cuộc cãi vã này cũng không phải hoàn toàn không có chỗ tốt, nếu có ngoại tộc gây thù chuốc oán, những mâu thuẫn nội bộ trong các tộc sẽ tạm thời được hòa hoãn.
Những mâu thuẫn ban đầu giữa bộ lạc lân cận sẽ trở nên không đáng được nhắc tới chỉ trong vòng một đêm, các bộ lạc đều đang có chung một mối thù là ngoại địch.
Sự thật chứng minh, lợi dụng ngoại địch để di dời mâu thuẫn nội bộ là chuyện hoàn toàn có thể thực hiện được.
Hiện giờ mọi người đều trông chờ vào việc lợi dụng đại địch nhân tộc để giúp hòa hoãn mâu thuẫn nội bộ của các tộc trong liên minh.
"Vương, không hay rồi!"
"Năm vạn đại quân đang trên đường đến đây tiếp viện, khi còn cách doanh trại của chúng ta chừng 200 dặm thì bị quân chủ lực của quân địch tập kích, tổn thất nặng nề, bây giờ đang cần chi viện gấp."