Vì trấn an tâm linh bị tổn thương của Maxim, mỗi lần mang theo đậu phộng và hạt dưa, Hudson đều sẽ đền bù cho nó số kim tệ có trọng lượng tương đương.
Hiện giờ thoạt nhìn thì thấy hắn đang cắn hạt dưa, nhưng trên thực tế lại là đang nuốt kim tệ.
Belersden thuần thục bóp vỡ vỏ đậu phộng, ném 2 viên đậu phộng vào trong miệng, sau đó cầm bình sữa lên uống một hớp nhỏ rồi lắc đầu chỉ xuống bên dưới hỏi:
"Hudson, đây chính là chiến thuật nuôi ưng của ngươi đó sao, hình như hiệu quả chẳng ra sao cả?"
Không phải là Đại Địa Chi Hùng đang muốn học binh pháp. Nguyên nhân mà gấu con quan tâm đến chuyện này là vì nó quá nhàm chán. Suy cho cùng thì việc xem nhiều màn kịch chiến tranh cũng sẽ cảm thấy phiền.
Không thể gia tốc thời gian, nên tiết tấu của cuộc chiến rất chậm, kịch bản lại không hề chặt chẽ.
"Hừ!"
Hudson hừ lạnh một tiếng, khinh thường lắc đầu rồi lập tức phản bác: "Ngươi thì hiểu cái gì, đây chỉ mới là bắt đầu."
"Hiện giờ những tên bại binh này đều đang trông chờ vào một chút hy vọng cuối cùng nên mới cầm cự được. Một khi bọn chúng phát hiện con đường phía trước không thông thì tinh thần sẽ sụp đổ ngay lập tức."
"Belersden, nếu như ngươi không tin thì chúng ta có thể cá cược một phen. Ta cược có hơn một nửa quan binh trong số những tên bại binh sẽ đầu hàng, tiền cá cược là một tháng thu nhập trong lãnh địa của ngươi."
"Không thành vấn đề, ta cược là hơn 50% bại binh bên dưới sẽ đầu hàng!"
Nghe được lời nói vô sỉ này của Belersden, Hudson suýt chút bị nghẹn.
Biểu hiện của Maxim còn khoa trương hơn, nó bật cười một tiếng, lưng rồng lung lay, làm cho hạt dưa và đậu phộng rơi lả tả xuống mặt đất.
Phương thức đánh bạc có hơn ngàn vạn, Hudson cũng xem như là người có kiến thức rộng rãi, nhưng đây là lần đầu tiên mà hắn gặp phải trường hợp cược cùng một bên như thế này.
"Belersden, da mặt của ngươi thật là đủ dày!"
Nghe được lời nói của Maxim, gấu con nhẹ gật đầu trả lời: "Cảm ơn khích lệ, tộc Đại Địa Chi Hùng bọn ta vốn là da dày thịt béo."
"Đúng rồi, màn kịch này cũng không có gì hay. Không bằng chúng ta nhân cơ hội này để ra ngoài hoạt động một chút đi, nếu như tìm được tài bảo mà địch nhân đã cướp được, không chừng còn có thể phát tài."
Nghe thấy hai chữ phát tài, Maxim vốn đang lười biếng cũng lập tức tỉnh táo tinh thần.
"Hudson, bổn rồng cũng cảm thấy lời đề nghị của con gấu mặt dày này không tệ. Liên minh Thượng Cổ Di tộc chiếm được nhiều địa bàn như vậy, nhất định là cướp được không ít thứ tốt."
"Dù sao cũng là địch nhân, chúng ta cũng không cần phải khách khí với bọn chúng. Tìm được nơi bọn chúng cất chứa tài bảo liền trực tiếp mang về là được."
"Nhưng nói trước là chúng ta phải dựa theo tỷ lệ cống hiến cao thấp để phân chia chiến lợi phẩm. Bổn rồng vừa phải đánh nhau, lại vừa phải phụ trách mang tài bảo quay về, ít nhất cũng phải được chia một nửa."
Những câu nói trước thì Hudson còn cảm thấy rất cảm động, tọa kỵ của mình trưởng thành rồi, biết lo cho cái nhà này.
Nhưng những lời nói sau đó lại làm cho hắn tức điên. Maxim muốn chia một nửa, như vậy có phải Belersden cũng muốn chia một nửa hay không, hóa ra người làm chủ nhân như hắn chẳng kiếm được xu nào.
"Đề nghị này không sai, nhưng chiến lợi phẩm phải được chia ra làm 3 phần. Chúng ta đều phải ra tay đánh nhau, công việc vận chuyển tài bảo có thể để lại cho Belersden."
"Không cần phải vội vã cự tuyệt, Vương quốc Warhammer lớn như vậy. Nếu chỉ có ngươi và Maxim đi tìm thì phải tìm đến lúc nào?"
"Hơn nữa, dù tìm được thì cũng chưa chắc có thể cướp được."
"Nếu như quá khó giải quyết, muốn điều động quân đội tham gia thì tỉ lệ phân chia này sẽ còn phải tiếp tục thay đổi."
Hudson mặt không đổi sắc nói.
Trong thâm tâm hắn lại nhớ thương nhẫn không gian. Tiếc là công nghệ chế tác món đồ chơi này sớm đã bị thất truyền, những chiếc nhẫn trữ vật còn sót lại đều bị chủ nhân của chúng che giấu cực kỳ chặt chẽ.
Dù đang quyền cao chức trọng, nhưng Hudson cũng không có cơ hội thu hoạch được. Không phải là không lấy được, mà là vì những chiếc nhẫn trữ vật hắn có thể lấy được đều có không gian rất nhỏ, cái giá cần phải trả lại vô cùng lớn.
Không gian chỉ có 1-2 mét vuông, còn không bằng rồng và gấu của hắn.
Mặc dù cách trữ vật của hai tên này có chút đặc thù, đều là đưa vào trong miệng, nhưng Hudson có thể khẳng định rằng hai đứa nó không hề nuốt vào trong bụng, mà là trong cơ thể bọn nó đã hình thành một không gian trữ vật độc lập.
Nếu như thật sự nuốt vào trong bụng thì dù là rồng cũng sẽ bị nghẹn chết.
Không gian trữ vật của Đại Địa Chi Hùng được hình thành như thế nào thì Hudson cũng không rõ lắm, nhưng hắn lại biết rất rõ không gian trữ vật của Cự Long.
Với tính cách si mê tài bảo của Long tộc, nhất định là vì chứa đựng tài bảo nên bọn chúng mới tiến hóa ra không gian trữ vật.
Nếu như không có không gian trữ vật, Cự Long muốn dọn nhà sẽ rất khó. Nhỡ đâu đánh rơi một vài kim tệ trên đường đi, bọn chúng sẽ đau lòng chết.
"Làm đi!"
Sau khi do dự một lúc, Maxim đau lòng dặn dò: "Nhưng mà Hudson, có thể không cần vận dụng quân đội thì tốt nhất là không nên dùng tới. Nếu như có nhiều người tham gia chia của, vậy thì thu hoạch của chúng ta cũng sẽ ít đi!"
Nhìn thấy cảnh này, Hudson chỉ có thể bất đắc dĩ vuốt vuốt trán. Chỉ có thể nói: không hổ là Cự Long, trong mắt chỉ có tiền.
Nhưng sự thật cũng là như thế, tuy quân viễn chinh có mỹ danh là "Quân đội quý tộc", nhưng tỉ lệ con em quý tộc trong quân lại không cao.
Có nhiều con em quý tộc thì cũng đồng nghĩa với việc có nhiều người có tư cách chia tiền. Từ trên xuống dưới đều cầm một phần, còn phải để lại một phần cho các quyền quý trong nước, phần còn lại của một kẻ cầm đầu như hắn sợ là chưa đến 5%.