Chẳng qua lý trí nói cho bà ta biết, liên minh Thượng Cổ Di tộc sẽ không thể nào hố đồng minh vào lúc này. Không có sự ủng hộ của Tộc Tinh Linh, liên minh Thượng Cổ Di tộc chắc chắn sẽ bị nhân tộc tính sổ sau cuộc chiến.
Delise nhìn qua hướng Hudson rời đi rồi lẩm bẩm: "Đây cũng là một trong những toan tính của ngươi sao?"
"Nếu như danh tướng của nhân tộc đều lợi hại như thế, vậy Tộc Tinh Linh sống sao nổi nữa!"...
Husdon thoát khỏi chiến trường, từ trên cao nhìn xuống đám binh sĩ đang rút lui rồi âm thầm thở dài một hơi.
"Dừng lại chỉnh đốn một chút, thống kê con số thương vong của các đội."
"Mục sư cố gắng hết sức cứu chữa cho các thương binh, nếu như có thể sử dụng ma pháp dược tề thì cố gắng đừng sử dụng thần thuật."
Thẳng thắn mà nói, vị trí hiện giờ cũng không an toàn, vì chỉ nằm cách chiến trường tầm ba mươi dặm thôi.
Nhưng quân viễn chinh đã rất mệt mỏi, quân địch cũng bị giày vò một ngày một đêm, cũng đang trong tình trạng kiệt sức.
Nếu như trong tay Hudson có thêm hai vạn kỵ binh thì hắn nhất định sẽ giết cái hồi mã thương.
Còn giờ thì quên đi, dùng tinh nhuệ của vương quốc để đổi quân với liên minh Thượng Cổ Di tộc, dù có nhìn thế nào cũng thấy không có lời. ...
"Nguyên soái, lần này là do ta tham công, không thể câu kéo đủ thời gian cho đại quân, mời ngài..."
Không đợi Jose nói hết lời thỉnh tội, Hudson đã cười ha ha rồi nói:
"Không, ngươi không chỉ không sai, ngược lại còn có công!"
"Bỏ qua cơ hội tiêu diệt tàn binh của quân địch để đổi lấy cơ hội đánh bại quân chủ lực của đối phương, dù có nhìn thế nào cũng đều là lời to."
"Trên chiến trường thiên biến vạn hóa, nếu như có cơ hội thiêu hủy đại doanh của quân địch, dù là ta cũng sẽ từ bỏ kế hoạch chặn đường."
Nghe xong lời Hudson nói, Jose càng thấp thỏm hơn.
Ông ta nào có muốn công phá đại doanh của quân địch, đây hoàn toàn là dựa theo lời dặn của Hudson, chơi trò "vây Nguỵ cứu Triệu" với quân địch.
Nhưng sau khi chơi được vài lần thì Jose liền bị quân địch nắm rõ binh lực của mình, đối phương cho rằng ông ta có ít nhân mã như vậy là sẽ không thể nào công phá doanh trại được.
Quân địch không chịu quay về, làm cho kế hoạch đánh nghi binh ban đầu biến thành cường công.
"Nguyên soái, sau khi chúng tôi công phá đại doanh của quân địch cũng không phát hiện được bao nhiêu vật tư lương thảo."
"Ngoài một vạn quân địch ở lại phòng thủ ra, số còn lại đều là thương binh. Vì chuyện này mà bị thiệt hại 300 kỵ binh Ma thú, chiến tích này thật sự rất bình thường!"
Jose vội vàng giải thích.
Chiến tích tốt hay xấu thì phải xem là so với ai.
Nếu so với chiến dịch do Hudson chỉ huy, việc hy sinh 300 tên kỵ binh Ma thú đổi lấy thành quả như vậy thực sự là rất bình thường.
Ngay cả trong chiến dịch cường công năm vạn viện quân của phe địch trước đó, quân đoàn Ma thú cũng không bị tổn thất nhiều như vậy.
Nhưng mà sổ sách lại không thể tính như vậy, bởi vì không phải lần nào cũng có thể gặp được nhân tố heo đồng đội như chiến dịch lần này.
"Tướng quân Jose, nếu chỉ xét về phương diện chiến thuật thì trận chiến lần này đúng là không chiếm được nhiều lợi ích."
"So với những chiến tích trước đó của chúng ta, chiến dịch này càng không đáng giá nhắc tới. Nhưng chiến tranh không chỉ xét về mặt quân sự, mà còn có cả chính trị."
"Lần này là do viện quân của Liên minh Thượng Cổ Di tộc hành động chậm chạp nên mới khiến cho quân đoàn Tinh Linh bị chúng ta đánh tàn, Tộc Tinh Linh có thể không tức được sao?"
"Một khi sinh ra vết rách, sau này có muốn bù đắp cũng không phải là chuyện đơn giản. Ít nhất là trong ngắn hạn, Tộc Tinh Linh sẽ không thể nào phái thêm viện quân cho bọn chúng nữa."
"Về mặt quân sự, ngoài hơn 20. 000 thương binh kia không được tính là chiến tích ra, chúng ta có thể tính được đại khái thành quả."
"Đầu tiên là tiêu diệt 15. 000 quân hậu cần của phe địch, lại đánh trọng thương hơn 20. 000 viện quân của địch nhân, bên phía của ông còn cống hiến chiến tích diệt 10. 000 quân địch, tính sơ qua thì chiến dịch lần này chúng ta đã tiêu diệt được hơn 45. 000 quân địch."
"Nếu như tính thêm chuyện các ngươi đánh lén ở nửa đường cùng với nhân số bị giảm không phải do chiến đấu của phe địch, lần này liên quân dị tộc bị tổn thất chừng 50. 000 người."
"Mặc kệ trong doanh trại mà ngươi thiêu hủy có bao nhiêu lương thảo, hiện giờ quân địch cũng đã bị đoạn lương rồi, sĩ khí quân tâm đã bị trọng thương."
"Có lẽ các tộc đều sẽ tư tàng một phần lương khô mang theo bên người, nhưng số lượng chắc chắn sẽ không quá nhiều. Không chừng bọn chúng sẽ vì vấn đề lương khô này mà cãi nhau một trận."
"Hiện giờ ở trước mặt bọn chúng có hai con đường, hoặc là dùng những thi thể ở trên chiến trường làm quân lương, hoặc là giết tọa kỵ gia súc để bổ khuyết lỗ thủng."
"Binh sĩ của Liên minh Thượng Cổ Di tộc thì không sao, nhưng binh sĩ của Tộc Tinh Linh thì nhất định sẽ không chịu nổi chuyện dùng thi thể của đồng bọn làm lương thực."
"Lý niệm của hai bên bất đồng, nên chắc chắn sẽ phát sinh xung đột."
"Huống chi còn có chúng ta nữa, trong hai trăm dặm đường sau này, quân địch sẽ không dễ di chuyển như vậy!"
Kinh hỉ tới quá đột nhiên, Hudson đều có chút ngơ ngác.
Nếu như đại doanh của quân địch vẫn còn, mặc kệ có thiếu lương thực hay không thì cũng đều có thể lén lút giải quyết.
Nhưng hiện giờ toàn bộ binh sĩ đều biết lương thảo đã bị thiêu hủy, các quan quân lấy thịt ra làm quân lương thì sẽ lập tức bị lộ.
Trong nội bộ liên minh Thượng Cổ Di tộc có vô số chủng tộc, một số ít chủng tộc đã quen với việc ăn thi thể của đồng bọn rồi, nhưng đa phần đều mang lập trường bài xích.
Liên minh vốn là không ổn định, nội bộ bị phân hóa đã là chuyện tất nhiên.