Nhiều nhân tố bất lợi như vậy chồng chất lên nhau, Hudson không tin là mình sẽ không tìm được cơ hội đánh trọng thương quân địch.
Đi chung với niềm vui là một chút sầu lo. Số lượng quân đội đi theo Hudson ra chiến trường cũng càng ngày càng ít.
Từ lúc xuất chinh là 35. 000 người, đánh tới hiện giờ chỉ còn lại chưa tới 30. 000, trong đó còn bao gồm cả 5. 000 tên thương binh.
Nếu không phải quân viễn chinh vẫn luôn giành được thắng lợi, ẩn đi sự ảnh hưởng do thương vong mang lại, sợ là sĩ khí quân tâm đã phải chịu ảnh hưởng rồi.
Cho dù như thế nào, sau trận chiến này, hắn nhất định phải tiến hành chỉnh đốn lại đại quân. ...
Trên chiến trường, liên quân dị tộc đã tụ hợp lại với nhau, bầu không khí vô cùng thê lương.
Bằng mọi giá chạy đến tiếp viện, không ngờ vẫn để xảy ra kết quả thảm thiết này. Dù biết là quân địch chưa đi được bao xa, nhưng không ai dám đưa ra đề nghị đuổi theo.
Mọi người đều đã kiệt sức rồi, nếu như đuổi theo, gặp phải quân địch được nghỉ ngơi mấy tiếng thì chẳng khác nào đang nộp mạng.
"Các ngươi làm cái gì vậy, tại sao lề mề chậm chạp tới bây giờ mới đến?"
Delise đằng đằng sát khí chất vấn.
Bà ta mang theo một quân đoàn Tinh Linh đầy đủ biên chế tới đây, vốn cho rằng có thể đánh ra uy danh của Tộc Tinh Linh.
Nhưng nào ngờ, vừa ra tiền tuyến chỉ có mấy ngày thì suýt chút nữa bị hủy diệt hoàn toàn.
Chuyện này nhất định phải có một lời giải thích cho trong tộc. Nếu không, dù là cường giả Thánh Vực thì cũng sẽ bị phạt sau khi quay về.
Nhưng Delise lại cảm thấy mình rất oan ức.
Bà ta chấp nhận lời mời xuất binh chi viện của liên minh Thượng Cổ Di tộc, nhưng cuối cùng lại bởi vì viện binh không đến đúng hạn, dẫn đến đại quân bị tổn thất nặng nề, trách nhiệm này đương nhiên phải do liên minh Thượng Cổ Di tộc đến gánh chịu.
Còn giai đoạn giữa đã xảy ra chuyện gì, đó là chuyện của liên minh Thượng Cổ Di tộc, Delise chỉ cần níu chặt lấy việc bọn chúng không thực hiện ước định là được rồi.
Còn về những ảnh hưởng sau này, Delise hoàn toàn không quan tâm. Điều kiện tiên quyết của tình hữu nghị là ngang hàng với nhau, màn thể hiện của liên minh Thượng Cổ Di tộc thật sự rất khó có thể nhận được sự tôn trọng của bà ta.
Xích mích này cũng không ảnh hưởng gì đến đại cục, từ lúc xuất binh tham chiến, liên minh Thượng Cổ Di tộc đã không có đường lui.
Chiến tranh đánh tới hiện giờ, cho dù bọn chúng muốn phản chiến thì nhân tộc cũng sẽ không tiếp nhận.
Bởi vì liên minh Thượng Cổ Di tộc mang quân xâm lược, đã gây ra cái chết của hàng triệu người, nếu như tính thêm những trường hợp tử vong gián, sợ là sẽ lên đến hàng chục triệu người.
Nhiều người chết như vậy, nếu như không có phản ứng gì, nhân tộc làm sao dám nói mình là bá chủ đại lục nữa.
Thực ra, ngay cả những lời dụ hàng chính trị của Husdon cũng đều là bánh vẽ. Nếu như để hắn đi chiêu hàng liên minh Thượng Cổ Di tộc, Hudson cũng không dám cam đoan là bọn chúng sẽ không bị thanh toán sau chiến tranh.
Từ trước đến giờ, khẩu hiệu mà Hudson hô hào cũng chỉ là "Người đầu hàng không giết" .
Không giết không có nghĩa là sẽ không truy cứu trách nhiệm.
Đây là một câu khẩu hiệu chính trị điển hình, dùng để lừa những binh sĩ Thượng Cổ Dị tộc không có học thức thì được, các quý tộc lão gia là lão làng trong giới chính trị, chỉ cần liếc mắt liền có thể nhìn ra được vấn đề.
Đúng là Vương quốc Alpha có thể không truy cứu trách nhiệm của Liên minh Thượng Cổ Di tộc, nhưng Công quốc Mosey, Vương quốc Đông, Tây Warhammer và chư quốc ở Bắc đại lục có muốn truy cứu trách nhiệm của bọn chúng hay không thì không ai nói trước được.
Kết quả cuối cùng hoặc là biến thành nô lệ, hoặc là bị các quý tộc mang ra công thẩm để cày danh vọng.
Đặc biệt là những nước có ý định chiếm giữ lãnh thổ của Vương quốc Warhammer sau này sẽ cần biểu hiện một chút ở về phương diện này.
"Tôn giả, chúng tôi bị quân địch đánh chặn ở trên đường, phải trả một cái giá thê thảm đau đớn mới thoát khỏi vòng vây."
"Vì có thể đến tiền tuyến tiếp viện kịp lúc, chúng tôi còn bỏ qua cả đại doanh ở hậu phương, khiến cho hơn 10. 000 quân phòng thủ và 20. 000 thương binh bị bọn chúng tàn sát!"
Âm Ảnh Vương bị đẩy ra ngoài nên liền ra vẻ khổ sở giải thích.
Lão đại không dễ làm, ông ta còn chưa kịp trở thành lão đại của liên minh Thượng Cổ Di tộc đã bị đẩy ra chắn bom rồi.
Lỡ như tính tình của vị Tôn giả trước mặt này này không được tốt lắm, trong lúc lửa giận công tâm, vả cho ông ta cái thì chẳng phải là sẽ chết vô ích sao.
Liên minh Thượng Cổ Di tộc không có năng lực để ra mặt cho ông ta, Tộc Âm Ảnh nhỏ yếu cũng không dám nghĩ tới trả thù.
"Đồng minh" chẳng qua chỉ là một tấm màn che, sau khi liên tục thất bại trên chiến trường, quyền nói chuyện của liên minh Thượng Cổ Di tộc cũng đang không ngừng bị suy yếu.
Delise vốn đang muốn phát tiết cơn giận, nhưng đột nhiên nghĩ đến chuyện gì đó, bà ta bỗng nhiên kiềm nén cơn giận rồi ra vẻ bất đắc dĩ nói:
"Thôi, chuyện đã xảy ra rồi, giờ có nói những chuyện này cũng không thay đổi được gì, vẫn là cân nhắc chiến cuộc sau này thì hơn!"
"Hudson khó chơi cỡ nào, chắc là trong lòng các ngươi đã biết rồi. Hiện giờ liên quân bị tổn thất nặng nề, lại bị mất quân nhu vật tư, hắn sẽ không bỏ qua cơ hội bỏ đá xuống giếng này đâu."
"Các ngươi có biện pháp đối phó gì không?"
Thoạt nhìn thì giống như đang suy tính cho đồng minh, nhưng trên thực tế thì Delise lại chẳng thèm xem Liên minh Thượng Cổ Di tộc ra gì.
Nguyên nhân mà bà ta còn nói chuyện khách khí như vậy là vì lũ này vẫn còn giá trị lợi dụng.
Bà ta không hy vọng là bọn chúng có thể hủy diệt quân viễn chinh, nhưng chỉ cần có thể gây ra thương vong nhất định cho đối phương đã là một tin tức tốt đối với Tộc Tinh Linh rồi.