"Nếu Nguyên soái Hudson đã làm gương mẫu, vậy thì chúng ta cũng không thể để tuột lại phía sau."
"Vương thất sẽ mua 7 triệu kim tệ trái phiếu đất đai, mặt khác, món nợ 8 triệu mà Bộ tài chính đang thiếu của vương thất cũng đều được chuyển hóa thành trái phiếu đất đai."
Caesar IV ra vẻ mừng rỡ nói.
Hiển nhiên là sau khi đưa ra quyết định này, trong lòng Caesar IV cũng đang rỉ máu. Nhưng hết cách rồi, một Nguyên soái như Hudson mà cũng bỏ ra nhiều như vậy, người làm Quốc vương như y há có thể keo kiệt được.
Mua trái phiếu đất đai nhìn như không lỗ, nhưng vấn đề là hiện giờ vương thất không thiếu lãnh địa nha! Chỉ tính riêng phía bắc thôi cũng đã có ba tỉnh thành chưa được khai hoang rồi, hoàn toàn không cần phải vội đi khai hoang đại thảo nguyên.
Chỉ có những mảnh đất đã khai hoang mới được tính là tài sản, những mảnh đất chưa khai hoang thì chẳng là gì cả.
May mà Bộ tài chính đang thiếu nợ vương thất, Caesar IV có thể dùng món nợ có khả năng cao là sẽ bị quỵt này để hối đoái thành trái phiếu đất đai, để số lượng trông càng chói mắt một chút.
Tuy rằng đau lòng, nhưng Caesar IV lại không có ý oán trách Hudson. Phát hành trái phiếu đất đai chính là lợi khí tốt nhất để Vương quốc có thể thoát khỏi nợ nần trong thời gian ngắn.
Quốc vương và Nguyên soái đều đã dẫn đầu dùng nợ nần để hối đoái trái phiếu đất đai rồi, các đại quý tộc làm sao có thể không biết xấu hổ mà đòi nợ Bộ tài chính nữa chứ?
Trải qua cuộc hối đoái này, mối quan hệ nợ nần đã phát sinh biến hóa. Món nợ kếch xù trên người của Bộ tài chính đã được xóa đi rất nhiều, giảm bớt áp lực về mặt tài chính trong thời gian ngắn giảm nhiều, Hầu tước Delgado cũng có thể thở phào một hơi.
Nếu như Bộ trưởng Tài chính bị suy sụp thì sẽ không tìm được người thích để thay thế trong thời gian ngắn.
Huống chi, mua trái phiếu đất đai cũng không nhất định phải trực tiếp bỏ tiền, có thể dùng vật tư chiến lược để mua mà.
Trong giai đoạn tài chính khó khăn như hiện nay, từ vương thất đến các đại quý tộc trong Vương quốc đều chỉ mua sắm vật tư bằng cách ghi sổ.
Theo như thông lệ, nếu như nợ nần tăng lên tới một trình độ nhất định, vượt quá giới hạn chi trả tài chính, đám chủ nợ sẽ chủ động đứng ra miễn giảm nợ nần.
Thường đều là Liên minh Nhân tộc đứng ra hiệu triệu các chủ nợ quốc tế tuyên bố miễn giảm một phần nợ nần, các chủ nợ trong nước đương nhiên là tích cực hưởng ứng lời kêu gọi này.
Nhưng đó là trong tình huống các dị tộc có thực lực mạnh mẽ, các bên cần có Vương quốc Alpha ngăn cản Đế quốc Thú Nhân. Còn hiện giờ thì nhân tộc đang chiếm ưu thế, loại chuyện tốt này sẽ không thể nào xuất hiện được.
So với cuộc xâm lược trước đó của thú nhân, độ khó để chính phủ Vương quốc có thể mượn được tiền từ bên ngoài đã tăng lên không chỉ một bậc.
Vay không lãi đã biến thành vay có lãi, hơn nữa còn kèm theo một đống điều kiện, có rất nhiều điều kiện còn vượt qua ranh giới cuối cùng mà Vương quốc có thể tiếp nhận .
Nếu như đã không thể trông cậy vào bên ngoài được nữa, vậy thì chỉ có thể đào móc tiềm lực nội bộ. Nói một cách đơn giản chính là có tiền ra tiền, không có tiền thì ra mạng.
Có hai vị đại lão dẫn đầu, quần thần liền nhao nhao hưởng ứng, chỉ là số lượng mua lại ít hơn rất nhiều, cộng lại còn chẳng bằng kim ngạch của Hudson và Caesar IV.
Đối với chuyện này, Hudson không hề hoảng chút nào, những người giàu có nhất trong Vương quốc Alpha chính là các đại quý tộc. Ngoài một số đại quý tộc mới nổi là đang nghèo ra, phần còn lại đều là cự phú.
Đặc biệt là những đại gia tộc xa xưa kia, số lượng tài phú được tích lũy hàng trăm ngàn năm, đã đạt đến một con số kinh người.
Nhìn giá hàng là biết.
Trong tình huống sức sản xuất không có biến động gì lớn, lượng tiền tệ phát hành hàng năm đều đang gia tăng, nhưng giá hàng trên đại lục lại ổn định hơn mấy trăm năm nay.
Không còn nghi ngờ gì nữa, số lượng tiền tệ tăng thêm này đều đã chảy vào trong hầm ngầm của các đại quý tộc .
Đối với các quý tộc ở phía nam đại lục thì số tài phú mà tập đoàn quý tộc của Vương quốc Alpha tích lũy được cũng không tính là phong phú.
Bởi vì liên tục xảy ra chiến tranh, nên đã có một lượng lớn tài sản được chuyển ra bên ngoài. Chờ đến khi đại chiến kết thúc, thậm chí còn có thể xảy ra tình trạng giảm giá trị tiền tệ.
Tuy nhiên, trong hệ thống phong kiến quân chủ tự cung tự cấp, sự giảm giá trị của tiền tệ sẽ không có ảnh hưởng lớn gì đối với kinh tế.
Nếu xảy ra tình trạng thiếu tiền, cùng lắm thì lấy vật đổi vật thôi. Nền kinh tế hiện giờ vốn chẳng có bao nhiêu thương phẩm giao dịch, nhịn một chút là sẽ qua.
Dù cho hoàn cảnh kinh tế có kém đến đâu thì các quý tộc lão gia cũng sẽ không để cho nông nô thất nghiệp. Lương thực không bán được thì xây nhà kho rồi chất trong đó là được. Đợi đến khi chiến tranh xảy ra, đảm bảo sẽ có thể tiêu hao hết toàn bộ lương thực dư thừa này.
Trái phiếu đất đai vừa được mang ra bán, Hudson liền cảm thấy an tâm hơn hẳn. Đầu tư càng nhiều tiền thì mọi người sẽ bị buộc càng chặt trên cùng một chiếc thuyền, càng không cần phải lo lắng có người nhảy ra kiếm chuyện.
Đợi đến khi các đại quý tộc bỏ tiền xong, toàn bộ các nhóm lợi ích trong Vương quốc đều bị trói chặt vào trong cuộc chiến tranh này, mâu thuẫn nội bộ sẽ bị áp chế ở mức độ tối đa. ...
Bắc Cương, trong doanh trại của đại quân thú nhân. Ngũ đại Hoàng giả đã đích thân tới tiền tuyến, cùng nhau chúc mừng cho trận thắng không dễ dàng này.
Trong những năm gần đây, cuộc sống của Đế quốc Thú Nhân rất gian khó. Trong cuộc chiến tranh do bọn chúng phát động, bởi vì các đồng minh không kịp tham gia, làm chúng bị nhân tộc đấm cho vỡ mồm.