Tình trạng của việc lao sư viễn chinh tình chính là không chiếm được lợi lộc thì sẽ phải chịu thiệt thòi. Sau một vài lần tấn công thăm dò, chiến trường đã rơi vào trạng thái giằng co.
Đại quân thú nhân không phát động tấn công, quân phòng thủ cũng co đầu rút cổ ở trong thành bất động, hai bên chơi trò mắt lớn trừng mắt nhỏ.
Trò chơi này được duy trì hơn một tháng. Quân phòng thủ trong thành thì không có gì, những đại quân thú nhân đang trú đóng ở dã ngoại lại không chịu được nữa!
Thú nhân vốn là chủng tộc không có vệ sinh gì, ăn uống ngủ nghỉ đều ở tại chỗ, doanh trại bị làm cho chướng khí mù mịt.
Công tước Daniel đã muốn chỉnh đốn mấy lần rồi, nhưng bởi vì những tiếng phản đối trong nội bộ quá lớn, nên bị ép phải dừng lại. ...
"Nguyên soái Daniel, cục diện hiện giờ khác hoàn toàn với những gì mà ngươi đã nói. Đừng nói là đánh trọng thương quân địch, bây giờ chúng ta còn chẳng thể chạm được vào quân địch."
"Viện quân của địch nhân lập tức liền muốn tới, đến lúc đó chúng ta gặp phải tình huống sẽ còn càng thêm hỏng bét, còn muốn tiến công sợ là khó khăn."
Hùng Nhân Hoàng không giữ được bình tĩnh nói.
Chiến cuộc trước mắt vẫn còn nằm trong phạm vi chấp nhận của ông ta. Chỉ là việc không tác chiến và hao tổn trong thời gian dài như vậy đã gây một sức ép nặng nề lên Đế quốc Thú Nhân.
Vấn đề hậu cần không chỉ làm cho Vương quốc Alpha cảm thấy nhức đầu, mà cũng làm khốn nhiễu cả Đế quốc Thú Nhân.
Trong lúc tác chiến còn có thi thể của hai bên có thể dùng làm tiếp tế, khi nhàn rỗi cũng có thể dựa vào vật tư mà hậu phương tiếp tế để cầm cự.
Vì bảo vệ công tác cung ứng hậu cần, một lượng lớn gia súc đã bị chém giết, Hùng Nhân Hoàng thấy vậy liền cảm thấy rất bức bách.
Những con gia súc này đều là tư liệu sản xuất quý giá nhất của các bộ lạc, nếu như toàn bộ đều bị mang ra chém giết, thời gian sau này sẽ không dễ chịu.
Nếu có thể giành được thắng lợi, cướp được một lượng lớn tài phú thì còn có thể chơi buôn lậu, mua bổ sung vật liệu từ trong tay của nhân tộc.
Nhưng nếu bại trận, một khi nguy cơ lương thực quy mô lớn như vậy bộc phát, vì tranh đoạt tài nguyên sinh tồn, nội đấu sẽ vô cùng kịch liệt, Đế quốc Thú Nhân có thể tồn tại được hay không cũng còn là một ẩn số.
"Hùng Hoàng bệ hạ, vào những lúc như thế nào thì chúng ta lại càng phải bình tĩnh."
"Tuyến phòng thủ của Vương quốc Alpha khó chơi cỡ nào, mọi người đều đã được lĩnh giáo rồi. Với thực lực hiện giờ của Đế quốc, căn bản không thể nào cường công phòng tuyến của quân địch được."
"Áp lực mà chúng ta là rất lớn, nhưng áp lực mà quân địch đang phải chịu còn lớn hơn. Đám quý tộc lãnh chúa bị mất đất phong sẽ tạo áp lực lên chủ soái của quân địch thay cho chúng ta, ép hắn ta phải thống lĩnh quân đội ra ngoài quyết chiến với chúng ta."
"Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, khi viện binh của quân địch đến cũng chính là lúc hai bên quyết chiến."
"Không có thành trì bảo vệ, chúng ta có thể đánh bại địch nhân dễ dàng hơn nhiều."
Công tước Daniel lạnh lùng giải thích.
Trên chiến trường thiên biến vạn hóa, không có khả năng đều đúng như trong kế hoạch của gã. Quân địch không liều chết với bọn hơn ở bảy tỉnh Bắc Cương như những gì mà gã dự đoán, kế hoạch tác chiến ban đầu đương nhiên là sẽ có biến động.
Chiến lược co vào của Hudson đã giúp Vương quốc bảo toàn nguyên khí, nhưng đồng thời chôn xuống một hạt giống quyết chiến.
Các quý tộc lãnh chúa ở bảy tỉnh Bắc Cương muốn thu phục lãnh địa đã mất thì nhất định phải đánh bại Đế quốc Thú Nhân ở trên chiến trường.
"Daniel, ngươi phân tích không sai, đúng là quân địch muốn quyết chiến với chúng ta, nhưng thời gian thì lại không biết."
"Xét theo các loại dấu hiệu trước mắt, Vương quốc Alpha hẳn là đã thay đổi chủ soái. Tất cả mọi người đều đã từng giao thủ với Hudson, cách dụng binh của tên này hoàn toàn không có vết tích để lần theo."
"Với địa vị trong quân đội Vương quốc Alpha của hắn, tạm thời đè xuống tiếng nói của phái chủ chiến tầm nửa năm một năm, đợi đến khi thế cục chiến tranh đại lục rõ ràng hơn rồi mới có khả năng quyết chiến với chúng ta."
"Vương quốc Alpha có thể đợi, nhưng Đế quốc ta thì không đợi được. Mặc dù đại quân của Tộc Tinh Linh đã xuôi nam, nhưng xét theo tình hình trước mắt, liên minh vẫn đang ở vào thế hạ phong."
"Nếu nhân tộc giành được thắng lợi trong cuộc chiến tranh đại lục này, sau đó sẽ phát sinh cái gì, chắc là trong lòng mọi người cũng đã rõ rồi."
"Đế quốc có thể đánh bại một Vương quốc Alpha, nhưng lại không thể đánh bại được một Vương quốc Alpha nhận được sự ủng hộ của Liên minh Nhân tộc ."
"Trong những ngày gần đây, quân đội Mosey cũng bắt đầu tập kết ở vùng biên giới. Tổng binh lực được bố trí ở tiền tuyến có lẽ sẽ không thấp hơn 250. 000."
"Với quan hệ của Vương quốc Alpha và Công quốc Mosey, những đội quân này đột nhiên nhảy vào tham gia chiến tranh vào thời khắc mấu chốt cũng chẳng phải chuyện kỳ lạ gì."
Behemoth hoàng Alex nói với vẻ mặt ưu sầu .
Năng lực chỉ huy quân sự của Alex chẳng ra sao cả, nhưng lại rất có thiên phú chính trị. Cũng nhờ vào thủ đoạn chính trị mà Alex mới có thể bảo vệ được vị trí hoàng tộc trong tình huống tộc Behemoth đang bị trọng thương nguyên khí.
Đại tranh chi thế, tầm nhìn không thể bị giới hạn ở một chỗ, mà phải có cái nhìn toàn cục.
Chiến tranh Bắc đại lục chỉ là một trong những nhân tố ảnh hưởng đến kết quả chiến tranh, thứ thực sự quyết định vận mệnh của thú nhân vẫn là kết cục của chiến tranh đại lục.
"Behemoth bệ hạ, xin thứ cho ta bất lực suy đoán sự thắng bại của chiến tranh đại lục!"
"Thực lực của Đế quốc ta đã không còn ở trạng thái đỉnh phong, chuyện mà chúng ta có thể làm chỉ là chú ý thế cục trước mắt."
"Chuyện mà mỗi vị quân nhân của Đế quốc phải làm là: Đánh bại Vương quốc Alpha bằng cái giá nhỏ nhất, bảo vệ cơ nghiệp trên đại thảo nguyên của Đế quốc."
"Ván cờ chiến tranh đại lục không phải là thứ mà Đế quốc ta có thể tham gia. Thay vì hy vọng xa vời là có thể can thiệp chiến tranh đại lục, chẳng bằng đợi trong nội bộ nhân tộc phát sinh vấn đề, từ bỏ ủng hộ bảy nước thảo nguyên tái thiết lập!"
Công tước Daniel cường ngạnh trả lời.