Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 1285 - Chương 1285: Viện Binh Đến (2)

Chương 1285: Viện Binh Đến (2) Chương 1285: Viện Binh Đến (2)

Đối với thống soái mà nói, một khi chiến tranh có liên quan tới chính trị thì chính là một gánh nặng, nhưng chiến tranh lại không thể rời bỏ chính trị.

Những nhân tố mâu thuẫn này tập hợp lại chính là một trận tai nạn đối với Đế quốc Thú Nhân hiện giờ.

Bất kỳ ai nói về chính trị vượt quá phạm vi thực lực của bản thân đều là tự cường điệu bản thân. Chiến tranh là tàn khốc, vai phụ chính là vai phụ, dù có cường điệu bản thân cũng chỉ lộ ra vẻ dở dở ương ương. ...

Tiền tuyến chịu đựng cái nắng chói chang của mùa hè để nghênh đón viện quân. Thực ra, với hiệu suất của Vương quốc Alpha, viện quân không nên chậm như vậy.

Nguyên nhân mà viện quân bây giờ mới đến là vì Hudson phái người đi tập huấn cho quân đoàn tân binh này trong một tháng, sau đó mới cho bọn họ lên đường.

Không vì nguyên nhân nào khác, đây là họa do hậu cần gây ra. Sự khác biệt về lượng vật tư cần khi huấn luyện quân sự tại chỗ và đến tiền tuyến Bắc Cương rồi mới tiến hành huấn luyện cũng không phải là nhỏ.

Mặc dù trước đây các quý tộc cũng đã tiến hành huấn luyện cho quân đội dưới trướng rồi, nhưng tiếc là Hudson lão gia lại tin tưởng bọn họ. Đặc biệt là quân đội của các quý tộc nhỏ, huấn luyện đều không đến nơi đến chốn.

"Truyền lệnh xuống, đánh tan hết toàn bộ năm quân đoàn mới, bổ sung vào các quân đoàn khác."

"Năm quân đoàn thường trực sẽ được sát nhập thành quân đoàn thứ bảy, sẽ do ta đích thân chỉ huy, xem như quân dự bị cho toàn quân."

Mệnh lệnh không theo lẽ thường này đã làm cho các tướng lĩnh phải châu đầu ghé tai, nhưng vì bị chấn nhiếp bởi uy vọng của Hudson nên không có người dám nhảy ra phản đối.

Việc chinh chiêu quân đoàn làm binh lực bổ sung cũng đã có tiền lệ, không có gì phải tranh nghị, chuyện quan trọng là để năm quân đoàn thường trực lại làm quân dự bị.

Trong những cuộc chiến trước đó, đa phần đều là trực tiếp lao lên. Binh lực không đủ thì đưa tin cầu viện trong nước, quân dự bị là thứ gì?

Nếu như thật sự phải nói là có quân dự bị, vậy thì quân đoàn hộ vệ lệ thuộc bộ chỉ huy có thể được tính là quân dự bị.

Thường khi quân đoàn hộ vệ này tham chiến thì chiến tranh đã đến thời khắc nguy hiểm nhất.

Có đôi khi không phát biểu ý kiến chính là một sự phản đối không tiếng động. Không có trực tiếp nhảy ra là sợ bị chửi.

Kỹ thuật mắng chửi người của Hudson cũng rất nổi tiếng giống như năng lực chỉ huy của hắn vậy. Đã có rất nhiều người bị hắn chửi đến hoài nghi nhân sinh.

Các sĩ quan quý tộc cao tầng cũng cần thể diện, sau khi bị thua thiệt mấy lần, người nào người nấy đều đã khôn ra.

Gặp được chuyện không hiểu cũng sẽ không lập tức nhảy ra phản bác, mà là cổ động người khác đứng ra.

Và khi một đám người thông minh tập hợp lại một chỗ thì sẽ xuất hiện cảnh tượng trước mắt.

"Đều thất thần làm gì, còn không đi chấp hành mệnh lệnh!"

Hudson lập tức khiển trách.

Hắn không có thời gian để giải thích nguyên nhân, hắn chỉ cần những người trong quân đội chấp hành mệnh lệnh là được. Dù sao cũng không phải là đang bồi dưỡng tướng lĩnh, bọn họ có hiểu được mệnh lệnh này hay không cũng không quan trọng.

"Tuân mệnh, Nguyên soái!"

Các tướng lĩnh vội vàng trả lời.

Người từng đi theo Hudson đều biết trọng lượng của câu "quân lệnh như núi", kẻ dám chống lại quân lệnh thì hiện tại mộ cũng đã xanh cỏ.

Cho dù thân phận cao quý đến đâu cũng chẳng có bất kỳ tác dụng gì khi ở trước mặt vị Nguyên soái cường thế này.

Không cường thế không được, trong những ngày gần đây, Đám lãnh chúa Bắc Cương thường xuyên đến quấy rối hắn, người nào người nấy đều muốn nhanh chóng phản công.

Các tướng lĩnh lập tức rời đi, chỉ Bá tước Aurane, người có quan hệ đặc thù với Hudson là lưu lại, rõ ràng là có lời muốn nói.

"Ngài Bá tước còn có chuyện gì sao?"

Hudson nghi ngờ hỏi.

Nhạc phụ của hắn cũng không phải là người chuyên đi kiếm chuyện. Bá tước Aurane là một nhà quý tộc truyền thống, nên rất coi trọng quy củ. ...

"Nguyên soái, hiện giờ viện binh đã đến, vậy lúc nào chúng ta mới quyết chiến với quân địch?"

Bá tước Aurane thấp thỏm hỏi.

Việc chạy tới hỏi thăm vào lúc này rõ ràng là có hiềm nghi ép thoái vị. Nếu như có thể mà nói, Bá tước Aurane cũng không muốn làm như vậy.

Nhưng người tại giới quý tộc đều là thân bất do kỷ.

Là một thành viên trong giới quý tộc Bắc Cương, nếu như muốn lăn lộn trong hội này thì nhất định phải đứng cùng phe với quý tộc Bắc Cương.

Vì bị Hudson chấn nhiếp nên quý tộc mới nổi không dám hành động lỗ mãng, thế là người có quan hệ đặc thù với hắn là Bá tước Aurane liền bị đẩy lên bàn tiếp tân.

Bá tước Aurane không được quyền lựa chọn, ông ta nhất định phải làm con chim đầu đàn này. Những người khác tới, nếu như không cẩn thận đàm phán bất thành, không chừng lúc nào cũng có thể chết do ngoài ý muốn ở trên chiến trường.

Các thành viên của gia tộc Koslow cũng có thể trở thành "đại biểu", nhưng thân phận địa vị của những tiểu quý tộc này lại quá thấp, lời nói vốn chẳng có trọng lượng gì, người thích hợp nhất chỉ có Bá tước Aurane.

"Ngài Bá tước, các vị có cần phải vội vàng như vậy không?"

Hudson tức giận nói.

Viện binh vừa đến liền chạy tới giục hắn xuất binh quyết chiến với quân địch, cuối cùng thì ai mới là thống soái đây?

Từ xưa đến nay, kẻ xúc phạm quyền uy của thống soái đều không có kết cục tốt.

Hudson nam chinh bắc chiến nhiều năm như vậy, cũng có thể nói là thường thấy sinh tử, tâm vững như bàn thạch. Nếu như đám quý tộc Bắc Cương chịu an phận nghe lời thì thôi, còn nếu như dám nhảy ra gây chuyện, hắn tuyệt đối sẽ không chùn tay.

"Nguyên soái, không phải là do mọi người không có kiên nhẫn, mà là thật sự không thể chịu được nữa!"

"Vì vội vàng rút lui, chúng tôi bị ép phải bỏ lại phần lớn vốn liếng của mình, đám lãnh chúa Bắc Cương bị thiệt hại vô cùng lớn."

"Bây giờ là mùa hè thì còn tốt, tùy tiện dựng tạm căn nhà lá là được. Nhưng qua vài tháng nữa, hơn trăm vạn nhân khẩu này phải làm sao bây giờ?"

Bá tước Aurane giải thích bằng vẻ mặt khẩn cầu.

Bình Luận (0)
Comment