Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 1307 - Chương 1307: Chạm Mặt

Chương 1307: Chạm Mặt Chương 1307: Chạm Mặt

Sự tụt hậu này không giống với việc bị tụt lại phía sau bình thường, bọn chúng dùng bộ lạc làm đơn vị, tạo thành một hệ thống bị tụt lại phía sau.

Nếu như quan sát cẩn thận sẽ phát hiện ra hướng di chuyển của tên binh sĩ này đã có dấu hiệu bị lệch.

Trên đường hành động, lệch một chút thôi là đã kém ngàn dặm rồi. Các quan quân không thể nào không biết được, nhưng bọn chúng vẫn làm.

Đều là bị ép phải như vậy. Dưới áp lực thống trị của Ngũ đại Hoàng tộc, nếu muốn sống lâu thì nhất định phải học được cách bảo toàn thực lực.

Bị ngộ nhận là "phế vật" cũng không sao, sợ nhất là bị Ngũ đại Hoàng tộc cho rằng bộ lạc mình có thực lực mạnh.

Những chủng tộc cố tình thể hiện thực lực ở trước mặt lão đại đúng là có thể đạt được lợi ích trong thời gian ngắn, nhưng bọn chúng cũng sẽ nhanh chóng được "trọng dụng", sau đó bị tổn thất nặng nề.

May mà Daniel không thấy được cảnh này, nếu không gã ta nhất định sẽ bị tức đến nổ tung. Xảy ra sai lầm trên đường hành quân dẫn đến việc tập hợp trễ là một chuyện rất tai hại. ...

Quân đoàn viễn chinh, sau khi bắn xong hai hộp tên, Hudson lại đạt được thành tựu Bách nhân trảm, và cũng mất đi động lực để tiếp tục ra tay.

"Nguyên soái, phía đông xuất hiện một lượng lớn kỵ binh của quân địch, bọn chúng đang nhanh chóng lao về phía chúng ta, khoảng cách không quá năm mươi dặm!"

Hudson nhướng mày khi nghe được tin tức này. Trong những ngày gần đây, quân địch cũng đang tiến bộ, tốc độ đuổi bắt càng lúc càng nhanh.

Hudson liếc mắt nhìn chiến trường đang dần đi đến hồi cuối rồi bình tĩnh hạ lệnh: "Truyền lệnh xuống, các quân đoàn phải kết thúc chiến đấu bằng tốc độ nhanh nhất, sau đó lập tức phóng hỏa thiêu hủy kho lúa, giết chết gia súc!"

"Vong linh ma pháp sư lập tức xuất thủ chuyển hóa thi thể quân địch thành vong linh. Nếu như không kịp thời gian thì cũng làm cho những thi thể này bị dính độc vong linh!"

"Sau khi hoàn thành nhiệm vụ thì lập tức mang theo thi thể của quân ta di chuyển về phía nam."

Quân đoàn viễn chinh vừa trải qua một trận huyết chiến, đây không phải là lúc thích hợp để chiến đấu với quân chủ lực của phe địch, nên chỉ có thể bỏ qua cho lũ dư nghiệt Behemoth đang chạy trốn tứ phía. ...

"Nguyên soái, quân địch vừa mới rời đi, chúng ta có cần phải đuổi theo không?"

Nghe được câu hỏi này của thuộc hạ, Công tước Daniel chần chờ một chút. Liên tục mấy lần hành động đều vồ hụt, lần này cũng chỉ đuổi kịp bóng dáng của quân địch, đây có phải hay là âm mưu của quân địch hay không?

Nhưng gã ta cũng nhanh chóng bỏ đi suy nghĩ này. Muốn thi triển âm mưu quỷ kế thì cũng phải có không gian để phát huy mới được.

Chiến trường nằm trong Đế quốc Thú Nhân, thiên thời, địa lợi, nhân hòa, quân địch chẳng có gì cả, dù muốn chơi phục kích thì quân đoàn viễn chinh cũng không có đủ binh lực.

"Để lại 5. 000 binh mã dọn dẹp vong linh, những người còn lại theo ta truy kích quân địch!"

Đại quân vừa định xuất phát, phía chân trời đột nhiên dâng lên một làn khói đặc, nhìn theo hướng khói đặc dâng lên, rõ ràng là tuyến đường mà bọn chúng vừa mới dùng để đến đây.

"Hỏng rồi, quân địch đang nhắm vào quân đoàn bộ binh ở phía sau nên mới cố ý dụ chúng ta tới đây!"

"Truyền lệnh xuống, toàn quân lập tức thay đổi phương hướng, trở về cứu viện quân đoàn bộ binh!"

Công tước Daniel vội vàng hạ lệnh với vẻ mặt hoảng hốt.

Quân đoàn bộ binh ở phía sau đều là một đám ô hợp được chắp vá tạm thời, sức chiến đấu kém xa quân đoàn kỵ binh, một khi bị quân địch tập kích, nghĩ cũng biết hậu quả như thế nào.

Nhưng mà, đám ô hợp cũng có giá trị của đám ô hợp. Mười vạn đại quân ở trên chiến trường, cho dù dùng làm pháo hôi thì cũng có thể phát huy được tác dụng không nhỏ.

Không thể bắt được quân địch ở ngay trên địa bàn của mình đã đủ mất mặt rồi. Nếu như lại bị quân địch nuốt hết mười vạn đại quân thì sẽ là một sự sỉ nhục của người làm thống soái như gã.

Thú nhân bình thường không biết rõ tình hình, nhưng Daniel lại biết rất rõ. Cảnh tượng tương tự cũng đã từng xảy ra trên Đại bình nguyên Warhammer rồi.

Liên quân Thượng Cổ Dị tộc cũng vì thiếu kinh nghiệm ứng phó nên mới trúng phải gian kế của quân địch rồi bại trận. ...

Trên đám mây, Hudson đã quen chuyện cưỡi rồng thay cho đi bộ rồi, nhưng hắn vẫn chưa thích ứng được với tốc độ cao này.

"Hudson, người của ngươi sắp sửa chạm mặt với quân địch rồi."

Maxim cười trên nỗi đau của người khác nói.

Từ xưa tới nay, Hudson đều đóng vai tính toán không bỏ sót trên chiến trường, đây là lần đầu tiên xuất hiện tình huống hắn phán đoán sai lầm.

Nhìn theo hướng mà Maxim đang chỉ, Hudson chẳng thấy gì cả. Rõ ràng là mắt người và mắt rồng không có cùng đẳng cấp.

"Qua đó xem thử đi!"

Hudson lập tức phân phó nói.

Tuyến đường hành quân này là do hắn vừa mới chọn, vì mê hoặc địch nhân, hắn còn thay đổi hướng di chuyển vào giữa chừng. Quân địch không thể nào xác định lộ tuyến của bọn hắn rồi tiến hành mai phục ở nửa đường được.

Chỉ trong nháy mắt, Hudson đã xuất hiện ở trên đầu của quân địch, và cũng thở dài một hơi.

Mặc dù số lượng kỵ binh ở bên dưới cũng không ít, nhưng muốn đối phó với quân đoàn viễn chinh thì còn chưa đủ sức.

Xét theo tuyến đường hành quân thì chắc là vì nhìn thấy khói đặc nên lũ thú nhân này này mới chạy tới chi viện.

Dựa theo tình báo trước đó, ngoài đại quân do Daniel thống lĩnh ra, ở gần đây sẽ không có đội kỵ binh nào khác.

Hudson không biết tại sao quân địch lại chia binh ra, và hắn cũng lười suy nghĩ. Với thực lực của quân đoàn viễn chinh, muốn đánh quân địch trước mắt cũng không phải chuyện khó.

Vấn đề duy nhất là sau khi đánh xong thì sẽ không có cơ hội trở về quét sạch quân đoàn bộ binh của phe địch nữa.

Chiến tranh là đánh bất ngờ, nếu như quân địch có sự chuẩn bị, Hudson sẽ không dám cường công.

Không phải là đánh không thắng, mà vì dùng quân tinh nhuệ để đổi lấy quân pháo hôi là không đáng.

Bình Luận (0)
Comment