Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 1313 - Chương 1313: Đùn Đẩy Trách Nhiệm

Chương 1313: Đùn Đẩy Trách Nhiệm Chương 1313: Đùn Đẩy Trách Nhiệm

Trong lúc nhất thời, đại quân vây quét đang rơi vào khốn cảnh tiến thối không được. Chia binh thì có nguy cơ bị hủy diệt, còn tập trung binh lực thì lại không đuổi kịp quân địch, thú nhân đang ở trong một hoàn cảnh rất lúng túng.

"Nguyên soái, hay không báo cáo chuyện này cho Hoàng đình đi!"

"Hudson là đệ nhất danh tướng trên đại lục mà Đế quốc cũng phải công nhận, trong thời gian ngắn không thể bắt được đội quân do hắn ta thống lĩnh cũng là chuyện có thể hiểu được."

"So với những người khác, mà thể hiện của chúng ta cũng xem như là tốt rồi, ít nhất có thể bảo vệ được quân chủ lực, bảo toàn nguyên khí của Hoàng đình."

Một tên tướng lĩnh Behemoth mở miệng khuyên.

Nếu đã không có cách nào chiến thắng, vậy thì so xem ai càng nát hơn vậy. Dù sao cũng có rất nhiều đại nhân vật bị bại dưới tay của Hudson rồi, nếu như muốn truy cứu trách nhiệm, hầu như toàn bộ Ngũ đại Hoàng giả cũng đều là "Tội nhân" .

Nếu như xét theo những chiến tích trước đó của Hudson, việc quân đoàn vây quét chỉ bị tổn thất mấy vạn kỵ binh hạng 2 đã được xem như một màn thể hiện đạt tiêu chuẩn rồi.

Sau khi chần chờ một chút, Daniel liền gật đầu. Thường thì một người kiêu ngạo như gã ta sẽ khinh thường chơi những trò vặt này, nhưng điều đó không có nghĩa là gã ta không biết gì về chính trị.

Nguyên nhân chủ yếu dẫn đến sự thất bại trong cuộc đấu với Hudson là vì trong nội bộ của Đế quốc Thú Nhân đã trống rỗng, các bộ lạc bị tập kích không thể cầm cự được đến lúc đội quân cứu viện đến. Chỉ cần các bộ lạc để lại nhiều binh lực một chút thì quân địch sẽ không thể nào tới lui tự nhiên giống như hiện giờ.

Nếu như quân đội dưới trướng không tự tiện thay đổi tuyến đường hành quân, mà đi theo sự sắp xếp của Công tước Daniel, vậy thì đã không xuất hiện chuyện chạm trán với quân địch ở giữa đường rồi, và cũng không phải chịu một trận thua thảm hại như thế này.

"Vậy cứ làm thế đi! Truyền tin tức này cho các bộ lạc lân cận, để bọn họ tăng cường phòng bị."

"Để các bộ lạc đào thêm nhiều hố bẫy ngựa và cọc cản ngựa ở xung quanh doanh trại. Cho dù là ngày hay đêm đều phải phái nhiều người đi tuần tra."

Daniel căn dặn với vẻ mặt bất đắc dĩ.

Vì không xác định được hành tung của quân đoàn viễn chinh, nên Daniel chỉ có thể sử dụng biện pháp phòng ngự bị động, cố gắng hết sức để giảm bớt thiệt hại cho các bộ lạc.

Nhưng không biết có phải là ảo giác hay không, trong thâm tâm Daniel lại có một giọng nói đang không ngừng nhắc nhở gã ta: Cách phòng ngự tiêu cực như vậy sẽ không có tác dụng gì đâu, quân địch không ngu ngốc như vậy. ...

Nhờ vào sự hiểu lầm này mà quân viễn chinh có đủ thời gian để rút lui. Khi quân địch còn đang đề phòng quân đoàn viễn chinh tấn công những bộ lạc thú nhân ở lân cận thì bọn họ đã tiến về phía trước mấy trăm dặm.

Bị hạn chế bởi sự bất tiện của thông tin liên lạc, cùng với vô số vấn đề nội bộ xuất hiện trong bộ lạc của Đế quốc Thú Nhân, khi nhận được tin tức về tung tích của quân viễn chinh thì đã là chuyện của ba ngày sau.

Khoảng cách đã bị kéo dài mấy trăm dặm, quân đoàn vây quét lại không dám chia binh truy kích, nên chỉ đành báo cáo tin này lên cho Hoàng đình.

Một cảnh tượng kỳ lạ xuất hiện, sau khi nhận được tin tức, Ngũ đại Hoàng giả liền chửi ầm lên, nhưng lại không có người nào chủ động gánh vác trách nhiệm hủy diệt quân đoàn viễn chinh.

"Behemoth hoàng, Kỵ binh Behemoth của các ngươi là thiên hạ vô song. Hay là các ngươi phụ trách dẫn đội chấp hành nhiệm vụ lần này đi?"

Hùng Nhân Hoàng vừa nói xong, Alex đã ngay lập tức đứng lên, muốn khi dễ tộc Behemoth thì cũng đừng làm như vậy.

Kỵ binh Behemoth thiên hạ vô song, nhưng cũng phải xem là so sánh với ai. Khi đối mặt với tên đối thủ cũ là Hudson, bọn chúng chưa từng chiến thắng trận này.

"Hùng Hoàng đừng có nói đùa. Kỵ binh Behemoth thiên hạ vô song là không sai, nhưng Kỵ binh Behemoth cũng đã bị tổn thất nặng nề trong cuộc chiến trước đó rồi!"

"Hiện giờ Hoàng đình còn chẳng thể gom góp được ba quân đoàn, cho dù đã không phân biệt nam nữ, hơn nữa có một quân đoàn đang ở hậu phương vây quét quân địch, binh lực có hạn, Tộc Behemoth thật sự không thể gánh vác được nhiệm vụ này."

"Ta thấy hay là để cho Lang hoàng bệ hạ thể hiện một lần, dùng lang kỵ binh đánh đâu thắng đó để hủy diệt toàn bộ quân địch, để bọn chúng vĩnh viễn nằm lại trên đại thảo nguyên!"

Thấy Behemoth hoàng đùn đẩy trách nhiệm sang cho mình, Ngân Nguyệt Lang Hoàng lập tức nổi giận. Đúng là lang kỵ binh có nhiều người hơn một chút, nhưng còn chưa tới tình trạng có thể dễ dàng nuốt trọn quân đoàn viễn chinh.

Dựa theo thông lệ của Đế quốc Thú Nhân, vị Hoàng giả nào thống lĩnh binh sĩ thì Hoàng đình đó sẽ làm chủ lực. Ở trong mắt của những vị Hoàng giả, nhiệm vụ chặn đường quân đoàn viễn chinh chính là một công việc khổ sai.

"Behemoth hoàng quá khen rồi. Lang kỵ binh đúng là không tệ, nhưng còn cách trình độ đỉnh tiêm của kỵ binh một khoảng cách nữa."

"Tuy rằng Ngân Nguyệt Hoàng đình đã giao thủ với Hudson nhiều lần, nhưng cuối cùng đều thất bại, vừa chạm mặt thì đã bị mất sĩ khí rồi, thật sự là khó có thể đảm nhiệm trọng trách lớn như vậy."

"Ta thấy hay là để Sư Hoàng đứng ra đảm đương một lần. Trong Ngũ đại Hoàng đình hiện giờ, Chỉ có Sư Nhân tộc là có thực lực hoàn thiện nhất..."

Còn chưa kịp nói nói hết, Sư Nhân Hoàng đang vội vàng bác bỏ: "Lang hoàng bệ hạ, không thể nói như vậy được."

"Sư Nhân tộc ta cũng bị tổn thất thảm trọng, hiện giờ cũng chỉ là phong quang bên ngoài, chuyện này..."

Sau khi nhìn xung quanh một vòng, Sư Nhân Hoàng thực sự không thể tìm được đối tượng tốt để đẩy trách nhiệm.

Tộc Người Ưng chủ yếu là không quân, trong cuộc đại chiến lần trước đã trở thành đối tượng đả kích trọng điểm của liên quân nhân tộc, hiện giờ chỉ đang gánh vác nhiệm vụ thu thập tình báo và truyền tin.

Bình Luận (0)
Comment