Nguyên nhân chủ yếu mà Liên quân Nhân tộc mãi vẫn chưa được thành lập chính là vì các thế lực lớn ở Nam đại lục đã bị tổn thất quá nhiều trong chiến tranh.
Những khu vực mới vừa chiếm được lại không quá yên bình, cần để lại một lượng lớn binh lực để trấn áp đám tàn dư dị tộc, số binh lực cơ động có thể huy động được thật sự rất ít.
Ngoài việc thiếu hụt binh lực ra, có lẽ vật tư chiến lược cũng sẽ không mấy dư giả.
Trong thời gian ngắn, muốn gom góp đủ vật tư cho trăm vạn đại quân, ngay cả khi các bên hợp tác thì cũng cần một khoảng thời gian khá dài.
Chiến trường Nam đại lục toàn thắng, chiến trường Trung đại lục thì lại thất bại thảm hại. Các nước nhỏ thì bị hủy diệt hoàn toàn, còn ba nước lớn thì đang run lẩy bẩy.
Chiến trường Bắc đại lục là đặc biệt nhất, bảy nước thảo nguyên và một số quốc gia nhỏ ở phía tây đều là bên thua lớn nhất. Vương quốc Alpha và Công quốc Mosey có thể trở thành bên thắng hay không còn tùy thuộc vào việc Vương quốc Warhammer có thể phục quốc được hay không.
Hết cách rồi, nếu đã không thể lấy lại tổn thất từ dị tộc thì chỉ có thể đi thừa kế di sản của đồng minh.
Nói cho đúng thì là Hudson và Caesar IV có thể trở thành bên thắng hay không đều phụ thuộc vào việc Công quốc Mosey có thể thừa kế một phần di sản của Vương quốc Warhammer hay không.
Về phần Vương quốc Alpha, hoàn toàn không có khả năng bành trướng về phía tây. Dù đã đánh ra uy thế trên chiến trường, nhưng cũng không thể không cảnh giác được.
Một khi lộ ra ý định tiến lên phía tây, không chỉ Tộc Tinh Linh tộc và Liên minh Thượng Cổ Dị tộc không chịu, mà ngay cả kẻ làm tiểu đệ như Công quốc Mosey cũng không chấp nhận.
Vương quốc tiếp tục phát triển về hướng bắc, chậm rãi giết nhau với thú nhân trên đại thảo nguyên mới là chuyện mà các bên muốn nhìn thấy nhất. . . .
Lutecia, cánh cửa của Hội nghị Liên minh Nhân tộc vừa mở cửa, những đại biểu tham dự đã phải đối mặt với áp lực ập đến.
Gần đây, hội nghị cũng không quá yên ổn, mỗi lần họp đều không thể thiếu cãi vã, nhiều lúc còn xảy ra ẩu đả.
Cái bàn cái ghế đều sẽ được thay mới sau mỗi cuộc họp.
Đặc biệt là các đại biểu của các quốc gia Bắc đại lục, lửa giận của họ ngày càng lớn. Nhiều lúc đang tranh cãi gay gắt, vỗ một cái là bàn ghế hỏng luôn.
Tần suất xảy ra liên tục như vậy, cho dù "Nhà tài trợ" giàu nứt đổ vách thì cũng không chịu được. Trong cơn nóng giận, Charles III đã đổi hết những bàn ghế cao cấp được các nghệ thuật gia điêu khắc tinh xảo thành hàng bình thường.
Sau khi hạ đẳng cấp xuống, Charles III liền bỏ mặc không quan tâm nữa. Dù sao cũng đều là những mặt hàng bình thường chỉ đáng vài ngân tệ mà thôi, thích đập thì đập đi, Vương quốc Frank có nhiều gỗ.
Vài ngày trước đó, chỉ có Giáo Đình đang bên bị mắng thảm nhất, các Vương quốc ở Nam đại lục chỉ phụ trách san sẻ hỏa lực, nhưng hôm nay rõ ràng đã đổi nhân vật chính.
"Chiến trường khốc liệt nhất ở Trung đại lục đột nhiên tuyên bố ngừng chiến!"
Sau khi nghe được tin tức kinh thiên động địa này, phản ứng đầu tiên của mọi người là không tin, nhưng sau khi xác nhận từ nhiều phía, mọi người cũng chỉ có thể đối mặt với hiện thực.
Làm chủ nhà, Charles III lại tiếp tục lựa chọn vắng mặt. Hết cách rồi, đám nghị viên này quá điên cuồng.
Mỗi lần ra sân đều có một đám nghị viên vây quanh Vương quốc Frank hối bọn họ xuất binh, giúp bọn hắn thu hồi giang sơn, nhưng vấn đề là chi phí và lợi nhuận không tương xứng.
Đặc biệt là những đại biểu của các quốc gia không còn hy vọng phục quốc, họ biểu hiện thái quá nhất, có vẻ như họ đang chuẩn bị vò đã mẻ nên không sợ rơi nữa.
Đồ sứ va chạm với gạch ngói cũng không phải là lựa chọn tốt lành gì.
Lỡ như có một vị nghị viên nào đó nghĩ không thông, trực tiếp bắt cóc người làm Quốc vương như y, ép Vương quốc Frank xuất binh thì việc vui lớn rồi.
Những cảnh tượng tương tự cũng đã từng xảy ra rồi. Trước đây đã có nghị viên vì phản đối xuất binh mà bị người ta đánh cho mặt mũi bầm dập ngay trong hội nghị.
Công tước Bergson là người chủ trì cuộc hội nghị lần này, lão ta đang chậm rãi bước vào phòng họp, và cũng đang cảm thấy rất áp lực.
"Bá tước Onofre của Vương quốc Nam Ngạn, Bá tước Cyrus của Vương quốc Dante, Bá tước Miles của Vương quốc Hessen đã tới chưa?"
Nói xong, lão ta quét mắt nhìn khắp hội trường, tiếc là không nhìn thấy tung tích của ba người này.
"Ngài Tể tướng, Bá tước Onofre, Bá tước Cyrus và Bá tước Miles Vừa mới vừa sai người tới xin nghỉ, nghe nói là bệnh cũ tái phát, hiện giờ đang hôn mê bất tỉnh, nên không thể tới tham gia cuộc họp ngày hôm nay."
Vệ binh vội vã từ bên ngoài chạy vào nói.
Nghe được tin tức này, đám nghị viên đều nổi trận lôi đình, tất cả mọi người đều đã tổ chức ngôn ngữ, đang chờ đại biểu của ba nước này đến để đòi một lời giải thích, nhưng không ngờ là người ta không đến.
Đặc biệt là cái cớ xin nghỉ này càng khiến cho đám người phàn nàn. Cả ba đại biểu của ba quốc gia đều vì bệnh cũ tái phát mà hôn mê bất tỉnh, quả thực là đang xúc phạm trí thông minh của mọi người.
Trong lúc nhất thời, trong đại điện tràn ngập tiếng mắng chửi, đặc biệt là đại biểu của các nước nhỏ bị bán đứng ở Trung đại lục, họ chửi rủa dữ dội nhất.
Ngưng chiến cũng không sao, nhưng phải mang theo mọi người nha!
Chỉ cần có thể phục quốc, họ không ngại coi như không có chuyện gì xảy ra. Nhưng không thông báo tiếng nào mà đã làm như vậy, rõ ràng là tam đại Vương quốc Trung đại lục đã bỏ rơi đám đàn em này.
Phân tích từ góc độ lý tính, hiện giờ tam đại Vương quốc Trung đại lục lo cho mình còn chưa xong, nào có năng lực lo cho đám tiểu đệ như bọn họ.
Nhưng là người trong cuộc thì không có khả năng giữ được lý tính.