Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 136 - Chương 136 - Giá Hàng Tăng Vọt

Chương 136 - Giá Hàng Tăng Vọt
Chương 136 - Giá Hàng Tăng Vọt

Người dịch: Whistle

Mặc dù không thể kéo toàn bộ đám quý tộc bản địa xuống nước, nhưng ít nhiều gì cũng lôi được mấy chục nhà vào trong chuyện này, cũng không thể xem là hoàn toàn toi công bận rộn.

Cừu hận là thứ khó dây dưa nhất, nhìn thì giống như đang bắt nạt một nhà quý tộc, nhưng trên thực tế lại đắc tội với cả một vòng tròn ở sau lưng.

Không dính vào là bởi vì không đủ lợi ích. Mọi người liên thủ đánh cho quý tộc phương bắc một trận, ngoài việc xuất được một ngụm ác khí thì cũng chẳng thu được lợi ích gì.

Cho dù có đuổi đám quý tộc phương bắc ra khỏi tỉnh Đông Nam thì kẻ được lợi ích nhiều nhất cũng là gia tộc Dalton, đây mới là nguyên nhân chân chính làm cho mọi người quyết định đứng ngoài cuộc nhìn xem.

Đương nhiên, Adrian thì không tính.

Lúc cướp người liền đã bỏ công bỏ sức, trước khi đánh cũng là người to mồm nhất, nhưng trong cuộc chiến lại trực tiếp chơi không thành kế.

Vốn cho rằng tên này có thể sẽ kéo luôn gia tộc Koslow xuống nước, kết quả thì người chiếm tiện nghi lại là gia tộc Koslow, bây giờ đang đứng trên lén lút cười trộm, há sẽ nhảy vào trong vũng nước đục này.

Sự thật chứng minh, chỉ cần hậu trường đủ cứng, cho dù tùy ý gây chuyện cũng có thể khiến cho đối thủ cảm thấy tê cả da đầu.

Không phải sao, Adrian không nhận được câu trả lời mà mình mong muốn từ đám quý tộc phương bắc, thế là ông ta vô cùng tự tin mang đơn kiện chạy tới phủ tổng đốc.

Làm cho Bá tước Pierce không biết nên khen thưởng hay là nên bắt ông ta lại mắng cho một trận.

“Truyền lệnh xuống, thi hành phương án số 2, trước tiên cứ cảnh cáo đám quý tộc phương bắc kia một chút, để cho bọn hắn biết rằng ai mới là chủ nhân của tỉnh Đông Nam này.”

“Sau đó thông báo cho tất cả lãnh chúa đất phong ở hai quận, mười ngày sau ta sẽ đích thân đi tới thành Dadir hoà giải phân tranh.”

Trật tự của vương quốc vẫn còn đó, Bá tước Pierce vẫn phải thực hiện trách nhiệm của một vị Tổng đốc.

Cho dù có tranh đấu lén lút như thế nào cũng được, nhưng một khi đặt lên trên mặt bàn thì nhất định phải tuân thủ quy tắc của trò chơi.

Vương quốc có pháp lệnh nghiêm phạt những kẻ vô cớ công phạt lãnh địa của quý tộc khác. Nếu như tùy ý để bọn chúng phá hủy quy tắc này, đám trung tiểu quý tộc liền mất đi cảm giác an toàn.

......

Thành Dadir, hoặc có thể nói là phế tích Dadir. Dựa vào việc đoạt lại nông nô rồi vội vàng sửa chữa một chút, Nam tước Sith cuối cùng có chỗ đặt chân.

Trong đám quý tộc phương bắc xuôi nam thì Sith được xem như người lăn lộn tốt nhất. Những quý tộc khác còn đang thanh lý phế tích, gã đã được ở trong phủ thành chủ.

Nhất là dựa vào việc lãnh đạo đám quý tộc phương bắc khởi xướng phản kích, đoạt lại dân trong thuộc địa, chiến công này làm cho danh vọng ở trong đoàn thể của gã ta tăng cao.

Người nổi tiếng thì nhiều thị phi, còn chưa qua được mấy ngày lành thì chuyện phiền phức đã tìm tới cửa.

Vụ kiện của phủ tổng đốc cũng không tính là cái gì, cùng lắm chỉ là cãi cọ mà thôi. Mặc dù sẽ phải chịu một chút thua thiệt ngầm, nhưng trên thực chất thì thiệt hại cũng không lớn.

Không có tạo thành hậu quả nghiêm trọng gì, đơn giản chỉ là để cho tiểu đệ đứng ra nói một tiếng xin lỗi, cam đoan không tiếp tục tái phạm. Cùng lắm là bồi thường tượng trưng một chút, coi như dạy cho một bài học.

So sánh với vấn đề mặt mũi, đám quý tộc phương bắc thực dụng vẫn càng chú trọng vấn đề tài chính hơn.

“Nam tước Sith tôn kính, chúng tôi tới đây để nhờ ngài giúp đỡ. Thời gian này thật sự là không thể nào sống được.”

“Từ khi bắt đầu khởi xướng phản kích không lâu, giá hàng liền bắt đầu tăng vọt. Vốn cho rằng là do thế cục khẩn trương, mấy gã gian thương cố ý làm cho vật giá leo thang, nhưng không ngờ là sau cuộc chiến thì giá hàng lại còn lên cao hơn nữa.”

“Lúa mì đen đã từ 3 đồng tệ tăng lên 7 đồng tệ / pound; Đậu hà lan từ 2 đồng tệ / pound tăng lên đến 5 đồng tệ / pound; Giá lúa mì cũng đã tăng vọt đến 10 đồng tệ / pound; Muối ăn loại kém có trộn lẫn với cát thì càng tăng tới 1 ngân tệ / pound......”

“Tóm lại, giá cả của tất cả hàng hóa đều đang tăng chóng mặt. Buổi sáng một giá, buổi chiều lại là một giá khác.”

“Ta đã chạy đi tìm những tên gian thương kia nói lý lẽ, nào ngờ đám gian thương kia lại không chịu nể mặt, bộ dạng kiểu thích mua thì mua, không mua thì cút, còn trào phúng người phương bắc chúng ta là đám mọi rợ.”

“Dưới cơn nóng giận này, ta liền hạ lệnh bắt hết đám gian thương này. Kết quả là từ nay về sau liền không còn thương đội nào dám tới lãnh địa của ta nữa......”

Nói đến phần sau, vị thiết huyết hán tứ này suýt chút nữa là khóc.

Thật sự là quá khi dễ quý tộc. Trong toàn bộ đại lục Aslante cũng không thấy nhiều thương nhân lớn lối đến mức này.

Đối với quý tộc mà nói, mặt mũi lớn như trời. Nếu như là giữa các quý tộc với nhau, cãi cọ vài câu cũng chẳng có chuyện gì. Chỉ là thương nhân mà cũng dám kiếm chuyện, đây là đang nghi ngờ sự sắc bén của thanh đao trong tay ông ta sao?

Cho dù bên ngoài không làm gì, nhưng trong bóng tối cũng sẽ tiến hành trả thù. Đa số những thương đội bị biến mất một cách không minh bạch kia là do bị quý tộc lén lút hạ độc thủ.

“Nam tước Sith, những gì mà Kỵ sĩ Dylan nói đều là sự thật. Đám thương nhân này thật sự là quá kiêu ngạo, không hề để những quý tộc như chúng ta vào trong mắt.”

“Không riêng gì vật giá leo thang, ngay cả chất lượng cũng càng ngày càng kém.”

“Trước đây, đám gian thương này nhiều nhất chỉ trộn lẫn lương thực mới vào cũ lại với nhau; Bây giờ có thể tìm được một hạt lúa mì mới trong đó cũng đã là một kỳ tích rồi.”

“Ngài xem cái túi lúa mì này đi, còn không cần lấy đi mài, lắc một cái thì nó đã biến thành bột rồi......”

Bình Luận (0)
Comment