Người dịch: Whistle
“Kỵ sĩ Justin Finch, ngươi cũng đừng làm khó Nam tước Sith. Tất cả chúng ta đều gặp phải loại tình huống này.”
“Ta có thể nói thật cho các ngươi biết, không riêng gì hai quận Wright và Ryton là vật giá leo thang, giá hàng của toàn bộ tỉnh Đông Nam này đều đang tăng vọt.”
“Đúng ra mà nói, giá hàng tăng vọt này chỉ là nhằm vào chúng ta mà thôi. Đám quý tộc bản địa dựa vào quan hệ nhân mạch trong tay thì vẫn như cũ có thể mua được hàng hoá với giá cả ổn định.”
“Giá của hàng hóa khác dâng lên thì chúng ta còn có thể nghĩ biện pháp giảm bớt tiêu hao, nhưng chỉ có lương thực là không được.”
“Phiền phức hơn là bây giờ chỉ mới bắt đầu, sau này có lẽ chúng ta không chỉ phải đối mặt với vấn đề chất lượng lương thực tốt xấu nữa, mà có thể là có mua được đủ lương thực hay không.
“Ta đã bỏ ra rất nhiều tiền để mua chuộc một vị thương nhân lương thực, từ trong miệng của người này biết được một tin tức kinh người —— Trong năm nay, rất có thể toàn bộ quý tộc tỉnh Đông Nam đều sẽ ngừng bán lương thực ra ngoài.”
Nam tước Barzel thốt ra những lời nói kinh người.
Sớm biết quý tộc bản địa không phải là quả hồng mềm, chỉ không ngờ là đòn trả thù của bọn hắn lại hung ác đến mức độ này.
Trực tiếp mang binh sáp lá cà thì mọi người cũng không sợ. Nhưng vừa bắt đầu liền chơi chiêu cạn lương thực, kêu đám người này tiếp chiêu như thế nào đây?
Thật vất vả mới đánh thắng một cuộc phản kích chiến, vốn nên là thời điểm chúc mừng thắng lợi, kết quả việc vui biến thành bi kịch.
Đối với đám lãnh chúa phương bắc thì dân trong thuộc địa đã biến thành củ khoai nóng bỏng tay. Lãnh địa có càng nhiều nhân khẩu liền mang ý nghĩa tốc độ tiêu hao lương thực sẽ càng nhanh.
Một khi ăn hết tồn lương trong tay, tất cả mọi người đều sẽ đói bụng. Nhưng hết lần này tới lần khác thì việc nuôi sống dân trong thuộc địa lại là nghĩa vụ thần thánh của một vị lãnh chúa, căn bản không thể từ chối được.
Bị người ta cướp việc công bố đáp án vẫn làm cho trong lòng Nam tước Sith cảm thấy hơi khó chịu, bất quá trên mặt gã lại không có bất kỳ biến hóa nào.
“Nam tước Barzel nói không sai, đám quý tộc tỉnh Đông Nam quả thật đã lộ ra dấu hiệu bắt đầu phong tỏa chúng ta.”
“Chủ yếu là do những ngày gần đây mọi người chơi quá mức, đắc tội quá nhiều người.”
“Lần này giá hàng tăng vọt chính là do gia tộc ở sau lưng đám người này lén lút làm ra.”
“Đương nhiên, trong này chắc chắn không thể thiếu sự trợ giúp của gia tộc Dalton, thậm chí có khả năng bọn hắn mới thật sự là hung thủ phía sau màn.”
“Mục đích là đuổi chúng ta ra khỏi tỉnh Đông Nam này.”
Phát hiện vấn đề rất dễ dàng, phân tích nguyên nhân cũng rất đơn giản, chẳng qua khi muốn giải quyết vấn đề thì lại rất khó khăn.
May mắn là quý tộc ở tỉnh Đông Nam cũng chia ra thành một số quần thể nhỏ, lợi ích của mọi người đều không nhất trí.
Có người muốn đuổi những người ngoài như bọn hắn rời đi, nhưng cũng sẽ có người muốn mượn tay bọn tay để làm xáo trộn kế hoạch của gia tộc Dalton, quấy đục vũng nước ở hai quận này để đục nước béo cò.
Bây giờ chỉ có một phần quý tộc là muốn phong tỏa bọn hắn, mà không phải là tất cả quý tộc. Nếu không chỉ có chuyện giá hàng tăng vọt, mà sẽ càng cực đoan hơn như thương nhân tuyệt tích.
Không đuổi tuyệt bọn hắn là một chuyện, nhưng việc này lại không ảnh hưởng đến chuyện mọi người nhân lúc loạn lạc phát tài. Cái gọi là phong tỏa chẳng qua cũng chỉ vì lợi ích không đủ lớn.
Khi giá hàng tăng đến một trình độ nhất định, chắc chắn sẽ có người phá vỡ sự ăn ý này, chạy tới làm ăn với bọn hắn.
Cũng giống như ở khu vực Bắc Cương thôi, rõ ràng là vương quốc đã ra quyết định cấm vận ba làm với đế quốc Thú Nhân, nhưng cuối cùng thì vẫn có một số lượng lớn vật tư bị tuồn ra ngoài.
Quốc vương có biết không?
Nhất định là biết, nhưng mà vẫn phải tiếp tục cấm vận. Bởi vì trong tình huống bị cấm vận, chi phí vật liệu mà thú nhân thu được sẽ bị tăng lên gấp nhiều lần.
Về mặt chiến lược thì cuộc phong tỏa này vẫn rất thành công. Bởi vì nếu như quý tộc trong vương quốc Alpha không đi buôn lậu thì các quốc gia khác cũng sẽ làm như vậy.
Trước kia, khi chỉ có một mình vương quốc Alpha tự mình đối kháng với đế quốc Thú Nhân thì việc cấm vận vật tư sẽ thành công hơn bây giờ rất nhiều.
Không dám nói là hoàn toàn không có vật tư chảy vào trong tay của thú nhân, nhưng trên cơ bản là sẽ không có những vật tư chiến lược bị buôn lậu.
Dù sao các tướng lĩnh quân đội trấn thủ biên cương lúc bấy giờ đều là lãnh chúa đất phong, không ai muốn bán đao cho thú nhân, để người ta tới chặt bản thân mình cả.
Tình huống bây giờ mà đám quý tộc phương bắc đang gặp phải cũng chẳng khác gì lúc đó, chẳng qua bọn hắn đã từ phe buôn lậu biến thành phe bị phong tỏa.
Suy bụng ta ra bụng người, đám quý tộc phương bắc không cho rằng đám quý tộc Đông Nam sẽ vì liêm sỉ mà không kiếm tiền.
Mấu chốt của vấn đề nằm ở chỗ —— Rốt cuộc phải trả giá bao nhiêu lợi ích mới có thể cho đám địa đầu xà này ăn no đây.
Loại chuyện này, liên hợp lại cũng không bất kỳ ý nghĩa gì. Tất cả mọi người đều là người chơi già dặn kinh nghiệm, thậm chí có không ít người còn tận mắt nhìn thấy bộ lạc thú nhân tranh đoạt vật liệu với nhau.
Khi mối quan hệ cung cầu xảy ra biến hóa, đồng minh cũng có thể biến thành đối thủ cạnh tranh. Nam tước Sith, người trên danh nghĩa là dê đầu đàn, phải thay đổi những chuyện này, nhưng gã ta lại không thể nào hô biến ra vật tư.
Tên tuổi của Đại công tước Kavadia mặc dù vang dội, nhưng đây là tỉnh Đông Nam, lực ảnh hưởng có thể là số âm.
Không lấy cái danh này ra thì còn đỡ, mọi người có thể giả bộ hồ đồ; Một khi lộ ra, sợ là gã ta sẽ bị những quý tộc có thù với gia tộc Felix gia tộc tìm tới cửa đòi nợ.
Không có cách nào, mặc dù trong thế giới của quý tộc tràn đầy đạo đức giả, nhưng một vài vấn đề dính đến tính nguyên tắc thì vẫn phải giữ gìn.