"Nguyên soái, mặc dù thú nhân đã phong tỏa tin tức, nhưng động tác của bọn chúng lại không thể nào là giả được."
"Các tộc đều đang tuyển chọn hậu bối thiên tài, đồng thời còn không hạn chế số lượng, rõ ràng là đang chuẩn bị cho truyền thừa chi địa xuất thế."
"Theo như thông lệ trước đây, mỗi lần truyền thừa chi địa mở ra, mỗi một chủng tộc thú nhân đều phải cử ít nhất là 100 thiên tài tuấn kiệt tham gia, nếu tình huống đặc biệt thì số lượng này sẽ còn nhiều hơn."
"Để tham gia thí luyện truyền thừa, một vài chủng tộc nhỏ gần như đã xuất động toàn tộc."
Nghe xong báo cáo của Số 0, Hudson liền rơi vào trầm tư. Tin tức này là tốt hay xấu, trong lúc nhất thời thật khó mà phán đoán.
Trong ngắn hạn thì thú nhân phải bận rộn về chuyện thí luyện truyền thừa, nên tạm thời không có thời gian đến gây chuyện.
Nhưng khi hoàn thành thí luyện, tình hình sẽ thay đổi.
Nếu như "Tứ hoàng Thất vương" đạt được truyền thừa, vậy thì Đế quốc Thú Nhân chắc chắn sẽ yên lặng mấy năm để tiêu hóa thu hoạch đến từ truyền thừa chi địa.
Nhưng nếu như để cho những tộc nhỏ khác lấy được chỗ tốt, với tư cách là người được lợi, Tứ hoàng Thất vương nhất định sẽ không cam tâm thất bại, mà nhân cơ hội này để phát động chiến tranh, hòng bài trừ đối thủ cạnh tranh.
Việc này rất khó xác định, vì chủng tộc nào có được truyền thừa là một bí mật. Sau khi hoàn thành thí luyện, người tham dự đều sẽ được truyền tống đến địa điểm ngẫu nhiên.
"Tiếp tục theo sát chuyện này, nhưng không nên chủ động đi nghe ngóng. Chủ yếu quan sát việc điều động binh lực của thú nhân, một khi truyền thừa chi địa xuất thế, chắc chắn sẽ có trọng binh bảo vệ."
"Mặt khác, nhớ chú ý đến vị trí của đám chủng tộc nhỏ yếu trong Đế quốc Thú Nhân, có lẽ sẽ có tác dụng trong tương lai."
Hudson mặt không đổi sắc hạ lệnh.
Yêu quý thủ hạ chính là một trong những hình tượng của Hudson.
Từ khi Hudson chấp chưởng tổ chức tình báo của vương quốc trong Đế quốc Thú Nhân, thương vong của nhân viên tình báo ở tiền phương liền giảm mạnh, không có đại sự thì hắn sẽ không dùng đến những nhân viên này.
Hiệu quả cũng rất rõ ràng, việc thu thập tình báo nhiều khi chính là chính là vô tâm cắm liễu liễu xanh um. Sau khi nhiệm vụ chủ động giảm đi, nhân viên tình báo liền có thêm nhiều không gian để tự do phát huy.
Nhiệm vụ lần này cũng không phải ngoại lệ, Hudson không hy vọng có thể biết được vị trí của nơi truyền thừa ngay lập tức, bởi vì chuyện này không thực tế.
Truyền thừa chi địa của thú nhân có liên quan đến sinh tử tồn vong của thú nhân, chẳng lẽ thám tử do tổ chức tình báo thu mua lại chịu bán đứng chủng tộc của mình sao?
Có lẽ không những không thu thập được tình báo, mà ngược lại còn bại lộ cả mạng lưới tình báo.
Nhưng chiến thuật vu hồi thì khác.
Những tên thú nhân có thể bị tổ chức tình báo khống chế đầu óc vốn không được tốt lắm, bọn chúng căn bản sẽ không nghĩ nhiều như vậy.
Chỉ cần không bán đứng tình báo của chủng tộc mình thì đám thú nhân này sẽ không có gánh nặng tâm lý. . . .
Sau khi nhận được tin thú nhân đã kết thúc nội chiến, cuộc đấu tranh chính trị trong vương quốc lập tức bị nhấn nút tạm dừng, ngay cả đoàn điều tra hoạt động tích cực nhất cũng trở nên yên lặng.
Hết cách rồi, không có sự ủng hộ của Quốc vương, chỉ dựa vào chút tài nguyên chính trị mà tiền bối của họ để lại vốn không đủ để gây ra sóng to gió lớn.
Nếu như mạo muội phát động tấn công, thành công thì còn tốt; Nhưng nếu bất hạnh thất bại, vậy thì họ sẽ được cảm nhận sự tàn khốc của đấu tranh chính trị.
Bỏ mình tộc diệt thì không đến nỗi, nhưng lưu vong sung quân lại có khả năng rất lớn.
Với những điều ngu ngốc mà họ đã làm trước đây, chỉ cần là người có chút đầu óc đều biết bị lưu đày ra biên cương vào lúc này sẽ có kết cục gì.
Thời gian có thể làm phai nhạt tất cả, sau vài tháng điều chỉnh, tình trạng của Caesar IV đã tốt hơn rất nhiều, dường như y đã vượt qua nỗi đau mất con.
Nhưng nếu so với trước đây thì người đã gầy đi rất nhiều, nụ cười cũng không còn nhiều như trước.
Đối với một vị quân chủ mà nói, sự thay đổi này chắc chắn không phải là chuyện tốt. Tiếc là tâm bệnh chỉ có thể dùng tâm dược để chữa, người ngoài sẽ không giúp được gì.
"Chắc là mọi người đã nhận được tin tức mà Nguyên soái Hudson truyền về rồi. Sau này vương quốc nên ứng phó như thế nào, chúng ta hãy cùng đưa ra một chương trình đi!"
Caesar IV nói với giọng điệu lạnh như băng.
Y đang rầu không biết nên trút giận ở nơi nào, thú nhân liền trực tiếp đưa tới cửa.
Trong thời khắc quan trọng này, Vương quốc và Đế quốc Thú Nhân có thực lực tương đương nhau. Nếu thật sự xảy ra chiến tranh, phần thắng của vương quốc chắc chắn sẽ không thấp.
Nếu không phải vì đến tình hình tài chính eo hẹp của Vương quốc và tình hình quốc tế phức tạp, Caesar IV hận không thể lập tức hạ lệnh khai chiến.
"Bệ hạ, thú nhân chết mới là thú nhân tốt!"
"Khó khăn lăm Vương quốc ta mới đánh trọng thương được thú nhân, tuyệt đối không thể để cho bọn chúng có cơ hội tro tàn lại cháy được."
"Vốn dĩ chúng ta chỉ cần tiếp tục nghỉ ngơi dưỡng sức là có thể từ từ vượt qua Đế quốc Thú Nhân, nhưng tình huống bây giờ đã khác."
"Một khi để cho thú nhân đạt được truyền thừa chủng tộc từ trong truyền thừa chi địa, bọn chúng chắc chắn sẽ có một bước nhảy vọt về thực lực, đối với vương quốc chúng ta thì đây chính là một thảm họa."
"Lựa chọn tốt nhất chính là nghĩ cách phá hủy việc mở truyền thừa chi địa, nếu như không làm được thì cũng chỉ có thể kéo dài thời gian truyền thừa chi địa xuất thế."
"Nếu như đều thất bại, vậy thì chúng ta chỉ có nhờ ưu thế từ việc ra tay trước để chọn một nhà Hoàng tộc Thú nhân để sử dụng chiến thuật chém đầu!"
Bộ trưởng Quân sự Đại công tước Alfiero nói với vẻ mặt đằng đằng sát khí.