Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 1541 - Chương 1541: Nguyền Rủa

Chương 1541: Nguyền Rủa Chương 1541: Nguyền Rủa

Tộc Người Ưng bị đánh dù sao cũng tốt hơn là nhà mình bị đòn.

Ý nghĩa chiến lược của không quân thực sự rất quan trọng, nhưng nếu so với lợi ích của chủng tộc mình thì vẫn phải lùi về phía sau.

Có lẽ là cảm thấy có chút quá phận, Hùng Nhân Hoàng liền chậm rãi mở miệng nói: "Ưng Hoàng, Liên minh cần có thể gian để đưa ra quyết định, chúng ta lại không thể ngăn cản được quân địch trong thời gian ngắn, ông tranh thủ thời gian hạ lệnh để các bộ lạc phân tán đi!"

"Tập hợp chung một chỗ chỉ làm gia tăng hiệu suất giết chóc của quân địch, không bằng chia thành tốp nhỏ để tạm thời tránh mũi nhọn."

Thẳng thắn mà nói, ý tưởng này rất hèn, hoàn toàn không có bá khí mà Hoàng tộc nên có, nhưng đây lại là lựa chọn tốt nhất của Người Ưng vào lúc này.

Muốn di dời một bộ lạc mấy vạn người là chuyện rất khó, muốn không để lại vết tích lại càng khó. Cho dù là di dời ngay lập tức thì cũng không thể chạy được bao xa.

Nếu như biến thành những bộ lạc nhỏ từ hàng trăm đến hàng ngàn người thì khác. Chỉ cần chọn đại một hướng bỏ chạy là được, đại thảo nguyên bao la rộng lớn như vậy, chỉ cần không phải quá đen là sẽ không gặp phải quân địch.

"Tốt!"

Ưng Nhân Hoàng trả lời với giọng điệu thất vọng.

Việc đã đến nước này rồi, có thể cứu được một bộ lạc thì tính một bộ lạc vậy. Chuyện còn lại, chỉ có thể hy vọng vào liên minh.

Trong thâm tâm, Ưng Nhân Hoàng đã sớm hối hận. Nếu biết quân địch không theo quy tắc như vậy, ông ta đã không tham gia kế hoạch dụ địch không đáng tin cậy này rồi.

Nếu như không điều động binh lực rời đi, không chừng tổng bộ hoàng đình còn có thể giữ được, không đến mức rơi vào cảnh bị động toàn diện như lúc này. ...

Bên bờ suối, đoàn người của Hudson đang bận rộn nghỉ ngơi và rửa mặt. Đại chiến suốt mấy ngày liền đã khiến cho những cao thủ này cảm thấy mệt mỏi cả về thể xác lẫn tinh thần.

So với dáng vẻ ôn tồn lễ độ trước đây, lúc này mọi người đều mang theo sát khí nồng nặc trên người, khiến cho nhiệt độ xung quanh đều giảm xuống.

Là một thống soái nam chinh bắc chiến, Hudson đã từng được chứng kiến cảnh tượng sát khí ngập tràn này vô số lần rồi.

Sau mỗi cuộc đại chiến đều sẽ xảy ra tình huống này. Nhiều khi không cần nhìn chiến báo, chỉ cần dựa vào sát khí trên người binh sĩ là hắn đã có thể đoán ra được phần nào kết quả của cuộc chiến.

Không nghi ngờ gì nữa, những sát khí này không phải là thứ tốt đẹp gì. Ngay cả khi có thể trấn áp tinh thần của kẻ địch, nhưng Hudson thà rằng không có.

Sát khí quá nồng sẽ xâm nhập vào não bộ của con người, dẫn đến suy sụp về thể chất lẫn tinh thần, đây là chuyện thường xảy ra. Hudson đã từng tận mắt chứng kiến cảnh binh sĩ phát điên sau trận chiến.

Việc để quân đội nghỉ ngơi sau trận chiến ngoài việc phục hồi thể lực ra, còn là để binh sĩ điều chỉnh tâm trạng, thoát khỏi ảnh hưởng của sát khí.

Đương nhiên, phần lớn binh sĩ không có vấn đề gì. Binh sĩ bình thường tuy tham gia vào giết chóc, nhưng số người thực sự giết được lại không nhiều.

Nhưng tình huống lần này thì khác, toàn bộ đội tập kích gồm hơn hai trăm người, nhưng lại đạt được chiến tích lên tới vài trăm ngàn người.

Bách nhân trảm, thiên nhân trảm đều là chuyện nhìn mãi thành quen. Nếu như có người giết thấp hơn ba chữ số thì đó chính là đang cản trở đội quân này.

Bị ảnh hưởng bởi sát khí, mọi người đều trở nên nóng nảy hơn nhiều. Chỉ cần có chút mâu thuẫn với chiến hữu là sẽ trực tiếp chửi ầm lên.

Chỉ riêng việc giải quyết mâu thuẫn nội bộ thôi cũng đã khiến Hudson sứt đầu mẻ trán rồi, chỉ đành để cho quân đội dừng lại nghỉ ngơi.

"Tổng giám mục Taryn, sát khí của mọi người hiện giờ rất nặng, nếu để lâu sợ là sẽ ảnh hưởng đến tính cách, có cách nào tiêu trừ không?"

Hudson quan tâm hỏi.

"Nguyên soái, vấn đề của mọi người hiện giờ không chỉ là bởi vì giết chóc, mà còn có vì trúng lời nguyền của Người Ưng trước khi chết."

"Trong Đế quốc Thú Nhân, ngoài Tế tự Thú Thần ra, còn có một quần thể thần bí tên là —— Shaman. Hầu hết những người này đều đã học từng về thuật nguyền rủa."

"Loại tà thuật này nghe thì có vẻ đáng sợ, nhưng trên thực tế lại không khủng bố như trong truyền thuyết, có thể coi là một loại công kích tinh thần."

"Nghe nói điều kiện để thi triển những tà thuật này vô cùng hà khắc, cần chuẩn bị tế phẩm và vật trung gian, còn phải gánh chịu phản phệ tương ứng."

"Trong trận chiến trước đó có bóng dáng của người Shaman. Những lời nguyền này có lẽ chính là do bọn chúng phát ra trước khi chết."

"Không có vật trung gian làm vật dẫn, chỉ dựa vào hiến tế để thi triển nguyền rủa, với thực lực của mọi người hoàn toàn có thể chịu đựng được, chỉ cần qua vài ngày là sẽ không sao."

"Nếu muốn giải quyết ngay lập tức thì có thể dùng Tịnh Hóa Thuật để tẩy rửa linh hồn, xua đuổi lời nguyền bám trên đó."

Nghe xong lời giải thích của Tổng giám mục Taryn, Hudson nhướng mày. Cách giải quyết đúng là rất đơn giản, nhưng thực hiện lại rất phiền phức.

Trên đại thảo nguyên còn có vô số bộ lạc thú nhân đang chờ bọn hắn đi cứu rỗi. Nếu dừng lại nghỉ ngơi lâu thì sẽ lãng phí mất chiến cơ.

Kẻ địch sẽ không ở yên chờ bọn hắn tới giết, một khi tin tức này được lan truyền, khả năng cao là các bộ lạc thú nhân sẽ lựa chọn di cư.

Chỉ cần thú nhân bắt đầu di chuyển, thì việc áp dụng theo cách cũ là xác định vị trí rồi thanh trừ sẽ khó khăn hơn nhiều. Trừ khi vận may quá tệ, trùng hợp gặp phải bọn hắn, nếu không, chỉ riêng việc tìm kiếm mục tiêu thôi cũng là một vấn đề rồi.

Thi triển Tịnh Hóa Thuật cũng không phải là lựa chọn tốt gì. Thứ này là ma pháp tiêu hao sinh mệnh, đặc biệt là là nó còn tác động đến linh hồn, càng là một đại cấm kỵ.

Bình Luận (0)
Comment