Có lẽ do có thuộc tính "miệng quạ đen", lời của Tử tước Petrovich vừa dứt thì phía dưới thành trì đã vang lên những tiếng hò hét la giết—— phản quân đã thật sự công thành!
Nhìn thấy vài khẩu Ma Tinh pháo xuất hiện ở phía chân trời, Petrovich liền bị tức đến xanh mặt.
Không còn nghi ngờ gì nữa, tổ chức tà giáo tuyệt đối không thể nào chế tạo ra loại đại sát khí này , chắc chắn là do một lãnh chúa quý tộc xui xẻo nào đó vô tư kính dâng.
"Truyền lệnh xuống, để pháo binh nhắm vào Ma Tinh pháo của quân địch rồi tấn công bằng hỏa lực, quyết không để..."
Lời còn chưa nói hết, một quả đạn pháo đã trực tiếp rơi xuống phía sau ông ta, nhiều tên vệ binh đã bị trúng đạn chết tại chỗ.
Tử tước Petrovich may mắn thoát được một kiếp, lúc này trên mặt ông ta cũng bê bết máu thịt. Nhưng may mắn đây đều là máu thịt của người khác.
Sau khi bị thiệt thòi một lần, Petrovich không dám đứng trên tường thành nói này nói kia nữa. Quân địch cũng có vũ khí tấn công tầm xa, điều này có nghĩa là độ khó của việc thủ thành đã tăng lên rất nhiều.
Petrovich đang chuẩn bị cho người mở ma trận pháp thủ thành, nhưng lời đến bên miệng lại bị ông ta mạnh mẽ nuốt vào.
Trận pháp phòng thủ thành của Odssburg là thứ được Đế quốc Quang Minh để lại từ vài trăm năm trước. Do trong vài trăm năm qua ít khi bị vây thành nên nó đã sớm bị bỏ hoang.
Đây không phải là trách nhiệm của Tử tước Petrovich, nó đã bị bỏ hoang từ thời ông nội của ông ta rồi. Đến khi Petrovich thượng vị cũng đã từng cân nhắc đến việc bố trí lại, nhưng vì thiếu tiền nên đành ngậm ngùi từ bỏ.
Một bước sa chân ngàn thu hận!
Thành Odssburg thiếu ma trận pháp phòng thủ chẳng khác nào một thiếu nữ không mặc quần áo, chỉ có thể mặc cho người ta...
May mà Petrovich không phải kẻ hoàn toàn vô dụng, Ma Tinh pháo vẫn có thể sử dụng được, nếu không thì tình hình sẽ càng thêm khó xử.
"Quận trưởng, tình hình có chút không ổn. Tiếng pháo của địch quá dày đặc, có cảm giác như bọn chúng có nhiều Ma tinh pháp hơn cả chúng ta!"
Lời nói của viên tướng thủ thành khiến cho Tử tước Petrovich hoàn toàn sụp đổ. Đây đâu phải là cảm giác, rõ ràng là sự thật nha.
Từ trong tận đáy lòng, ông ta đã hận chết đám quý tộc ở nông thôn. Không có việc gì thì cất giấu nhiều Ma Tinh pháo như vậy làm quái gì!
Cất giấu Ma Tinh pháo thì thôi, vào thời khắc mấu chốt phải biết tiêu hủy chứ, ném cho phản quân coi là chuyện gì?
Chỉ trong thời gian chớp mắt, quân xung phong giơ thang mây của phản quân đã xuất hiện ở phía dưới tường thành.
"Các ngươi còn đứng ngây ra đó làm gì, mau mang đá lăn và vàng lỏng ra phản kích đi!"
Tử tước Petrovich gầm thét hạ lệnh.
Chỉ trong chớp mắt, trận chiến đẫm máu đã bộc phát toàn diện.
Vô số binh sĩ phản quân đang bận leo lên thang mây thì bị những tảng đá khổng lồ từ trên trời giáng xuống đập vỡ sọ.
Với sự trợ giúp của gió thu, vàng lỏng nóng hổi bốc mùi hôi thối đã lan tỏa khắp doanh trại. ...
"Loảng xoảng!"
Một tiếng động lớn vang lên, chiếc thang mây chất lượng kém bị hòn đá khổng lồ đập trúng đã trực tiếp bị gãy làm đôi.
"A!"
"A!"
Những tiếng kêu rên thảm thiết vang lên dồn dập.
Các binh sĩ ở trên thang mây rớt xuống, đè lên những binh lính ở dưới thành, có rất nhiều kẻ xui xẻo cùng nhau xuống hoàng tuyền.
Thảm nhất là những người không chết ngay lập tức, bọn họ không chỉ phải chịu đựng nỗi đau đớn mà còn phải "thưởng thức" bữa tiệc vàng lỏng.
Trận công thành chiến thảm khốc này cũng không thể làm lung lay quyết tâm tấn công thành trì của phản quân.
"Rút người của chúng ta xuống trước đi, thay bằng người của doanh dũng sĩ."
"Nói cho bọn chúng là, nếu như không chiếm được thành Odssburg thì vợ con của bọn chúng đều sẽ trở thành tế phẩm!"
U Ám chi chủ lạnh lùng nói.
Lão ta không có kinh nghiệm dụng binh đánh trận, nhưng đùa bỡn lòng người thì lại rất chuyên nghiệp.
Nếu chỉ đơn thuần là vì chiến tranh thì mang theo thanh niên trai tráng là đủ, phụ nữ và trẻ em chỉ là gánh nặng, chỉ làm gia tăng độ khó cho công tác hậu cần và làm chậm tốc độ hành quân.
Chỉ trong thoáng chốc, những thanh niên trai tráng được huấn luyện trong vài ngày đã bị đẩy ra chiến trường.
Sau khi đổi một nhóm người, áp lực của quân phòng thủ lập tức giảm bớt. Bức tường thành vốn đang tràn ngập nguy hiểm nay bỗng chốc chuyển nguy thành an.
Nhưng người thủ thành là Tử tước Petrovich lại không vui nổi. Quân địch dùng quân pháo hôi để đánh hao tổn chiến, thành Odssburg vốn không thể chịu được sự tiêu hao này.
Mọi chuyện đều do sai lầm chiến lược gây ra, trước đó ông ta đã phái binh ra ngoài trấn áp phản quân. Tiếc là gặp phải quân chủ lực của phản quân, đại quân bị đánh tan ở giữa đường.
Trước khi trận chiến bảo vệ Odssburg được mở ra, Tử tước Petrovich đã mất một lượng lớn quân lính, lực lượng quân sự đang phòng thủ thành trì hiện giờ cũng không mạnh.
Một nguyên nhân quan trọng mà U Minh giáo chọn hạ thủ với Odssburg chính là: Bọn họ là quả hồng mềm.
Đối mặt với phản quân mới nổi dậy thì thắng lợi là việc vô cùng quan trọng. Chỉ có chiến thắng liên tục mới có thể ngưng tụ lòng người.
"Quận trưởng, quân địch đều là gã điên. Bọn chúng toàn liều mạng xông lên trước, làm cho vật tư thủ thành bị tiêu hao rất nhanh."
"Nếu cứ tiếp tục như vậy, e rằng..."
Không đợi sĩ quan trung niên nói hết lời, Tử tước Petrovich đã nổi giận nói: "Không có e rằng!"
"Bất luận như thế nào cũng phải giữ cho bằng được thành Odssburg!"
"Không đủ vật tư chiến lược thủ thành thì đi phá nhà cửa. Cho dù là phải hy sinh cả phủ lánh chúa thì ta cũng không thể để cho tòa thành này thất thủ được!"
Lời nói tràn đầy quyết tâm này cũng không thể khích lệ tinh thần của mọi người.
Mọi chuyện đều đã quá muộn, nếu như ông ta sớm có được giác ngộ này, đầu tư thêm một chút nguồn lực vào quân sự thì đã không đến nỗi bị rơi vào tình trạng như hiện giờ.