Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 179 - Chương 179 - Đe Dọa

Chương 179 - Đe Dọa
Chương 179 - Đe Dọa

Người dịch: Whistle

Xem ra Nam tước Kettler chẳng hề có chút hảo cảm gì về Hudson. Anh hùng chỉ yêu quý anh hùng, không có người sẽ quý một kẻ gian thương.

Liên tục bị hố làm cho hiện giờ ngay cả Sơn Địa Lĩnh mà y còn ghét bỏ, càng đừng nhắc tới người khởi xướng như Hudson.

“Chuyện này thì khó mà nói chắc được, không chừng hắn thật sự chỉ đơn thuần là vì khoe khoang tiễn thuật. Kỳ thực những chuyện này đều không quan trọng, có thể tiếp xúc gần gũi, kiểm tra thực lực của đối phương cũng xem như là một sự thu hoạch không nhỏ.”

“Có lẽ là vị Nam tước Hudson này vẫn còn có tính toán khác, nhưng hắn quang minh chính đại phái người tới mời thì chắc là sẽ gây bất lợi gì cho cháu đâu?”

“Mọi người không oán không cừu, cho dù có một chút va chạm nhỏ thì người ăn thiệt thòi cũng là chúng ta, không đáng vì chuyện nhỏ như vậy mà ra tay đối phó cháu.”

Kỵ sĩ Holman bình tĩnh hồi đáp.

Quý tộc có quy tắc trò chơi của quý tộc, cho dù là kẻ tàn bạo nhất cũng không dám làm ra mấy chuyện vô cùng ngu xuẩn như mời người ta tới nhà rồi ra tay hạ sát thủ.

Đừng nói là mọi người còn không phải cừu nhân, cho dù quan hệ thật sự có là ngươi chết ta sống quan hệ thì cũng không thể chơi như vậy.

......

“Cái gì, lão gia nhà các ngươi mời ta đồng hành tới quận Arbor?”

“Đầu của tên đường đệ đáng thương kia của ta nhất định là bị nước vào rồi. Biết rõ có Khô Lâu Hội xuất hiện mà còn dám đi quận Arbor vào lúc này.”

“Ngươi nói cái gì, mang theo 20 tên hộ vệ, vừa đi vừa về là 15 ngày, tiền thù lao 100 viên kim tệ, chủ thuê phụ trách chi phí ven đường, xảy ra chiến đấu lại còn tính phí riêng, thiệt hại do chủ thuê gánh chịu?”

“Chờ một chút, ta cảm thấy là mình còn có thể suy nghĩ một chút, nếu như có nhiều người tham dự thì ta cũng có thể mạo hiểm thử một lần.”

Tuyệt đối không phải vì Kỵ sĩ Adrian hắn kiến thức hạn hẹp, thật sự là đối phương cho nhiều lắm. Giá thuê bình thường trên thị trường chắc chắn là sẽ không thể cao được như vậy.

Chỉ đơn thuần là tính theo hai mươi người hộ vệ tinh nhuệ thì mỗi ngày cũng chỉ chừng một trăm ngân tệ, giá thuê như vậy chỉ là hơi cao một chút, nhưng vấn đề là chi phí chiến đấu tính riêng, vả lại toàn bộ thiệt hại sẽ do chủ thuê gánh chịu.(1 kim tệ =15 ngân tệ )

Lính đánh thuê thu phí rất cao, đó là bởi vì người ta đang lấy mạng đổi tiền, tử thương đều do bản thân tự gánh chịu.

Những chủ thuê đảm bảo đền bù tổn thất có lương tâm giống như Hudson thì có tìm khắp toàn bộ lục địa Aslante cũng không tìm ra người thứ hai.

Bất quá từ một khía cạnh nào đó cũng biểu hiện là độ nguy hiểm của lần hành động này sẽ không quá cao, ít nhất là sẽ không tạo thành tình huống có rất nhiều người thương vong, nếu không với tính cách gian xảo của tên đường đệ nhà mình thì sẽ không thể nào hứa hẹn đảm bảo đền bù thiệt hại được.

“Đúng vậy, Kỵ sĩ Adrian tôn kính. Nội dung trong bức thư chính là lời hứa của lão gia nhà tôi. Ngoại trừ ngài ra thì còn có hơn mười vị quý tộc lão gia đồng thời được mời.”

“Lão gia nhà chúng tôi cũng sẽ đích thân mang quân tham dự vận chuyển, hơn nữa còn cam đoan lần hành động này sẽ có ít nhất là 10 vị Kỵ sĩ tham dự, cho nên vấn đề an toàn mà ngài lo lắng cũng không phải là vấn đề.”

Thấy tên lính truyền lệnh tự tin như vậy, Adrian càng ngày càng kiên định với phán đoán của mình. Hơn phân nửa là có tên ngốc nhiều tiền nào đó bỏ tiền ra mua chuộc vị đường đệ kia của mình.

Khô Lâu Hội đúng là rất lợi hại, nhưng bây giờ cũng chỉ còn lại một vài phần tử, nhân số chắc chắn không quá nhiều.

Hơn mười vị Kỵ sĩ + Mấy trăm binh lính tinh nhuệ hộ tống đã đủ để ứng đối với những loại tình huống đột phát rồi.

Dù sao, thế giới này này vẫn là thế giới của quý tộc, một khi đánh nhau thì chẳng mấy chốc sẽ làm cho các lãnh chúa quý tộc ở xung quanh chú ý.

Chỉ cần không phải là một cuộc chiến áp đảo thì chẳng mấy chốc sẽ có viện binh chạy đến hiện trường.

Cho dù cao thủ của Khô Lâu Hội có lợi hại như thế nào thì cũng không thể nào xử lý hết bọn hắn trong thời gian ngắn được?

Nếu là mà lợi hại như vậy thì bọn chúng đã có thể lộn cái bàn ở cuộc đại chiến lần trước rồi, đâu cần phải trốn chui trốn nhủi giống như bây giờ.

Nếu như không gặp được địch nhân thì có thể kiếm chút mà khổ cực phí để bổ sung vào túi tiền khô cạn của mình.

Nếu là đụng phải địch nhân, lại có thể đánh giết địch nhân, lúc đó sẽ kiếm lợi lớn.

Không chỉ có thể kiếm lời tiền của cố chủ, mà còn có một phần tiền treo thưởng của phủ tổng đốc. Nếu là tiêu diệt được đại nhân vật trong tổ chức tà giáo thì còn có thể nhận được một phần quân công.

Mặc dù tạm thời sẽ không có lãnh địa mới để chia, nhưng không có ai sẽ ngại quân công của mình nhiều cả. Dù là khi tiến vào trong quân đội của vương quốc, trên đầu có quân công cũng sẽ được sắp xếp cho một vị trí cao hơn.

Thời kỳ bình thường thì không có ảnh hưởng gì, khi đến thời kỳ chiến tranh thì quân chức cao thấp sẽ trực tiếp ảnh hưởng đến tỷ lệ sống còn trên chiến trường.

“Nói với Hudson là ta tiếp cuộc mua bán này. Sau này nếu như còn có loại làm ăn tốt như thế này thì kêu nó tiếp tục tìm ta.” Kỵ sĩ Adrian tùy tiện hồi đáp.

Không giống với Hudson còn lo lắng bị người ăn trộm, Kỵ sĩ Adrian lại hoàn toàn không hề phải lo lắng về phương diện này. Mấy tên xui xẻo trước đó đánh lén lãnh địa của Adrian lão gia bây giờ còn đang bận liếm vết thương đâu.

Lại đánh tiếp một đợt thì thật sự là đang xem Bá tước Pierce giống như người chết. Tổng đốc đại nhân tự mình quyết định kết quả, mới qua không đến hai tháng liền dám tự tiện lật đổ, đây là đang khiêu khích sự uy nghiêm của Tổng đốc nha.

Bình Luận (0)
Comment