Người dịch: Whistle
Hết thảy công tác đều chuẩn bị sẵn sàng, đội ngũ mới chậm rãi bước vào cuộc hành trình. Ngày đi hai mươi lăm dặm đã là tốc độ cực hạn của đội ngũ này.
Nếu như không phải ven đường đã chuẩn bị xong hậu cần thì một ngày chưa chắc đi được mười lăm dặm.
Hudson cưỡi chiến mã, ôm gấu con đang ngủ say trong ngực, trong lòng không nhịn được âm thầm chửi bậy: Cái thời tiết mùa đông đáng chết này thật sự là làm cho người ta......
......
Gần như ở cùng một thời điểm, từng đội nô lệ thú nhân quần áo lam lũ ở phương bắc cũng đang bị roi da xua đuổi xuống phía nam.
Kobold, người lợn, người chuột, người mèo, người đầu trâu, goblin...... Hơn một trăm chủng tộc thú nhân đều xuất hiện trong đội ngũ.
Chỉ cần là những chủng tộc hơi có một chút sức chiến đấu như người đầu trâu, người báo, dã trư nhân...... tay chân đều được mang lên xiềng xích, hơn nữa còn nối liền mười người lại với nhau, dù có muốn chạy trốn cũng khó.
Nhiều nô lệ thú nhân như vậy xuôi nam, muốn không muốn làm người khác chú ý cũng khó. Nếu như không phải những chủng tộc hơi có chút thực lực đều mang xiềng xích trên tay chân, có lẽ đám binh sĩ thủ quan dọc đường đều không dám cho qua.
“Đội trưởng, áp giải những chủng tộc hơi có chút thực lực người đầu trâu, người báo, dã trư nhân...... Xuôi nam thì còn có thể bán cho đấu thú trường kiếm được một ít tiền.”
“Nhưng mà mấy chủng tộc rác rưởi như người chuột, người lợn, goblin...... Đưa qua thì có ích lợi gì?”
“Con người lợn kia mày nhìn cái gì? Ta nói các ngươi là rác rưởi đấy, thế nào, ngươi không phục sao?”
“Đều là cùng một tổ tông, mặc dù dã trư nhân không có não, nhưng ít nhất thì nó cũng có sức lực.”
“Nào giống như đám vô dụng các ngươi, suốt ngày hết ăn lại nằm, cho dù là mấy con heo chưa mở linh trí thì cũng siêng năng hơn chúng mày!”
Trong khi nói chuyện, binh sĩ đã rút roi da bước lên. Tên người lợn chỉ vì nhìn nhiều một mắt liền bị đánh cho kêu la thảm thiết.
“Được rồi, Alichez. Dọc đường này, ngươi đã đánh chết ba tên nô lệ rồi, nếu như lại tiếp như vậy, chúng ta sẽ không thể hoàn thành nhiệm vụ mất.”
Ngoài miệng thì nói như vậy, nhưng từ trong mắt của tên sĩ quan trung niên này cũng có thể thấy được ông ta chẳng thèm quan tâm đến sự sống chết của đám nô lệ này.
Ở phương bắc, loại nô lệ như người lợn dù chỉ bán với giá một ngân tệ cũng không có người hỏi thăm.
Một thứ không có giá trị thì nó có sống hay chết cũng chẳng quan trọng.
“Đội trưởng, chuyện này không thể trách em được. Đều do đám rác rưởi này quá yếu, gió thổi cái là ngã. Em còn không dùng sức thì bọn nó đã chết rồi.”
“Với cái thân thể của bọn chúng, có lẽ chưa đi được đến tỉnh Đông Nam thì đã chết hết một nửa rồi. Nếu như đội trưởng quan tâm đến sự sống chết của bọn chúng thì thật sự sẽ phải rầu lắm đấy.”
Alichez ra vẻ hả hê nói.
“Biết thân thể của bọn nó yếu mà tiểu tử ngươi còn cười hả. Phải biết, những nô lệ này là do Đại công tước đưa cho Sith thiếu gia.”
“Nếu thật nửa đường tử thương quá thảm trọng, đội trưởng ngươi là ta sẽ không thể bàn giao được, tiểu tử ngươi cũng đừng nghĩ có thể sống tốt.” Sĩ quan trung niên tràn đầy buồn bực nói.
Ngoài miệng thì gọi là Sith thiếu gia, nhưng trong nội tâm thì ông ta chưa từng xem Nam tước Sith là thiếu gia. Một người không thể mang họ Felix thì hàm lượng của hai chữ “thiếu gia” sẽ bị giảm đi rất nhiều.
Nếu như không phải vì đây là nhiệm vụ mà Đại công tước Kavadia giao cho thì ông ta mới không muốn nhận mấy việc khổ sai này.
“Đội trưởng, anh sợ cái gì. Chắc là Nam tước Sith muốn những tên phế vật cái gì cũng sai này để cho đám tân binh có thể thấy chút máu.”
“Với tốc độ sinh sản của cái loài rác rưởi này, nhiều một hai ngàn hay ít một hai ngàn thì cũng có thể bù lại rất nhanh, căn bản không tính là đại sự gì.”
“Chỉ cần đám nô lệ cường tráng kia không bị hao tổn quá nhiều là được. Chỉ có đám thỏ nữ, hồ nữ trong xe ngựa...... Mới là trọng điểm mà Sith thiếu gia quan tâm.”
Chuyện này vốn cũng chẳng có gì, chẳng qua sau khi trải qua miệng của Alichez thì lại đột nhiên thay đổi.
Tên sĩ quan trung niên cẩn thận vội vàng quát lớn: “Ngậm miệng, Alichez, ngươi đúng là ngu xuẩn. Với thân phận của ngươi có thể nói mấy lời này sao?”
“Alichez, nhớ cho kỹ. Sith thiếu gia muốn những tên nô lệ này để khai thác lãnh địa. Ngay cả đám thỏ nữ, hồ nữ, miêu nữ trên xe ngựa..... Cũng là dùng để thiết lập quan hệ với những quý tộc khác.”
“Chuyện còn lại, mặc kệ là người nào hỏi, ngươi cái gì cũng không biết!”
Gia tộc của tên sĩ quan trung niên này đời đời đều hiệu lực cho gia tộc Felix, trong hoàn cảnh nghe lâu thấy nhiều, ít nhiều gì ông ta cũng biết được sự đấu tranh tàn khốc trong nội bộ của một vài gia tộc lớn.
Có lẽ là đại nhân vật phía trên sẽ không có chuyện gì, nhưng đám tiểu nhân vật tham dự vào thường sẽ không có kết quả tốt.
Những đội vận chuyển tương tự vẫn còn rất nhiều, tất cả mọi người đều có chung một chỗ đến là tỉnh Đông Nam. Đến lúc này, tin tức này cũng được truyền ra ở Bắc Cương.
Tất cả mọi người đều biết rằng lãnh địa của đám con em quý tộc xuôi nam trước đó đều thiếu sức lao động. Vấn đề thiếu sức lao động cũng tồn tại ở phương bắc.
Bởi vì thú nhân thường xuyên xâm lấn, làm cho nhân khẩu ở phương bắc địa không thể tăng trưởng được. Cho dù đã nhận được sự ủng hộ không ngừng của vương quốc, nhưng cũng chỉ có thể duy trì tại mức thăng bằng thấp nhất, căn bản không thể tài trợ cho lãnh địa phía nam được.
Vận chuyển nô lệ thú nhân liền trở thành lựa chọn duy nhất. Cho dù tỉnh Đông Nam ở ngoài ngàn dặm, hoàn toàn không bị đế quốc Thú Nhân ảnh hưởng, vậy nên dù có thuần hóa nô lệ thú nhân thì cũng không lo lắng có người quấy rầy.
Về phần thú nhân có thể trở thành nông phu hợp cách hay không thì lại không có người có thể trả lời vấn đề này.