Người dịch: Whistle
Không hiểu chính là không hiểu, Hudson đã thả tư thái của mình xuống vô cùng thấp. Mặc dù có thể dựa vào gấu con để gian lận, nhưng lý niệm ma pháp của tộc Đại Địa Chi Hùng không phải là thứ mà con người có thể áp dụng được.
Ít nhất là hắn vẫn không phát hiện thấy gấu con sử dụng chú ngữ khi đôi bên đã hợp tác với nhau lâu như vậy rồi. Lúc đánh nhau đều là dùng tay vả.
Từ trước tới giờ đều chưa từng nhìn thấy nó dùng ma pháp công kích.
Nếu như là nhân tộc không sử dụng chú ngữ mà muốn thi triển được ma pháp thì đó nhất định là đang nằm mơ.
Có lẽ khi Ma pháp sư cao cấp thi triển ma pháp cấp thấp sẽ có thể làm được. Nhưng mà muốn làm được như gấu con, tất cả ma pháp đều tùy tâm sở dục, vẫn là nên đi tắm một cái rồi ngủ đi!
Thiên phú chênh lệch không phải là chuyện chỉ cần cố gắng là có thể bù đắp.
Thảo luận về kiến thức ma pháp, Nam tước Kayo lập tức tinh thần phấn chấn chỉ điểm giang sơn, Hudson ngẫu nhiên đưa ra một chút kiến giải của bản thân, sau đó liền là bị chửi cho cẩu huyết lâm đầu.
Từ trước tới giờ, cuộc chiến về lý niệm đều không có sự ấm áp. Chỉ trong một cuộc trò chuyện ngắn ngủi, Hudson liền biết rằng hiện giờ trong các Ma pháp sư cũng đang có một cuộc chiến lý niệm rất kịch liệt.
Không ai có thể chỉ rõ là ai đúng ai sai, dù sao tất cả mọi người đều kiên trì cho rằng lý niệm của phe mình là chính xác.
Nhưng bọn họ lại không bởi vì lý niệm mà đánh nhau, chủ yếu là vì có rất nhiều phe phái lý niệm ma pháp.
Bởi vì lý niệm khác biệt, hôm nay cùng người này ầm ĩ một trận, ngày mai đổi một đối tượng cãi nhau khác, cãi nhau với rất nhiều người nên từ từ liền không nhớ được.
Cơ hồ là mỗi một vị pháp sư Thánh Vực được sinh ra thì đều sẽ tạo ra một lưu phái mới, cho tới bây giờ đều không hề lặp lại.
Đám Ma đạo sư, Đại ma đạo sư bên dưới cũng đều có lý niệm ma pháp của bản thân, không ai thuyết phục được ai.
Cho dù là sư đồ, nhưng chỉ cần dính đến lý niệm ma pháp thì cũng là không ai nhường ai.
Đạo khác biệt, bất tương vi mưu. Sau mỗi lần mỗi người đi một ngả thì lại là lý niệm ma pháp mới được sinh ra.
Trước khi các Ma pháp sư tạo ra lý niệm của bản thân thì đều nghe lời thầy của mình, nhưng một khi tạo ra lý niệm của mình thì sẽ —— tự lập môn hộ.
Không có ai cảm thấy không đúng, từ khi ma pháp bắt đầu ra đời thì mọi người đều chơi như vậy!
Nếu không phải vì nội bộ quá phân tán, không có cách nào tập hợp lại thì cũng sẽ không bị giáo đình chèn ép thảm như vậy vào mấy trăm năm trước.
Nhưng cũng bởi vì phân tán mà Ma pháp sư mới nhận được sự nâng đỡ của các quốc gia trên đại lục. Có kẻ thống trị nào không thích những tên côn đồ không thể uy hiếp được hạch tâm lợi ích của nhà mình sao?
Nói chuyện hết một buổi sáng, ngay cả cơm trưa cũng do người mang tới rồi bị dọn sạch trong khi thảo luận.
“Nam tước Kayo, chúng ta đã thảo luận lâu như vậy rồi mà cũng chỉ dừng lại trên mặt lý luận. Muốn biết có chính xác hay không thì cuối cùng vẫn phải xem hiệu quả khi thi pháp.”
“Hay là chúng ta chuyển sang nơi khác đi, dựa theo lý niệm của họ để thi triển ma pháp, xem thử hiệu quả cụ thể như thế nào?”
Hudson ra vẻ bình tĩnh đề nghị.
Có thể học được kiến thức ma pháp đương nhiên là rất sảng khoái, nhưng mà để bị người ta mắng hoài thì cũng chẳng có ý nghĩa.
Cho dù là thảo luận nghiên cứu thì cũng phải tiến hành với những Pháp sư tiểu thư xinh đẹp! Cùng một vị Pháp sư đại hán thì có chuyện gì mà đáng bàn chứ?
“Nghe nói là trong lãnh địa của Nam tước Hudson có một khu đầm lầy, trùng hợp là gần đây ta đã học được một pháp thuật gia cố, không bằng qua đó để thử hiệu quả đi?”
Nghe xong lời nói của Nam tước Kayo, Hudson thầm mắng mình ngu xuẩn, thế mà lại thật sự tin rằng đối phương đến đây để thảo luận về ma pháp.
Nhưng bây giờ hắn đã không thể cự tuyệt được nữa, càng che thì sẽ càng lộ, sẽ chỉ làm cho gia tộc Dalton càng hoài nghi hơn thôi.
“Không thành vấn đề!”
Hudson không chút do dự hồi đáp.
Che không được thì cứ dứt khoát để cho đối phương tham quan thoải mái đi. Dù sao tiến độ khai phát đầm lầy cũng là một lời khó nói hết.
Kế hoạch thoát nước được áp dụng trước đó đã tuyên cáo thất bại khi còn chưa qua hết một tháng. Địa hình xung quanh đều cao hơn đầm lầy, sau khi mấy cái hồ nước đào xong bị đổ đầy nước thì hắn cũng chỉ đành từ bỏ kế hoạch này.
Nhưng mà thành quả cũng không tính là uổng phí, ít nhất là ao nước có thể nuôi cá. Nếu như thật sự gặp phải mùa khô hạn thì cũng xem như có thêm mấy chỗ dự trữ nước.
Kế hoạch dựng hàng rào che cũng không phải là rất thuận lợi. Nước bùn ở trong đầm lầy quá nhiều, muốn đào hết thì nhất định phải đào sâu xuống dưới, nhưng làm vậy thì hai bên sẽ xảy ra sụp lún, nhất định phải bỏ rất nhiều công sức ra để chống đỡ.
Đúng lúc có thể mang Nam tước Kayo qua đó xem thử độ khó của việc khai phát đầm lầy, để gia tộc Dalton không cần phải lo nghĩ nữa.
“Lão gia, việc lớn không tốt! Trong đầm lầy xuất hiện Tích Dịch thú*, có mấy tên nô lệ không cẩn thận đã bị bọn chúng lôi vào trong bùn rồi.” (google “người thằn lằn” để biết thêm chi tiết.)
Nhận được tin dữ mà lão quản gia truyền đến, Hudson không chỉ không buồn mà ngược lại còn âm thầm cao hứng. Chuyện này xảy ra thực sự là quá đúng lúc.
Trong lãnh địa đã sớm phát hiện ra dấu vết của Tích Dịch thú. Chỉ là đội khai hoang vẫn luôn hoạt động ở khu vực biên giới của đầm lầy nên chưa bao giờ gặp được.
Nếu như không phải sớm có chuẩn bị, sợ là sẽ không chỉ hy sinh vài tên nô lệ đơn giản như vậy.
“Trấn an đám nô lệ đi, ta lập tức tới ngay.”