Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 269 - Chương 269 - Ăn Chia

Chương 269 - Ăn Chia
Chương 269 - Ăn Chia

Người dịch: Whistle

“Nam tước Hudson, con gấu của các hạ đã trưởng thành chưa vậy?”

Hudson theo âm thanh nhìn sang, người tra hỏi chính là một vị lão Ma pháp sư có mặt mũi hiền lành. Chẳng qua Hudson chẳng có chút hảo cảm gì với lão già này, làm sao có thể tùy tiện tiết lộ át chủ bài của bản thân được?

“Pháp sư Yuli không cảm thấy vấn đề này rất quá đáng sao?” Hudson tức giận mắng lại.

Trên yến hội vừa rồi cũng không phải không có thu hoạch. Thông qua nghe lén và quan sát, Hudson đã sơ bộ biết được cách thức ở chung với lão già này.

Khách khí là không có bất kỳ ý nghĩa gì. Bên cạnh có quá nhiều người nịnh hót, lão ta đã sớm miễn dịch. Những đại nhân vật này sẽ không bởi vì sự khách khí mà đối xử khác đi.

Thứ có thể lọt vào mắt những người này chỉ có thực lực. Nếu như thực lực không tốt, mặc kệ là ai, họ đều chẳng thèm nể mặt.

Hudson không biết lão già đang tra hỏi này có lai lịch như thế nào. Chỉ biết lão ta xưng hô với Bá tước Pierce là —— Tiểu Pierce.

Tổng đốc đều không có mặt bài như vậy, Hudson không cho rằng bản thân mình thành thành thật thật trả lời thì sẽ nhận được sự tôn trọng.

“Ừm!”

“Vấn đề này quả thật có chút mạo muội. Chỉ là mấy lão già chúng tôi đều đã rất quen thuộc, chỉ không rõ thực lực con gấu của các hạ.”

“Tiếp đó phải đối phó với châu chấu, mọi người chắc chắn sẽ phải phối hợp với nhau. Hiểu biết thực lực trước thời hạn cũng là nên.”

“Nghe nói sau khi Đại Địa Chi Hùng trưởng thành sẽ thức tỉnh Lĩnh vực trọng lực, có khả năng ảnh hưởng đến một bộ phận không gian rất lớn ở lân cận.”

“Đại quân châu chấu đáng sợ ở chỗ số lượng, thực lực đơn thể gần như không có gì để tính.”

“Cho dù là đã tiến giai ma thú Trùng vương thì thực lực cũng thấp đến mức đáng thương.”

“Nếu như con gấu của các hạ có khả năng thi triển Lĩnh vực trọng lực, hoặc là gây ra một chút ảnh hưởng đến áp lực không gian. Vậy thì sẽ có ý nghĩa trọng đại đối với cuộc chiến ngăn cản đại quân châu chấu này.”

Pháp sư Yuli cười ha hả giải thích nói.

Nhìn qua giống như một ông cụ hàng xóm hiền hòa nhà bên cạnh. Nếu như không phải ở trên yến hội từng thấy lão già này gây gổ với người, có lẽ Hudson đã tin những gì lão ta nói.

“Thì ra là vậy, Pháp sư Yuli có thể yên tâm. Đại Địa Chi Hùng thức tỉnh thiên phú không có thứ tự trước sau, đều dựa vào ngẫu nhiên, trùng hợp là Belersden lại rất thích ma pháp trọng lực, cho nên thiên phú ở phương diện này của nó cũng rất không tệ.” Hudson ra vẻ bình tĩnh giải thích nói.

Hỏi thăm một chiêu ma pháp thì được, nhưng muốn biết Đại Địa Chi Hùng có trưởng thành hay không thì khỏi bàn.

Có lẽ ở khác nơi, Đại Địa Chi Hùng không nhất định sẽ là đối thủ của đám lão già này, nhưng mà trong tình huống đánh lính thì Belersden có thể chấp 10 lão già như vậy.

Không có nguyên nhân khác, chính là sức bền rất mạnh.

Nguyên nhân chủ yếu mà Đại Địa Chi Hùng có thể có được tên tuổi “Vương giả trên mặt đất” nằm ở chỗ: chân đạp đất liền có thể không ngừng hấp thụ năng lượng bên dưới lòng đất để bổ sung cho bản thân.

Tốc độ bổ sung còn nhanh hơn việc Ma pháp sư cầm lấy Ma tinh thạch điên cuồng hút gấp mấy chục lần.

Nếu như địch nhân đều là loại bất nhập lưu cặn bã như đại quân châu chấu, Belersden có thể đánh từ sáng đến đêm đều không hề cảm thấy mệt mỏi.

Cũng chỉ là phóng thích những chiêu ma pháp có tiêu hao rất nhỏ. Tốc độ bổ sung năng lượng của Đại Địa Chi Hùng hoàn toàn có thể sánh ngang lúc thi pháp.

Đây là chuyện mà Ma pháp sư loài người tuyệt đối không thể so được. Đừng nói là phóng thích ma pháp trong một ngày liên tục, có khả năng kiên trì chiến đấu ba, bốn tiếng thì đã là cường giả rồi.

Đại chiến liên tục trong vài ngày, thậm chí là suốt mấy tháng thì chỉ có tồn tại trong truyền thuyết. Là một người bình thường thì sẽ không có cách nào so sánh với những tên biến thái trong truyền thuyết được.

Bá tước Pierce bước tới đã chấm dứt luôn cuộc đối thoại không mấy vui vẻ này.

Bố cục chiến đấu trong tưởng tượng của hắn không hề xuất hiện vào lúc này. Cân nhắc đến việc địch nhân lần này là châu chấu không ra bài theo lẽ thường, thay vì bố cục từ trước thì chẳng thà tùy cơ ứng biến.

“Lời nên nói thì ta đã nói hết ở trên yến hội vừa rồi rồi. Gọi các vị ở lại chủ yếu là vì đối phó với Trùng vương.”

“Căn cứ vào tình báo sưu tập được, trong bầy trùng lần này không chỉ có một con Trùng vương, thậm chí có thể đã đản sinh ra Trùng hoàng trong truyền thuyết.”

“Nhất định phải tìm ra những con Trùng vương Trùng hoàng này trong đại quân châu chấu mênh mông rồi đánh chết bọn chúng. Nhìn chung toàn bộ tỉnh Đông Nam cũng chỉ có mấy vị có khả năng làm được.”

“Những người khác tham dự lần này hành động chủ yếu là để phụ trợ. Cho dù họ có gặp phải Trùng vương thì cũng rất khó đánh chết được nó dưới sự che chở của bầy trùng.”

“Mọi người có thể yên tâm, chỉ cần có thể ngăn cản đàn châu chấu này ở ngoài tỉnh Đông Nam, hoặc là đánh chết toàn bộ vương giả ở trong bầy trùng, chỗ tốt của mọi người là sẽ không thiếu được.”

“Có lẽ mọi người cũng sẽ chướng mắt những tài vật bình thường. Sau này các vị có thể căn cứ vào cống hiến của bản thân để hối đoái một chút tài nguyên tu luyện trân quý với phủ tổng đốc.”

“Danh sách cụ thể đều ở nơi này, nếu như muốn những thứ ở bên ngoài danh sách, chỉ cần là ở tỉnh Đông Nam có, ta có thể hiệp lực giúp đỡ, nhưng không đảm bảo nhất định có thể đổi được.”

Nghe xong lời mà Bá tước Pierce nói, Hudson lập tức hiểu rõ ra. Khó trách tiền thưởng đánh giết một con Trùng vương chỉ có một ngàn kim tệ, hóa ra người bình thường căn bản không thể hoàn thành loại nhiệm vụ này.

Nếu như treo tiền thưởng quá cao, trọng thưởng phía dưới tất có “mãng phu”. Một đám ngu ngơ đần độn xông vào trong bầy trùng, không chết Trùng vương thì không nói, ngược lại còn bị bầy châu chấu làm cho ngủm củ tỏi thì thật sự là rất mất mặt.

Bình Luận (0)
Comment